Lôi Ngục Thần Phủ mang theo lôi quang kinh khủng, lại thêm từ trên người Phất Thụy luôn tỏa ra một luồng lực lôi kéo kỳ dị, tất cả những điều đó đã dồn Cơ Động vào tuyệt địa. Hắn dùng Phân Thân Thác Ảnh bộ pháp tạo ra hai phân thân nhưng chỉ trong chớp mắt cũng bị ma lực kinh khủng của Lôi Ngục Thần Phủ bóp nát, phải lộ ra bản thể thật.
Từ lúc bắt đầu đầu tỷ thí đến giờ, Cơ Động và Phất Thụy mới trực tiếp va chạm nhau có hai lần, thế nhưng cả hai đã đẩy trận đấu đến mức cao trào như vậy, hơn nữa còn có vẻ như sẽ kết thúc bất cứ lúc nào. Liệu ai có thể tưởng tượng được cục diện này đây?
Chắc chắn rằng vào lúc này không ai có thể hưng phấn bằng các học viên Thiên Can học viện, khi mà thần tượng vĩ đại trong lòng họ, Lôi Đế Phất Thụy, sắp sửa giành được thắng lợi cuối cùng. Đã có người hưng phấn thì cũng phải có người thất vọng, Kim Cương Quân Đoàn chính là một trong số đó. Trước đó bọn họ đã tận mắt chứng kiến sức mạnh của vị thiếu chủ Bạo Quân với khí thế mạnh mẽ thần cản giết thần, vậy mà lúc này lại bị vây khốn một cách chật vật như vậy, đây là điều mà bọn họ tuyệt đối không muốn thấy.
Bản thân Phất Thụy lúc này cũng cảm nhận được rõ ràng về thực lực của mình. Trong hơn nửa năm vừa qua, tuy rằng hắn chìm đắm trong cô đơn, tuyệt vọng nhưng đây cũng là khoảng thời gian khiến hắn yên tĩnh nhất. Ngoài việc bi thương vì cái chết của Dạ Tâm thì cứ mỗi khi hắn uống đến say mèm, Lôi Ngục Thần Phủ lại tự động cùng cơ thể hắn tiến hành dung hợp một cách vô thức. Dưới sự tẩy lễ của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới thì việc có được Cực Hạn Dương Lôi chính là món hời lớn nhất của Lôi Đế Phất Thụy. Điều này không chỉ thể hiện ở sự cường đại của ma lực, mà quá trình Lôi Ngục Thần Phủ dung hợp cũng giúp cơ thể của hắn dần dần tiến đến cấp bậc thần khí, uy lực của thần khí cũng theo đó mà được biểu hiện ra hoàn toàn. Hắn bây giờ đã là một Lôi Đế hoàn toàn mới, chính bởi vậy mới có thể chiếm được thế thượng phong tuyệt đối trong cuộc chiến với Cơ Động, hơn nữa còn mạnh bạo dồn Cơ Động vào tử lộ.
Khi Lôi Ngục Thần Phủ biến thành Thần Khải, nó sẽ có thêm năng lực Lôi Cực Nguyên Từ, lợi dụng thân thể sinh ra từ tính, hoặc là bài xích, hoặc là hấp thụ. Bởi vì loại từ tính này xuất hiện từ bên trong cơ thể nên ma lực có cường đại thế nào cũng không có cách nào ngăn cản được, kể cả Chí tôn cường giả cũng chịu chung số phận.
Trong vùng từ tính đó, Phất Thụy chính là chưởng khống giả toàn quyền điều khiển việc hấp thụ hoặc bài xích. Chính trong tình huống này Cơ Động mới phải chịu thua thiệt như thế.
Chẳng lẽ Cơ Động thua dễ dàng như vậy sao? Nếu như chỉ có như vậy mà hắn đã thua trong tay Phất Thụy thì cuộc tỷ thí này còn có ý nghĩa gì? Có gan khiêu chiến sư huynh của mình thì hắn không thể đơn giản như những gì đã thể hiện ra từ nãy tới giờ.
Đúng lúc Lôi Ngục Thần Phủ sắp sửa giáng lên người Cơ Động, khi mà ma lực Cực Hạn Dương Lôi cực kỳ kinh khủng trên người Phất Thụy toàn diện bộc phát, tạo thành lôi cầu khổng lồ toàn diện hạn chế hắn thì Cơ Động cũng bộc phát.
