Cơ Động thở dài nói:
- Sư huynh à, đệ hiểu ý của huynh, theo huynh thì người có khả năng chiến thắng Hắc Ám Thiên Cơ nhất chính là Địa Long tổ. Nhưng Địa Long tổ đã hòa làm một cùng với phiến Tam Hợp sơn mạch này, nếu như muốn hắn đối phó với Hắc Ám Thiên Cơ, nhất định phải dẫn dụ Hắc Ám Thiên Cơ đến đây, mà cái này thì khó đấy. Huống chi bây giờ chúng ta còn chưa thể phán đoán chính xác được thực lực của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục, còn chưa rõ ý tứ Long tộc bên kia ra sao. Vì vậy đệ mới muốn thương lượng cùng mọi người, bất luận tình huống trong tương lai như thế nào, việc quan trọng nhất của chúng ta bây giờ là bằng mọi cách tăng thực lực của bản thân. Chỉ khi chúng ta đủ cường đại thì mới có thể ứng biến với mọi tình huống được…
… Chắc chắn tất cả mọi người đều nhận thấy mật độ nguyên tố ma lực trong Long cốc này cao hơn bên ngoài từ năm đến mười lần, ở trong này tu luyện có thể nói là làm ít mà hưởng nhiều. Hơn nữa nơi này còn có nhiều Cự Long cường đại như vậy, với quan hệ hiện tại của chúng ta với Long tộc, lại thêm tình cảm cha con của A Kim và Địa Long tổ, ta nghĩ chúng ta sẽ nhận được sự ủng hộ của Long tộc…
… Nếu như Long tộc đồng ý giúp chúng ta tu luyện thực chiến, vậy lại càng có thể kích thích được tiềm lực của bản thân chúng ta. Hơn nữa trong những ngày sắp tới, chắc chắn mọi người đã lựa xong ma thú đồng bọn thích hợp với mình rồi, điều này ta đã bàn bạc kĩ lưỡng với Long Hoàng. Ngoài ra, mọi người vẫn cần phải luyện tập với ma thú đồng bọn cho đến khi đạt được sự ăn ý nhất định. Chờ đến khi chúng ta đều có tọa kỵ của riêng mình, thực lực của bản thân tăng lên, đó chính là lúc chúng ta đi tới Địa Tâm thế giới…
… Ta muốn nhắc nhở mọi người một điều, tuy Liệt Diễm là thê tử của ta nhưng trong mười tám tầng Địa Tâm thế giới, ta mới chỉ đến tầng thứ mười tám nơi Liệt Diễm ở mà thôi, thật sự cũng không rõ lắm về Địa Tâm thế giới. Vì vậy ta tuyệt đối không thể để mọi người phải mạo hiểm. Ta nghĩ chúng ta cần ít nhất từ một đến hai năm khổ tu tại Long cốc, trong giai đoạn này chúng ta tập trung luyện Ngũ Hành tương sinh tuần hoàn pháp trận, đạt được sự ăn ý với ma thú đồng bọn cũng như cố gắng đề cao ma lực của bản thân. Mọi người đồng ý không?
Mặc dù Cơ Động trên danh nghĩa là Thiên Can Thánh vương, nhưng cho tới bây giờ hắn vẫn không coi vị trí của mình cao hơn các đồng bạn, tất cả các chuyện trọng yếu hắn đều cùng bàn bạc với mọi người.
Phất Thụy là người đầu tiên gật đầu tán thưởng:
- Cơ Động nói rất đúng, thứ chúng ta cần nhất bây giờ chính là thời gian, phải tranh thủ mọi phút giây tiến hành tu luyện. Chỉ cần được sự cho phép của Long tộc, chắc chắn Long cốc chính là nơi tu luyện lý tưởng nhất của chúng ta.
Những người khác cũng lần lượt gật đầu biểu đạt sự tán thành. Nhưng đúng lúc đó, một ý kiến phải đối vang lên khiến tất cả đều kinh ngạc:
- Cơ Động Lão sư, sợ rằng ta không thể ở nơi này một hoặc hai năm thời gian được.
