Tốc độ bắn ra của Hỏa Cầu khẳng định là nhanh hơn tốc độ thân
thể Cơ Động đang vọt lên, cơ hồ là ngay khi Cơ Động còn cách Thanh Mộc
Lang Vương khoảng hơn hai thước, cái hỏa cầu hai màu kia đã bay đến
trước mặt Thanh Mộc Lang Vương.
Rơi vào đường cùng, Thanh Mộc
Lang Vương hét lớn một tiếng, một đoàn thanh quang chợt từ miệng nó bay
ra, hóa thành một Thanh Mộc Thuẫn che trước người nó.
Oanh—, một
âm thanh gầm rú kịch liệt chợt nổ vang. Cái Thanh Mộc Thuẫn trước mặt
Thanh Mộc Lang Vương đã ầm ầm vỡ tan, nhưng năng lượng của Hỏa cầu hai
màu cũng đã dùng hết. Quang mang ba màu xanh dương, đỏ, lam trong nháy
mắt bùng nổ, ma lực ba động kịch liệt, đánh thẳng vào phía thân thể Cơ
Động, khiến hắn không khỏi trì trệ lại một chút.
Phải biết rằng,
tuy rằng Tạp Nhĩ và Tất Tô đều là đơn thuộc tính, nhưng mà bọn hắn lại
là hai người, ma lực từng người cũng không bằng Cơ Động, nhưng mà hai
người cộng lại cũng mạnh hơn Cơ Động rất nhiều. Nếu không, hai người bọn họ cũng không có khả năng thông qua phương thức tổ hợp ma kỹ loại này
để phóng xuất ra ma lực như vậy.
Mà Thanh Mộc Lang Vương khi nãy
cũng đã tiêu hao không ít ma lực, còn đang tiến hành trị liệu, vì vậy
Thanh Mộc Thuẫn cũng không ở trạng thái hoàn chỉnh, nhất thời mới bị
khối hỏa cầu kia phá tan ma kỹ phòng ngự của nó.
Cơ hội như vậy
Cơ Động như thế nào lại bỏ qua đây? Liệt Dương Phệ lại phát động, toàn
bộ hỏa diễm trên người hắn trong nháy mắt toàn bộ tập trung trên nắm
tay, cái Âm Dương Miện trên đầu hắn trong nháy mắt đã hoàn toàn biến
thành màu trắng. Đây chính là do Liệt Diễm dạy cho hắn, khi thi triển
một loại đơn thuộc tính ma kỹ, lúc đó sẽ đem ma lực trong cơ thể thông
qua Âm Dương lốc xoáy toàn bộ chuyển hoán thành loại thuộc tính đó, phát ra lực công kích mạnh nhất.
Nếu là sử dụng Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa mà nói, với thực lực hiện tại của Cơ Động, hoàn toàn không
thể khố chế, nhưng mà chỉ là Bính Hỏa mà thôi, cũng sẽ không có bất cứ
vấn đề gì. Phương pháp Âm Dương Thần Tỏa có hiệu quả khống chế ma lực
của bản thân vô cùng tốt. Hơn nữa, đương nhiên là dùng để khống chế ma
lực cùng với ma kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương cực kỳ có lợi.
Thanh
Mộc Lang Vương làm ra một động tác làm cho Cơ Động có chút ngoài ý muốn, nó lần này cũng không có giơ chân lên mà ứng đối, mà là đột nhiên cúi
đầu, dùng cái đầu có ba đạo kim văn kia đâm thẳng về phía Cơ Động.
Không dùng chân mà ngăn cản, Cơ Động có thể hiểu được, bởi vì một chân của nó đã bị thương nặng, nếu dùng một chân khác mà đón đỡ công kích của mình, nó sẽ không còn chân khác mà chống đỡ thân thể nó. Nhưng mà dùng đầu để ngạnh tiếp, Cơ Động còn có chút kỳ quái. Nhưng mà, khi đòn Liệt Dương
Phệ của hắn chạm đến đầu của Thanh Mộc Lang Vương, hắn lập tức có đáp
án.