Tuy rằng có tấm mặt nạ ngăn trở nhưng Phất Thụy vẫn có thể cảm nhận được đôi mắt Cơ Động ẩn sau lớp mặt nạ dữ tợn đó đã hoàn toàn thay đổi.
Đúng là như thế, hai mắt Cơ Động lúc này đã hoàn toàn biến thành một màu trắng sữa, ngay sau đó toàn bộ Thần Hỏa Thánh Vương Khải trên người hắn cũng chuyển thành một màu trắng sữa. Cực hạn song hỏa cuồng bạo trên người hắn lúc trước đã biến mất hoàn toàn, thay vào đó là một khí tức hòa hoãn, ôn hòa. Trên người Cơ Động phát ra một tầng khí lưu màu trắng mỏng manh, trong nháy mắt tạo thành một tầng bảo hộ quanh thân thể hắn. Cũng chính lúc này thì Lôi nguyên tố từ phía Phất Thụy đã mạnh mẽ va chạm vào thân thể Cơ Động.
Không ai ngờ được ma lực Cực Hạn Dương Lôi vô cùng cường hãn va chạm với tầng quang mang màu trắng sữa trên người Cơ Động lại không bộc phát ra bất kỳ lực công kích nào, thay vào đó lại giống như băng tuyết tan chảy, nhanh chóng biến mất trong không khí, hóa thành một tầng khí lưu mỏng manh, vô hại, nhẹ nhàng bay tứ tán trong không khí. Không chỉ thế, Phất Thụy lại càng giật mình khi lúc này hắn lại không thể cảm nhận được chút từ tính nào trên người Cơ Động. Hiệu quả của Lôi Cực Nguyên Từ cũng biến mất vô ảnh vô tung.
Chính trong lúc bày, tay phải của Cơ Động đã cứng rắn chộp lấy sống của Lôi Ngục Thần Phủ.
Những người đang xem trận chiến này còn được chứng kiến một màn quỷ dị hơn nữa khi khối cầu màu xanh tím lúc trước đã không còn tia Lôi Điện nào dao động xung quanh, bởi vầng sáng trắng sữa đã bao lấy mọi góc nhỏ của quang cầu, màu xanh tím cuồng bạo dần dần bị màu trắng sữa ôn hòa này thay thế, rồi lại hóa thành một tầng khí lưu nhàn nhạt biến mất. Chính vào lúc này, thân thể của Cơ Động và Phất Thụy lại tách ra, khôi giáp trên người Bạo Quân Cơ Động đã hoàn toàn biến thành màu trắng sữa, chỉ trừ tay phải của hắn, cánh tay phải này được bao trùm bởi một màu đỏ diễm lệ.
“Ông… Ông…”
Một tràng âm thanh kỳ dị vang lên, thanh âm này cũng không phải phát ra từ va chạm giữa Cơ Động và Phất Thụy, mà tới từ chính vòng phòng hộ Cực Hạn Song Thổ đang bao phủ toàn bộ chiến trường. Vòng phòng hộ này do chính tay hai vị Chí tôn cường giả dựng nên, vậy mà giờ đây lại đang run rẩy kịch liệt, hơn nữa còn xuất hiện những quang ảnh làm cho những người quan khán khó có thể thấy rõ tình hình trên sân, chỉ mơ hồ thấy hai đạo thân ảnh một tím một trắng tách ra trong nháy mắt.
Cực hạn ma lực nồng đậm lại một lần nữa bộc phát ra từ trên người Thiên Cương miện hạ Cơ Trường Tín cùng Đại Cát miện hạ Thượng Quan Ngâm Không. Hai người khẽ liếc mắt nhìn nhau, đồng thời nhận thấy vẻ khiếp sợ không thể che giấu trong mắt đối phương. Phải hiểu là cả hai đều là Chí tôn cường giả, lại là những người am hiểu về phòng ngự nhất. Khi hai vợ chồng liên thủ thì lực phòng ngự do Âm Dương song Thổ tạo thành đến cả Âm Triêu Dương và Âm Chiêu Dung cũng chưa chắc có thể phá được. Vậy mà mới vừa rồi bọn họ không thể không thừa nhận, kết giới phòng ngự do mình tạo ra trong quá trình dao động kịch liệt vừa rồi thiếu chút nữa đã bị phá nát. Nếu như không phải bọn họ bổ sung ma lực kịp thời, e rằng đã không thể ngăn cản được lực lượng thần kỳ kia.