Người lên tiếng chính là Trần Tư Tuyền. Cặp mắt trong veo của nàng đang chăm chú nhìn Cơ Động.
Cơ Động thoáng sửng sốt. Hắn đã quen với việc Trần Tư Tuyền luôn ủng hộ mọi quyết định của mình rồi, giờ nghe nàng nói không thể ở cùng một chỗ với mọi người, nhất thời có cảm giác không thích ứng kịp.
- Tư Tuyền, ngươi có chuyện cần xử lý sao?
Cơ Động nghi ngờ hỏi. Hắn muốn trước tiên mọi người hết sức đề cao thực lực của bản thân. A Kim đang được Địa Long tổ giúp giác tỉnh Long tộc huyết mạch, vẫn còn chưa biết bao lâu nữa mới kết thúc. Hắn cùng đồng bọn ở chỗ này tu luyện chính là con đường tắt để nâng cao thực lực. Chỉ đánh với Long Hoàng một trận mà hắn đã có thể lĩnh ngộ được rất nhiều điều, chắc chắn những người còn lại cũng sẽ giống như hắn, gia tăng thực lực trên diện rộng.
Trần Tư Tuyền gật đầu nói:
- Ta quả thật có việc cần phải xử lý. Thật sự xin lỗi ngài, Cơ Động lão sư. Chuyện này đối với ta vô cùng trọng yếu, đối với Đông Mộc đế quốc của chúng ta cũng là phi thường quan trọng. Ta phải quay về một chuyến.
Cơ Động khẽ nhíu mày hỏi:
- Bao giờ phải đi?
Trần Tư Tuyền thoáng suy nghĩ rồi nói:
- Khoảng nửa năm sau.
Cơ Động trầm giọng nói:
- Tư Tuyền, ngươi phải minh bạch một điều, hiện tạ ngươi không đơn giản chỉ là Đông Mộc Công Chúa mà ngươi còn là một phần tử của Thiên Can Thánh Đồ. Không có ngươi, Thiên Can thánh đồ lập tức thiếu đi một thuộc tính.
Trần Tư Tuyền cúi đầu, Cơ Động cũng không thể nhìn ra được vẻ giảo hoạt trong mắt nàng:
- Cơ Động lão sư, thực sự chuyện này đối với ta quá trọng yếu. Nếu như ta không trở về, rất có khả năng Đông Mộc đế quốc sẽ bị hủy diệt.
Nghe nàng nói thế, tất cả mọi người đều giật mình kinh hãi. Không nhịn được, Phất Thụy lên tiếng hỏi:
- Nghiêm trọng đến như vậy sao? Vậy ngươi nhất định phải trở về rồi. Ngươi cứ lựa chọn ma thú đồng bọn đi đã! Với tốc độ phi hành của Cự Long, chắc hẳn sẽ không mất quá nhiều thời gian để quay về Đông Mộc đế quốc đâu.
Trần Tư Tuyền yên lặng gật đầu, sau đó lén nhìn Cơ Động. Cơ Động lúc này sắc mặt hơi cau có, hiển nhiên là vẫn còn bất mãn với việc nàng phải trở về Đông Mộc đế quốc.
Thật ra đến chính Cơ Động cũng không biết rằng trong nội tâm hắn đã có một phần cảm giác không thể rời xa Trần Tư Tuyền. Kể từ ngày Trần Tư Tuyền xuất hiện bên cạnh hắn, toàn bộ sinh hoạt trong cuộc sống của hắn đều được nàng chiếu cố. Hơn nữa khi chiến đấu, Trần Tư Tuyền lại còn cùng hắn dung hợp linh hồn.
