Âm Dương Miện

Thực Lực Chân Chính Của Thương Hội Ngốc Có Tiền


trước sau



Hai bên lối đi, đều có gắn đèn ma pháp, mặc dù là đi sâu xuống lòng đất, nhưng không khí vẫn vô cùng thông thoáng. Hiển nhiên, nơi này có phương thức thông khí đặc thù, nếu không thì không thể dễ chịu như bây giờ.

Vừa đi vào bên trong, sắc mặt các Thiên Can Thánh Đồ liền thay đổi, bởi vì bọn họ cảm giác được, chung quanh có ma lực ba động rất lớn. Hơn nữa, còn có đủ cả mười hệ, vách tường hai bên không biết làm bằng đá gì, nhưng lại khiến cho người khác cảm giác được sự nặng nề.

Chu Tiểu Tiểu thấy vậy liền mở miệng giải thích:

- Bảo khố được dùng đá hoa cương để xây, nhưng tất cả hoa văn trên đá hoa cương được trộn phấn vụn của Ngũ Hành thần thạch. Sau khi xây dựng hoàn thành bảo khố, hội trưởng đời thứ nhất đã mời mười vị cường giả Chí Tôn nổi tiếng thời đó kết hợp với trận pháp của thương hội đưa cho, đem ma lực rót vào bảo khố đến tận ba năm. Vì thế, thượng hội bỏ ra thật lớn tài phú cùng với cường giả Chí Tôn của mười hề không ngừng truyền ma lực trong vòng ba năm mới có thể làm cho pháp trận có thể có được năng lực tự động vận hành, ngàn vạn năm cũng không hề hư tổn. Còn về lực phòng ngự thì mạnh đến nỗi cho dù Siêu Tất Sát Kỹ cũng không có cách nào công phá, trừ phi dùng chung cực tất sát kỹ mới có thể phá hư nó.

Nghe hắn nói như thế, mọi người liền suy nghĩ đến bảo khố ở Mê Vụ Sâm Lâm, không phải cũng có Ngũ Hành pháp trận như thế này sao? Chỉ bất quá, bên kia là do Thiên Can Thánh Đồ tự mình kiến tạo.

Đi tiếp hơn trăm mét, mọi người mới đi tới một gian phòng cỡ chừng hai trăm thước vuông.

Mật độ ma lực trong phòng so với bên ngoài càng thêm rõ ràng, chẳng qua là các ma lực nguyên tố bên trong không cách nào hấp thu. Các ma lực nguyên tố trong không khí hoàn toàn bị các vách tường hấp thu gần như hết sạch rồi. Có thể nói là nơi này là một trong những chỗ hoàn toàn không thích hợp để tu luyện.

Mà trước mặt mọi người lại xuất hiện một cái cửa đá khổng lồ, ở trước cửa lại xuất hiện 4 lão giả mặc áo xám, bộ dáng vô cùng mộc mạc chất phát. Nhưng mà, lần này các Thiên Can Thánh Đồ đều bị thực lực của thương hội Ngốc Có Tiền làm cho rung động rồi.

Cường giả Chí Tôn lúc nào lại trở nên không đáng giá như thế này rồi? Nơi này vậy mà có đến bốn vị a! Ma lực lại cùng hai người đã gặp trước kia cũng không khác nhau lắm. Nhưng thuộc tính lại không giống, bốn người này là âm dương song hỏa và âm dương song mộc, thuộc về bốn hệ cường giả Chí Tôn.

- Hội trưởng.

Thấy Chu Tiểu Tiểu, bốn gã lão giả đều khẽ hành lễ.

Chu Tiểu Tiểu ngăn cản nói:

- Bốn vị cung phụng không cần đa lễ. Vị này chính là người thừa kế của thương hội chúng ta, cũng chính là Thiên Can Thánh Đồ thế hệ này.

Trong bốn vị lão giả, người đứng đầu là một lão giả có tóc đỏ, cơ bắp cuồn cuộn, ngay cả râu cũng là màu đỏ, ánh mắt liền dừng lại trên người Cơ Động. Không giống như hai lão cung phụng trước kia, vị này ngược lại tỏ vẻ vui mừng:

- Tốt, tốt, Thiên Can Thánh Đồ đời này lại là hỏa hệ, đây thật là một tin tức tốt a! Tiểu huynh đệ, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?

Cơ Động lạnh nhạt nói:

- Sắp 24 tuổi.

Lão giả tóc đỏ gật đầu:

- Tương lai vô cùng sáng lạn a! Mời vào.