Cơ Trường Tín hít sâu, bằng thanh âm trầm thấp trịnh trọng nói ra tám chữ:
- Hỗn Độn Chi Hỏa! Thần khí chi chiến!
Cơ Minh Bộ chết lặng, hắn có thể cảm nhận được tình thế trên sân một cách rõ ràng, tuy lời nói của Cơ Trường Tín hoàn toàn chính xác nhưng trong lòng hắn lại ngập tràn thống khổ, bởi cả đời dạy dỗ thế nhưng hắn vẫn chưa đào tạo được một đệ tử nào xuất sắc như hai người trước mắt. Hai thanh niên kia đều là đệ tử của Chúc Dung. Tuy rằng tu vi của hắn tuyệt đối hơn Chúc Dung nhưng trong phương diện dạy dỗ đệ tử thì Chúc Dung lại hơn đứt hắn. Lôi Đế hay Bạo Quân, lực chiến đấu chân chính của bất kỳ một người nào đều có thể so sánh được với hắn.
Trên chiến trường, trong nháy mắt khi hai thân ảnh tách ra, Phất Thụy ha ha cười lớn:
- Tốt lắm, tiểu sư đệ, vậy mà đệ đã có thể chân chính sử dụng Hỗn Độn Hỏa rồi. Không thể nghĩ tới, đã đến mức độ đó mà còn để cho đệ chạy mất.
Mặc dù Cơ Động suýt nữa bị Phất Thụy trực tiếp xử đẹp nhưng trên gương mặt đang ẩn sau lớp mặt nạ của hắn lại nổi lên một nụ cười tươi, bởi tiếng cười hào sảng kia của Phất Thụy đã cho hắn biết sư huynh của mình đã trở lại.
- Sư huynh, lực lượng lôi kéo thân thể đệ vừa rồi là gì vậy huynh?
Cơ Động trực tiếp hỏi không chút e dè. Tất nhiên việc trao đổi này cũng chỉ có bản thân bọn họ mới nghe được.
Phất Thụy cũng không hề giấu giếm.
- Đây là năng lực Lôi Cực Nguyên Từ do Lôi Ngục Thần Phủ mang đến, ta đã lĩnh ngộ được năng lực này sau khi có thể dẫn động Lôi Ngục Thần Phủ chuyển hóa thành khôi giáp. Lôi Ngục Thần Phủ giờ đã hoàn toàn dung hợp với Cực Hạn Dương Lôi của ta rồi. Tiểu sư đệ, mặc dù tiến bộ của đệ không nhỏ nhưng vẫn còn phải cố gắng thêm! Đệ xem!
Vừa nói, Lôi Ngục Thần Phủ trong tay Phất Thụy đồng thời giơ lên, bất chợt trên lưỡi búa xuất hiện một đạo Lôi Điện chói mắt rồi lập tức bao lấy toàn bộ
Lôi Ngục Thần Phủ, chuyển động một cách có quy luật.
Đây không phải là một đạo Lôi Điện bình thường mà là một đạo Lôi Điện màu trắng sữa, trung tâm Lôi Điện là một quả cầu điện quang nhỏ màu trắng, tuy rằng trông cũng tầm thường nhưng lại khiến cho Cơ Động phải giật mình. Quả thật hắn không nghĩ được rằng Phất Thụy lại có thể đạt tới trình độ như vậy, chẳng những có thể dung hợp với thần khí, mà còn có thể thông qua việc dung hợp với Lôi Ngục Thần Phủ cùng sự trải nghiệm trong Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới để lĩnh ngộ ra Hỗn Độn Lôi.
- Tiểu sư đệ, tu vi Hỗn Độn Hoả của đệ đã vượt qua Hỗn Độn Lôi của ta rồi, chỉ đáng tiếc là đệ vẫn chưa thể dung hợp được Hỏa Thần kiếm nên vẫn chưa thể đưa Hỏa Thần Kiếm đến trạng thái hoàn mỹ được. Ngoài ra, tuy rằng đệ có cực hạn song hỏa nhưng trên phương diện chênh lệch ma lực đệ vẫn còn chưa phải là đối thủ của ta.