Trên phương diện Mộc sinh Hỏa, nàng còn làm tốt hơn Diêu Khiêm Thư. Giờ đột nhiên nghe nàng nói muốn rời đi, tất nhiên là hắn không hài lòng rồi. Mặt khác, chính hắn là người tiến cử nàng trở thành Thiên Can thánh đồ, vạn nhất nàng một đi không trở lại, hắn phải ăn nói thế nào với đồng bọn đây?
Miểu Miểu tiến tới cầm tay Trần Tư Tuyền và nói:
- Tư Tuyền, chúng ta ở chung một chỗ cũng là vì muốn ứng phó với kiếp nạn năm năm sau, Thiên Can Thánh Đồ chúng ta là một chỉnh thể. Nếu bắt buộc phải đi, mọi người cũng không muốn ngăn cản ngươi, nhưng ngươi có thể nói cho chúng ta biết nguyên nhân không? Nói ra để cho mọi người có thể chuẩn bị.
Trong khoảng thời gian gần đây, có lẽ bởi đồng bệnh tương lân nên Miểu Miểu và Trần Tư Tuyền vô cùng gần gũi, hai bà cô này thường xuyên thì thầm thương lượng đối sách để câu dẫn hai huynh đệ Phất Thụy và Cơ Động. Miểu Miểu quay lưng về phía Cơ Động mà nói chuyện, vừa nói vừa nháy mắt với Trần Tư Tuyền, hai nàng nhìn nhau, hiểu ý cười gian.
Trần Tư Tuyền nói:
- Ta trở về lần này là để từ hôn.
- Từ hôn sao?
Hai chữ từ hôn vừa thốt ra lập tức khiến các Thiên Can Thánh Đồ xôn xao, mắt to mắt bé nhìn nhau, nhất thời đều có cảm giác không kịp thích ứng. Trong mắt Thiên Can thánh đồ, Trần Tư Tuyền vẫn luôn theo sát Cơ Động. Tuy rằng đến bây giờ hắn vẫn chưa tiếp nhận nàng, nhưng đến Lam Bảo Nhi cũng đã chán nản mà coi nàng là nữ nhân của Cơ Động rồi. A Kim lãnh ngạo như thế cũng không phản đối nàng cùng Cơ Động ở chung. Có ai ngờ được rằng Trần Tư Tuyền đã có hôn ước.
- Ngươi đã có hôn sự rồi?
Phất Thụy nhìn Trần Tư Tuyền, sắc mặt trầm hẳn xuống. Hắn cảm thấy vô cùng vui vẻ khi thấy Trần Tư Tuyền theo đuổi Cơ Động. Hắn luôn hi vọng Trần Tư Tuyền có thể thành công. Chỉ khi Cơ Động chân chính tiếp nhận nàng mới có thể thoát khỏi bi thương sau cái chết của Liệt Diễm. Vậy nên Phất Thụy cảm thấy
cực kỳ tức giận khi nghe Trần Tư Tuyền nói nàng đã có hôn ước.
Trần Tư Tuyền gật đầu nói:
- Ngay từ khi ta còn nhỏ, phụ hoàng đã định mối hôn sự này. Tính ra thì đến hết năm nay cũng là lúc thực hiện hôn ước. Chắc hẳn Phất Thụy đại ca cũng biết, là một thành viên trong hoàng thất, căn bản ta không có quyền quyết định hôn nhân của mình, huống hồ khi hôn ước này được định ra khi ta mới chỉ là một tiểu cô nương mà thôi. Nhưng người ta thích chính là Cơ Động lão sư, bất luận Cơ Động lão sư có tiếp nhận tình cảm của ta hay không, ta vĩnh viễn chỉ thích hắn mà thôi. Chính vì vậy mà ta phải trở về Đông Mộc đế quốc để giải quyết dứt điểm chuyện này, cũng là để có thể toàn tâm toàn ý ứng phó với cuộc chiến giữa hai phiến đại lục sắp tới.