Oanh—, một tiếng nổ vang mãnh liệt, lúc này đây kẻ bị văng ra lại chính là Cơ Động. Hắn chỉ cảm thấy tay phải mình giống như là đánh
phải một khối đá hoa cương vô cùng cứng rắn vậy, ngón tay hắn đau đớn
như muốn vỡ tung ra, lực phản chấn cường đại cũng đã hất hắn văng ngược
ra xa.
Đầu đồng, xương sắt, lưng đậu hủ. Đúng vậy, sói cứng rắn
nhất chính là đầu, đó cũng chính là lý do tại sao Thanh Mộc Lang lại
dùng đầu mà đón đỡ ma kỹ của Cơ Động.
Bất quá, Thanh Mộc Lang
Vương cũng đã xem thường uy lực của Liệt Dương Phệ, sau khi bị một đòn
trực tiếp của Cơ Động, nó cũng tuyệt đối chịu thống khổ. Liệt Dương Phệ
là trong nháy mắt đem toàn bộ ma lực Hỏa thuộc tính trong mỗi một bộ
phận thân thể hoàn toàn tập trung lại trong bàn tay phải, áp súc lại rồi phóng thích ra ngoài. Mặc dù hiện tại ma lực của Cơ Động cũng không đủ
để làm được chuyện đó, phóng thích ra ngoài, nhưng mà Liệt Dương Phệ
trong nháy mắt bùng nổ ra lực nổ mạnh cùng với nhiệt độ cao cũng là cực
kỳ kinh người. Tuy rằng một quyền của Cơ Động cũng không thể nào tại
thành bất cứ cái gì thương tổn cho nó, nhưng Bính Hỏa Ma lực bạo liệt
cũng không chút khách khí nổ tung.
Trên trán Thanh Mộc Lang Vương để lại một dấu ấn cháy đen, từ trên đó, mạnh mẽ phun ra lượng nhiệt khí rất lớn.
Ông—. Thanh Mộc Lang Vương gầm nhẹ một tiếng, ba chân còn lại mạnh mẽ nhảy
lên, nhảy đến bên cạnh con Thanh Mộc Lang con kia, há miệng ngậm cổ nó,
xoay người nhảy thẳng vào trong lùm cây.
Tạp Nhĩ và Tất Tô xông lên, muốn đuổi theo, đã bị Cơ Động, đang nhe răng nhếch miệng vì đau, giơ tay ra ngăn lại:
- Đừng đuổi theo, giặc cùng đường chớ đuổi, chó cùng cắn bậy… Nơi này là
địa bàn của nó. Hơn nữa con Thanh Mộc Lang Vương này nói không chừng còn có những cái kỹ năng liều mạng gì đó, nếu thật sự chọc nó nổi giận lên, chúng ta cũng chưa chắc đạt được chỗ tốt gì.
Tất Tô có chút uể oải nói:
- Xem ra thực lực chúng ta cũng còn kém quá a! Chỉ mới một con ma thú cấp ba thôi, đã khiến cho chúng ta mặt mày tái xám rồi. Nếu không phải lão
Đại ứng phó nhanh nhẹn, sợ rằng chúng ta đã gặp nguy hiểm rồi.
Tạp Nhĩ trừng mắt liếc nhìn Tất Tô một:
- Ai bảo ngươi rảnh không có gì làm, đi chọc phá con sói con kia làm gì. Chọc phá con trẻ, cha mẹ tự nhiên đến là phải rồi.
Tất Tô làm ra vẻ vô tội nói:
- Chuyện này sao lại trách ta được. Con Thanh Mộc Lang Vương này thật là
giảo hoạt, đánh không lại còn có thể chạy nữa. Nếu giết nó, nói không
chừng còn có thể thu được một viên Mộc hệ Tinh Hạch a.