Cơ Động nở nụ cười, tháo mặt nạ xuống nhìn về phía Phất Thụy đang bừng bừng sức sống, tràn ngập tự tin, nói:
- Sư huynh, huynh đã trở lại rồi!
Tình cảm nồng đậm hiện lên trong mắt Phất Thụy:
- Tiểu sư đệ, cảm ơn đệ vì đã giúp ta tỉnh táo lại. Đệ nói rất đúng, tuy rằng Dạ Tâm đã chết, Liệt Diễm cũng đã chết nhưng tuyệt đối các nàng sẽ không chết một cách vô ích. Cho dù chúng ta có muốn đi theo các nàng thì trước tiên cũng phải hủy diệt hết những tên khốn kiếp đã làm tổn thương các nàng. Hắc Ám Thiên Cơ, Lý Vĩnh Hạo, không giết được các ngươi Phất Thụy này liệu có cam tâm trầm luân được không? Tiểu sư đệ, còn muốn tiếp tục tỷ thí nữa không?
Cơ Động gật đầu cái rụp.
- Một kích cuối cùng phân thắng bại nhé huynh. Đệ rất muốn thử xem rốt cuộc sau khi huynh hoàn toàn dung hợp với Lôi Ngục Thần Phủ sẽ cường đại đến mức nào. Để xem dưới áp lực lớn như vậy, liệu có thể khiến cho bản thân tiếp tục đột phá được không?
Vừa nói, hai tay hắn vừa chậm rãi giơ lên cho đến khi thẳng tắp trên đỉnh đầu, Hỗn Độn sắc thái trên người cũng đã lặng lẽ biến mất, màu đỏ kì dị lại một lần nữa xuất hiện trên hai tay Cơ Động. Một thanh trọng kiếm dài bốn thước, rộng nửa thước màu máu dần dần xuất hiện trong hai tay hắn.
Ngay khi nó xuất hiện, trong không khí lập tức tràn ngập sát khí khủng bố, màu đỏ yêu dị đó phảng phất như có sức sống, chập chờn trên thân kiếm. Thô bạo, bất cam, khát máu, điên cuồng, đủ mọi loại tâm tình trong nháy mắt tràn ngập ra. Lấy thân kiếm làm trung tâm, quang mang xung quanh thân thể Cơ Động đã bị bóp méo hoàn toàn. Trên tay hắn lúc này cũng đã xuất hiện cặp thu sáo Nhật Nguyệt Song Huy, kèm theo đó trên tay trái của hắn lóe lên ngọn lửa màu đen thâm thúy còn tay phải là ngọn lửa màu vàng kim rực rỡ. Song hỏa kết hợp, tất cả đều được rót vào bên trong thanh trường kiếm kia.
Đúng thế, để có thể thật sự chống lại sư huynh, Cơ Động đã đem Hỏa Thần kiếm ra sử dụng, cũng chỉ có như thế hắn mới có thể liều mạng cùng Lôi Đế. Đương nhiên đây không phải là hành động mù quáng của hắn, mặc dù sự uy hiếp của Sát Thần Tư Phổ Nhược Tư chưa hoàn toàn biến mất nhưng hiện tại Cơ Động cũng không sợ nó tàn phá bừa bãi. Mặc dù tốc độ dung hợp thần thức của Tư Phổ Nhược Tư bên trong thần kiếm rất chậm, nhưng Linh Hồn Lực của Cơ Động bây giờ đã tăng lên rất nhiều, kết hợp với Hỏa Thần kiếm có thể miễn cưỡng chế trụ được hắn, huống chi bên ngoài còn có Trần Tư Tuyền. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu mà Cơ Động quyết định để Trần Tư Tuyền gia nhập Thiên Can thánh đồ.
Sắc mặt hai vị Chí tôn miện hạ trên đài chủ tịch cũng trở nên vô cùng nghiêm trọng, họ chính là người cảm nhận rõ nhất sự cường đại của ma lực dao động bên dưới. Không chút chần chừ, Cơ Trường Tín kéo tay Thượng Quan Ngâm Không nhẹ nhàng đứng lên, trực tiếp bay lên không trung rồi dừng lại trên bầu trời, ngay trên tầng phòng hộ song Thổ. Cực Hạn Song Thổ từ trên trời buông xuống, biến vòng phòng hộ đó từ một tầng hóa thành mười tầng vô cùng chắc chắn. Đồng thời ánh sáng Thổ hệ tràn ngập trong không gian cũng ngăn trở tầm nhìn của mọi người, giờ đây họ chỉ có thể thấy trên thao trường có hai luồng sáng mờ ảo một đỏ một tím mà thôi.