Nghe xong lời hết sức chân thành của Trần Tư Tuyền, Cơ Động không nhịn được phải quay đầu đi, không dám cùng nàng đối mặt. Miểu Miểu ở bên cạnh âm thầm giơ ngón tay cái lên ra dấu Trần Tư Tuyền. Cách đó không xa, Lam Bảo Nhi cũng không tin vào tai mình, nàng tự nhận thấy mình không có bản lĩnh đứng giữa đám đông mà bộc lộ suy nghĩ yêu đương trong lòng như vậy. Hơn nữa, từ đầu dến cuối trong quá trình nói chuyện, ánh mắt của Trần Tư Tuyền vẫn kiên định nhìn vào Cơ Động.
Ai cũng có thể cảm nhận rõ sự quyết tâm của nàng.
Sắc mặt Phất Thụy trở nên hòa hoãn hơn:
- Vậy thì ngươi hãy sớm xử lý chuyện này đi. Bất quá, nghe ngươi nói thì nếu ngươi không trở về xử lý chuyện này, Đông Mộc đế quốc của các ngươi sẽ đứng trước nguy cơ bị hủy diệt. Nhà trai mạnh như vậy sao? Là vương tử của quốc gia nào thế?
Trần Tư Tuyền lắc đầu nói:
- Không phải là vương tử, bọn họ cũng không có thân phận gì cả. Để hình dung về họ, ta nghĩ dùng hai chữ ẩn sĩ là thích hợp nhất. Mọi người hẳn còn nhớ rõ trong Ma sư liên hiệp trưởng lão hội, Đông Mộc đế quốc cũng đề cử ra hai vị trưởng lão. Hai vị trưởng lão này ẩn cư ở phía đông Đông Mộc đế quốc, có thể nói là trụ cột của quốc gia. Bọn họ đều là Chí Tôn cường giả, cũng là ông bà nội của vị hôn phu ta. Vị hôn phu này của ta cũng là người thừa kế của gia tộc ẩn sĩ này.
Nghe nàng nói thế, sắc mặt Phất Thụy lại ngưng trọng thêm mấy phần, Cơ Động cũng bất giác quay đầu lại. Có hai vị Chí Tôn cường giả nhúng tay vào, khó trách Trần Tư Tuyền lại tỏ ra nghiêm trọng như thế.
Quả thật, hai vị Chí Tôn cường giả ẩn sĩ quá đủ mang lại phiền toái cho cả một quốc gia.
Miểu Miểu nhăn mặt nói:
- Như vậy chuyện từ hôn này cũng không phải dễ dàng nha! Ngươi lại là thiên hạ đệ nhất mĩ nữ, sao đối phương có thể dễ dàng đồng ý từ hôn chứ. Nếu họ không đồng ý thì làm sao bây giờ? Mặc dù hiện tại ngươi đã là Thiên Can thánh đồ, lại mang thân phận công chúa, nhưng người ta lại có hai vị Chí Tôn cường giả chống lưng, nếu cứ nhất định ép ngươi thành thân thì quả thật cũng không có biện pháp à!
Trong mắt Trần Tư Tuyền lộ ra vẻ kiên định:
- Bất luận như thế nào, chuyện này ta cũng sẽ cố gắng xử lý tốt. Nếu như phả gả đi, nhất định ta chỉ gả cho một người.
Vừa nói nàng vừa đưa mắt nhìn Cơ Động.
- Ta không muốn gả cho người khác! Trong trường hợp xấu nhất, người xuất giá chính là thi thể của ta. Tuy rằng ta không thể chiến thắng được hai vị Chí Tôn cường giả, nhưng chẳng lẽ ta không thể quyết định được sinh tử của bản thân?
Câu nói sau cùng này của nàng vô cùng kiên định.
Phất Thụy nói:
- Như vậy sao được chứ. Ngươi là Ất Mộc Thiên Can Thánh Đồ, cứ coi như là Chí Tôn cường giả cũng không thể ép buộc ngươi điều gì. Chuyện này cứ để Phất Thụy đại ca của ngươi quản cho. Đến lúc ngươi trở về, ta sẽ cùng đi với ngươi. Ta thật sự muốn nhìn xem là ai dám ép buộc ngươi.