Cơ Động có chút kinh ngạc nói:
- Tinh hạch? Là Tinh Miện phải không?
Tất Tô nói:
- Đương nhiên không phải. Bởi vì chúng ta cũng chưa có năng lực chiến đấu gì, nên các lão sư trong học viện cũng không dạy ta về loại này. Ta
cũng chỉ từng nghe cha ta nói qua. Khi liệp sát ma thú, sẽ có cơ hộ đạt
được tinh hạch của bọn nó. Tinh hạch sẽ có thuộc tính cùng với thuộc
tính của ma thú. Ngươi nói Tinh Miện là cái gì ta cũng không biết. Nhưng mà tinh hạch quả thực là một thứ tốt. Một viên tinh hạch, có thể bổ
sung ma lực cùng thuộc tính. Chính xác mà nói, nếu ta có được một viên
ma thú tinh hạch cấp hai, như vậy tương đương là ta có được ma lực gấp
đôi. Tuy rằng cường độ ma kỹ cũng không thay đổi, nhưng mà năng lực
chiến đấu có thể duy trì trong thời gian lâu hơn. Bất quá, với ta mà
nói, phải là tinh hạch có thuộc tính Đinh Hỏa mới được. Còn các ngươi
thì cần Bính hỏa Tinh hạch.
Cơ Động giật mình nói:
- Nếu
nó có khả năng bổ sung ma lực như vậy, nếu có được một viên tinh hạch,
chẳng phải là không cần lo lắng chuyện hao hết ma lực hay sao?
Tất Tô lắc đầu nói:
- Như vậy cũng không phải, ma lực trong tinh hạch cũng có hạn. Mà các
loại ma thú tinh hạch từ cấp ba trở xuống, cũng chỉ có thể sử dụng một
lần duy nhất mà thôi, sau khi hấp thu hết ma lực trong đó, cũng chỉ có
cách vứt bỏ, không thể bổ sung thêm ma lực nữa. Chỉ những ma thú tinh
hạch cao cấp từ cấp bốn đến cấp sáu mới có thể hấp thu lại ma lực của Âm Dương Ma Sư, đem ma lực rót vào trong đó. Thậm chí chúng nó còn có thể
dần dần tự khôi phục một ít ma lực nữa. Tốc độ khôi phục nhanh hay chậm
là tùy thuộc vào thuộc tính bản thân khối tinh hạch. Bất quá, những thứ
đó đều vô cùng đắt tiền, có muốn cũng không thể nào đạt được. Cho dù là
ma thú cấp bốn, Hạ Thiên lão sư còn có thể miễn cưỡng đối phó được.
Chênh lệch giữa ma thú cấp ba và ma thú cấp bốn cũng giống như là chênh
lệch giữa Âm Dương Ma Sư cấp Tam quan cùng với Tứ quan vậy, là một trời
một vực a! Lại nói thêm, lần này chúng ta có thể đánh chạy một con ma
thú cấp ba, đã là vô cùng may mắn rồi.
Tạp Nhĩ nắm chặt bả vai của Cơ Động:
- Lão Đại, ngươi khai thật đi, mấy cái Ma kỹ kia là ngươi học của ai vậy? Vốn là ta và Tất Tô còn muốn khiến cho ngươi kinh ngạc một phen, không
nghĩ rằng ngươi lại khiến cho chúng ta kinh ngạc trước. Đây chính là đơn thể tổ hợp ma kỹ a! Còn có Ma kỹ tổ hợp liên tiếp nữa. Nếu không phải
ngươi sử dụng mấy cái tổ hợp ma kỹ kia đánh bị thương nặng chân trước
của con Thanh Mộc Lang Vương kia, nói không chừng hôm nay chúng ta đã
tiêu đời rồi.