Nháy mắt sau đó, hai luồng sáng đỏ, tím đó đã va chạm. Không ai thấy rõ được điều gì đã xảy ra bên trong nhưng có một điều mà ai cũng cảm nhận được, đó là khi hai luồng sáng này chạm vào nhau thì tưởng chừng như cả Trung Nguyên thành đều rung chuyển kịch liệt. Âm thanh ma sát chói tai, những thanh âm tan vỡ không ngừng từ vòng phòng hộ Thổ hệ vang lên. Trong lòng mọi người đều run lên vì kinh sợ, ai cũng có thể nhận ra rằng nếu không có vòng phòng hộ chắc chắn của hai vị Chí tôn cường giả Thổ hệ, sợ rằng sau va chạm giữa Bạo Quân và Lôi Đế, Thiên Can học viện sẽ xảy ra một trường tai nạn. Tất nhiên, nếu như không có tầng phòng hộ đó thì Cơ Động và Phất Thụy nào dám xuất toàn lực ra như vậy.
Vòng phòng hộ Cực Hạn Song Thổ dần dần biến mất, Cơ Trường Tín cùng Thượng Quan Ngâm Không đồng thời hạ xuống, còn ở trên sân, Cơ Động và Phất Thụy vẫn đang đứng đối diện, khôi giáp, vũ khí trên người cả hai đều biến mất không còn dấu vết, ngoại trừ sắc mặt hơi tái thì có vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra cả.
Khiến mọi người khiếp sợ nhất chính là bên cạnh hai người lúc này đều xuất hiện một đầu Cự Long. Bên cạnh Phất Thụy chính là Tử Lôi Diệu Thiên Long, đến lúc xuất hiện vẫn còn mang bộ dạng ngái ngủ, ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra. Đến khi thấy Đại Diễn Thánh Hỏa Long đang bò lổm ngổm bên người Cơ Động, con rồng lười này trong vô thức khẽ rùng mình.
Mao Đài và Ngũ Lương Dịch hung ác trừng mắt nhìn Tử Lôi Diệu Thiên Long Lôi Đình. Lôi Đình lại nhu nhược cúi đầu xuống vùi sâu vào trước ngực mình bày ra một bộ dáng hết sức ngoan ngoãn, làm gì còn chút nào phong thái uy mãnh của một con Cuồng Long cơ chứ.
- Lôi Đình, sao ngươi lại có thể mất mặt nhu thế?
Phất Thụy tức giận vỗ mạnh vào thân thể đồng bạn.
Lôi Đình nghiêng đầu ủy khuất nhìn hắn như muốn nói “Mặc dù cùng có cực hạn ma lực nhưng người ta lại có hai người, còn ta chỉ có một, làm sao mà thắng nổi được chứ.”
Mao Đài và Ngũ Lương Dịch đắc ý ngẩng đầu lên tựa hồ như muốn tranh công với Cơ Động, Hỏa Thần kiếm va chạm với Lôi Ngục Thần Phủ cuối cùng vẫn không thể phân thắng bại. Dù sao cũng chỉ là giao lưu chứ không phải là đánh nhau sống chết, nên trận chiến này có thể hòa là tốt rồi. Cũng vì đây không phải là một tràng quyết đấu sinh tử nên tất nhiên cũng không thể nhìn ra được thực lực chân chính của cả Cơ Động lẫn Phất Thụy.
Đại Diễn Thánh Hỏa Long cùng Tử Lôi Diệu Thiên Long cũng không phải được Cơ Động và Phất Thụy gọi về mới xuất hiện, mà chính là do hai thần khí kia đụng độ quá mãnh liệt làm không gian bị xé rách, dẫn đến sự xuất hiện của hai đại Thần Long. Nhưng khi nhìn thấy nhau cả hai cũng không có chút ý tứ muốn động thủ.
- Cơ Động, nói ngươi mang đến cho ta và huyền tổ mẫu của ngươi kinh ngạc và kỳ tích thì không còn đúng nữa rồi, phải nói là kinh hãi cùng với thần tích mới chính xác.