- Ngươi quản cái rắm ý! Danh bất chính, ngôn bất thuận. Ngươi là gì của Trần Tư Tuyền?
Miểu Miểu đi tới bên cạnh Phất Thụy, miệng vừa nói, hai tay nhỏ bé vừa hung hăng véo vào bắp đùi của hắn.
Phất Thụy đau điếng người, vội quay sang nhìn Miểu Miểu, thấy nàng đang giận dữ trừng mắt nhìn mình. Tính cánh Phất Thụy vô cùng hào sảng nhưng ý tứ cũng rất kín đáo, được Miểu Miểu nhắc nhở liền tỉnh ngộ, liền vỗ nhẹ trán rồi nói:
- Đúng thật, sư xuất vô danh khả bất hành. Muốn từ hôn trước hết phải danh chính ngôn thuận mới được à. Ai da, phải làm sao mới được đây?
Trần Tư Tuyền cười buồn nói:
- Không có gì, để tự ta xử lý đi, mọi người cũng đừng vì chuyện của ta mà phiền lòng.
- Tư Tuyền à, sao có thể như vậy được! Tất cả chúng ta là một mà, ngươi có chuyện, bọn ta sao có thể khoanh tay ngồi nhìn chứ? Tuy Phất Thụy đại ca danh bất chính ngôn bất thuận nhưng lão sư của ta lại danh chính ngôn thuận.
Lần này là Đỗ Hinh Nhi nói. Trong số Thiên Can Thánh Đồ, nàng chính là người vô tư nhất. Nhìn thấy bộ dạng đáng thương của Trần Tư Tuyền, nhất thời không nhịn được mà chen vào một câu.
Trần Tư Tuyền nhìn Đỗ Hinh Nhi, chỉ hận không thể xông lên ôm chầm lấy nàng một cái. Những lời của Đỗ Hinh Nhi thật sự là quá kịp thời.
Cơ Động lạnh lùng nhìn Đỗ Hinh Nhi:
- Tại sao lại nói ta danh chính ngôn thuận?
Đõ Hinh Nhi nói:
- Lão sư, người Tư Tuyền thích là ngài mà! Người đi giúp Trần Tư Tuyền tất nhiên là danh chính ngôn thuận rồi.
- Nói nhảm.
Cơ Động hơi giận nói:
- Nàng yêu thích ta là chuyện của nàng, ta và nàng chẳng qua là quan hệ thầy trò và bằng hữu, không có tình yêu nam nữ, ta có tư cách gì giúp nàng từ hôn đây?
Đỗ Hinh Nhi trợn tròn mắt nói:
- Lão sư, có cần vô tình vậy không? Tư Tuyền tốt với người như vậy, ai cũng rõ ràng. Vậy mà ngài lại làm cho người ta phải thương tâm là sao?
Miểu Miểu lập tức đỡ lời:
- Đúng đấy, Trần Tư Tuyền đối xử tốt với ngươi như vậy, tuy ngươi không coi nàng là người quan trọng, chẳng lẽ đến thời khắc mấu chốt ngươi cũng không giúp gì sao? Tư Tuyền có cái gì không tốt chứ? Thiên hạ đệ nhất mĩ nữ, ngươi quả nhiên là đầu gỗ, ta thật tiếc cho nàng.
- Đủ rồi.
Cơ Động khẽ gầm lên. Một cảm giác lạnh lẽo tràn ngập sát khí từ trên người hắn chợt phát ra. Tất cả mọi người bất giác rùng mình, im lặng không nói gì nữa
Ánh mắt Cơ Động lướt qua tất cả mọi người:
- Ta đã nói nhiều lần rồi, cả đời này ta chỉ yêu một mình Liệt Diễm mà thôi. Không ai được phép thay ta quyết định chuyện này.