Tất Tô nói:
- Chính là, trong hai tháng nay
ta cùng với Tạp Nhĩ cùng tiến hành tu luyện ma kỹ, ước chừng luyện trong hai tháng, cái Bính Đinh Hỏa Cầu kia mới có thể coi như là luyện thành. Tổ hợp ma kỹ quả thật khó phối hợp, chúng ta vốn định là khi đến Thiên
Can Học Viện thi triển ra, trở thành nổi tiếng. Thật không tưởng tượng
nổi lão Đại ngươi lại mạnh hơn nữa, một mình có thể luyện thành Ma kỹ tổ hợp.
Tất Tô nói không sai, Ma kỹ tổ hợp tuy rằng mạnh hơn không ít so với các ma kỹ thông thường, nhưng bởi vì cần phải có ít nhất hai gã ma sư mới có thể thi trưởng được, cho nên cũng không phải dễ dàng thành công như vậy, cần phải hai người phối hợp cực kỳ ăn ý mới được. Dù sao thì phương pháp phóng thích ma lực của mỗi người cũng không giống nhau, không trải qua thiên chuy bách luyện, cũng rất khó phối hợp hoàn mỹ được.
Cơ Động cười ha hả, nói:
- Ta nói là do ta tự nghiên cứu ra, các ngươi có tin hay không? Nếu các ngươi thích, ta có thể dạy lại cho các ngươi.
Tạp Nhĩ lắc lắc đầu, nói:
- Không cần đâu, lão Đại, mấy loại Ma kỹ của ngươi rõ
ràng chỉ thích hợp với ngươi mà thôi, cần phải phối hợp hai thuộc tính mới được. Chúng ta họ cũng chẳng có tác dụng gì cả, chúng ta tự học các loại Ma kỹ của chúng ta được rồi. Hạ Thiên lão sư đã từng nói qua, chỉ có Ma kỹ thích hợp với mình nhất mới là tốt nhất. Bất quá, cái Ma kỹ tổ hợp mà chúng ta vừa thi triển khi nãy, lão Đại có thể thử được. Ngươi có đủ hai hệ, nói không chừng có thể thi triển được. Có thêm một kỹ năng công kích tầm xa cũng tốt mà. Hạ Thiên lão sư đã nói, Bính Đinh Hỏa Cầu của chúng ta nếu luyện thật tốt, có thể coi như là một Mệnh Trung Kỹ được. Mặc dù nó chỉ là một Hạ Cấp Mệnh Trung Kỹ, nhưng đối với một Âm Dương Ma Sư cấp bậc Học Sĩ mà nói, cũng đã là hiếm thấy rồi.
Nhớ tới cái Bính Đinh Hỏa Cầu khi nãy đã phá vỡ được Thanh Mộc Thuẫn, tim Cơ Động không khỏi đập nhanh hơn một chút. Nếu như mình có được thêm một ma kỹ công kích tầm xa như vậy, thực lực sẽ gia tăng lên không nhỏ. Hắn đối với Tạp Nhĩ và Tất Tô tự nhiên cũng không có khách khi gì, lập tức lãnh giáo.
Ma Kỹ Bính Đinh Hỏa Cầu này cũng không có gì phức tạp, dù sao cũng chỉ là từ hai cái Cơ Chuẩn Kỹ tạo thành. Cơ Động ngay lần đầu tập thử, đã lập tức phát hiện ra hai cái Cơ Chuẩn Kỹ này đều vô cùng đơn giản, so với Liệt Dương Phệ và Ám Nguyệt Trảo còn đơn giản hơn nhiều, cũng chỉ là ngưng tụ ma lực, sau đó mới phát ra công kích. Cái Bính Đinh Hỏa Cầu này thực chất chính là lấy ma lực từ trong Âm Miện hay là Dương Miện, thông qua động tác vẽ nửa vòng tròn, đem Ma lực thông qua cánh tay, tập trung lên bàn tay, sau đó phát ra thành khối cầu. Hai cái hỏa cầu tập trung lại một chỗ, sau đó phát động ra một cỗ ma lực để nâng nó lên, đã hoàn thành toàn bộ. So với hai cái kỹ năng Liệt Dương Phệ, Ám Nguyệt Trảo cần trong nháy mắt ngưng tụ toàn bộ ma lực trong cơ thể, hơn nữa lúc phóng thích còn cần vô số kỹ xảo đặc biệt nữa, quả thật đơn giả hơn rất nhiều.
Đứng dưới tàng cây, Cơ Động đồng thời huy động hai tay, vẽ thành hai nửa cái vòng tròn hai bên thân thể, cuối cùng ngưng tụ lại trước ngực, có thể chứng kiến được rõ ràng Bính Hỏa, Đinh Hỏa từ trên lòng bàn tay hắn nhưng tụ thành hai cái hỏa cầu, bên phải là Bính Hỏa, bên trái là Đinh Hỏa, đồng thời đẩy ra. Hai cái hỏa cầu ngưng tụ lại trong không trung, hóa thành một khỏa Bính Đinh Hỏa Cầu nhỏ hơn khi nãy Tất Tô và Tạp Nhĩ phóng ra một chút, bay thẳng về phía trước.
Khỏa Bính Đinh Hỏa Cầu ầm ầm va chạm vào một gốc cây nhỏ cách đó không xa, nhất thời nổ tung, lửa bay đầy trời, thân cây gãy nát, ánh lửa bắn ra bốn phía.
Tạp Nhĩ và Tất Tô trợn mắt há hốc mồm nhìn Cơ Động lần đầu tiên thi triển ra cái ma kỹ tổ hợp này, hai người liếc nhìn nhau, đều đã không nói nên lời.
Cơ Động quay đầu nhìn về phía hai người:
- Vừa rồi ta thi triển có đúng không? Có chỗ nào sai à…?
Tất Tô vỗ vỗ vai Cơ Động:
- Lão Đại, ta chịu thua ngươi rồi.
Nói xong hắn còn thở dài một, vẻ mặt không cam lòng.
Tạp Nhĩ cười khổ nói:
- Lão Đại, cái Ma Kỹ tổ hợp này ta và Tất Tô luyện chừng hơn một tháng, mới có thể miễn cưỡng phát ra thành công, lại luyện thêm một tháng nữa, mới có thể đảm bảo lúc phát ra không có bay ngược về nổ tung bên cạnh mình. Vì luyện nó chúng ta đều bị lửa đốt không biết bao nhiêu lần. Ngươi ngay mới lần đầu tiên luyện thử đã thành công bắn ra như vậy rồi. Ta cũng chịu thua ngươi luôn.
Cơ Động ha hả cười:
- Cái này coi như là một chút ưu thế của Song Hệ thuộc tính đi. Bất quá, nói về uy lực, so với các ngươi còn kém hơn nhiều. Ta là một người sử dụng ma lực hai thuộc tính, về mặt phối hợp tự nhiên không có vấn đề gì. Một mình mình điều động hai loại ma lực phối hợp sẽ không xuất hiện tình huống không đồng đều, cho nên dùng ma kỹ tổ hợp cũng dễ dàng hơn một chút.
Bính Đinh Hỏa Cầu của hắn tuy là uy lực không bằng Tạp Nhĩ và Tất Tô liên thủ, nhưng không nên quên, hắn cũng chỉ có một người thôi!
Có các lại Cơ Chuẩn Kỹ Cao cấp, đòi hỏi sự tập trung cao độ như Liệt Dương Phệ, Ám Nguyệt Trảo làm trụ cột, thi triển Bính Đinh Hỏa Cầu tự nhiên cũng dễ dàng hơn nhiều. Loại Ma kỹ công kích tầm xa này tuy thi triển đơn giản, nhưng ma lực tiêu hao cũng rất lớn. Chỉ một lần thi triển này thôi, cũng đã tiêu hao gần một phần ba ma lực của Cơ Động. Nếu đổi lại là thi triển hai loại cực hạn song hỏa, chỉ sợ hắn cũng chỉ có thể thi triển được một lần mà thôi.
Từ cái ma kỹ này mà nói, Cơ Động càng thêm quyết tâm muốn tu luyện thêm các loại ma kỹ khác của hai đại quân vương. Cái Bính Đinh Hỏa Cầu này chỉ có thể xem là bổ sung một chút đối với thực lực của hắn mà thôi.
Sự xuất hiện của Thanh Mộc Lang Vương khiến cho ba người càng thêm cảnh giác hơn, không dám ngừng lại nhiều quá, tiếp tục đi nhanh hơn, tiến vào sâu bên trong Phong Sương Sơn Mạch. Cho dù nơi này cũng không có quá nhiều ma thú mạnh mẽ, nhưng nguy hiểm cũng thường xuyên rình rập. Hôm nay nếu có thêm một hai con Thanh Mộc Lang trưởng thành nữa, bọn họ muốn toàn thân trở ra chắc cũng không dễ dàng như vậy.
Bất quá, bọn họ dù sao cũng phán đoán chính xác một chút, trong Phong Sương Sơn Mạch này, ma thú quả thật cũng rất ít. Bọn họ chạy qua thêm vài ngọn núi nữa, đừng nói là ma thú, dã thú bình thường cũng đã rất ít gặp rồi.
Sắc trời dần dần chuyển tối, trời chiều từ từ lặn vế phía đằng Tây, khuất dần dưới mấy ngọn núi xa xa, mang đi một ánh sáng của một ngày.
Cơ Động vừa nhìn bản đồ vừa chỉ về phía trước:
- Các ngươi xem, ngọn núi kia chính là ngọn cao nhất của Phong Sương Sơn Mạch. Ngày mai chỉ cần chúng ta qua được nơi đó, đường phía bên kia sẽ dễ dàng hơn nhiều, hẳn là tối ngày mai chúng ta đã đi ra khỏi khu vực núi non rồi.
Ngọn núi mà Cơ Động chỉ kia cao ít nhất hơn ba ngàn thước, nương theo ánh chiều tà có thể mơ hồ nhìn thấy trên ngọn núi ngập một mảng tuyết trắng. Ở phía Nam đại lục mà có thể nhìn thấy được cảnh như thế đã vô cùng khó khăn rồi. Bất quả cũng chỉ có ngọn núi mới có màu trắng mà thôi. Nhìn cảnh trời chiều, ngọn núi tuyết, hơi thở núi rừng, không khí tươi mát thấm vào trong tâm hồn, làm cho tâm tình Cơ Động mấy ngày nay cũng đỡ bớt vài phần. Trong lòng hắn thầm nghĩ, Liệt Diễm, hi vọng tối nay ta có thể nhìn thấy ngươi.
Tất Tô đặt mông người xuống, dựa lưng vào một cây đại thụ:
- Lão Đại, bây giờ đứng dậy ta cũng không đứng nổi, mệt chết đi được.
Tình huống của Tạp Nhĩ cũng còn tốt hơn Tất Tô một chút, hướng về phía Cơ Động hỏi:
- Lão Đại, chúng ta có nên nhóm lửa hay không?
Cơ Động nghĩ nghĩ, nói:
- Có chứ. Chẳng những phải nhóm lửa, hơn nữa chúng ta cũng cần phải đốt một đống lửa lớn nữa. Dã thú trời sinh đều sợ lửa. Trong núi này dù cho có ma thú, cũng không ngoài các loại Mộc thuộc tính cùng với Thổ thuộc tính. Có đống lửa lớn, đối với ma thú cấp thấp cũng có tác dụng hù dọa một chút. Như thế này đi, sau khi ăn cơm xong, các ngươi ngủ trước, ta gác đêm, tới nửa đêm, tới phiên các ngươi thay ca. Ở trong núi chúng ta cũng nên cẩn thận một chút. Dù sao, gặp phải ma thú cũng không phải là chuyện vui vẻ gì.