Vừa nói, hắn liền lách qua một bên, nhường ra một con đường.

Cơ Động nói cám ơn, sau đó cùng Chu Tiểu Tiểu đi thẳng về phía trước. Quả nhiên, bốn lão cung phụng cũng không có ngăn trở bọn họ. Nhưng là, khi bọn họ vừa đi vào đại môn, lão giả tóc đỏ lại nhanh chóng đứng ra ngăn cản các Thiên Can Thánh Đồ.

- Hử???

Cơ Động dừng bước, khó hiểu nhìn Chu Tiểu Tiểu.

Lão cung phụng tóc đỏ kia lại nói:

- Người kế thừa hội trưởng tự nhiên có tư cách đi vào bảo khố, nhưng những người khác lại không thể đi vào.

Chu Tiểu Tiểu sắc mặt có chút khó chịu:

- Xích cung phụng, ngài có ý gì? Hội trưởng đều có quyền trang bị đội hộ vệ trực hệ cho bản thân. Hơn nữa, Cơ Động đã từng tiếp nhận khảo hạch khó khăn nhất của thương hội từ trước đến nay. Chúng ta đã đáp ứng một khi hắn thông qua khảo hạch thì sẽ toàn lực ủng hộ các Thiên Can Thánh Đồ. Xin trưởng lão không nên làm khó ta.

Xích cung phụng lạnh nhạt đáp:

- Đây là hội trưởng đáp ứng, cũng không phải là chúng ta đáp ứng. Chúng ta đã phụng mệnh bảo vệ thương khố, thì sẽ có trách nhiệm đối với thương hội. Bọn họ cũng không phải là hộ vệ mà là bằng hữu. Không tin, ngươi có thể hỏi bọn họ. Thiên Can Thánh Đồ lúc nào thành hộ vệ cho người khác rồi chứ?

- Ngươi…

Chu Tiểu Tiểu giận dữ, đang lúc muốn phát tác thì trong đám Thiên Can Thánh Đồ, Trần Tư Tuyền lại bước ra.

- Bốn vị cung phụng gây khó dễ như vậy, đơn giản là muốn khảo nghiệm chúng ta phải không?!. Không bằng như vậy đi, ta dùng ma lực của ta làm một chuyện, nếu như trong bốn vị, người nào có thể làm được như ta, thì nhóm chúng ta sẽ quay đầu rời khỏi. Nếu không được, mờibốn vị nhường đường, có được không?.

Lão giả tóc đỏ nhìn Trần Tư Tuyền ở trước mặt cũng không khỏi ngẩn ngơ. Lúc này nàng cũng không mang khăn che, hoàn mỹ dung nhan kia thì cho dù bọn họ có hơn trăm tuổi cũng không khỏi động tâm.

Chỉ thấy Trần Tư Tuyền vung hai tay lên, một cánh hoa màu trắng sữa đột nhiên bay ra trước mặt bốn vị cường giả Chí Tôn. Tiếp đó, từng cánh hoa nối tiếp nhau xuất hiện, chồng lên nhau thành một đóa hoa màu trắng sữa tỏa ra ánh sáng vô cùng nhu hòa. Trên đỉnh đầu, Ất Mộc âm miện của Trần Tư Tuyền thoáng hiện ra, bất chợt, tu vi ma lực của nàng đã đạt đến cấp tám mươi sáu, lại hiện ra thuộc tính Ất Mộc của bản thân. Thế nhưng màu trắng của đóa hoa kia lại không phải là màu trắng vốn có của Mộc thuộc tính.

Bốn vị cung phụng vốn đang lơ đễnh, bỗng trở nên khẩn trương. Với kiến thức rất uyên bác của bọn họ, tự nhiên là hiểu được ma lực mà Trần Tư Tuyền đang thi triển kia là cái gì. Đó chính là Lục Hợp được Hỗn Độn Mộc ngưng tụ mà thành a!

Trong bốn vị cung phụng, cũng có một vị là cường giả Chí Tôn Ất Mộc hệ. Thân là cụng phụng của thương hội Ngốc Có Tiền, tự nhiên dựa vào thương hội ủng hộ mà đi lĩnh ngộ Hỗn Độn Mộc. Nhưng muốn đạt đến trình độ như Trần Tư Tuyền thì không có cách nào làm được.

Đây là… Con ngươi Cơ Động chợt co rút lại, hắn dĩ nhiên biết Trần Tư Tuyền đang thi triển cái gì, đó không phải là Sáng Thế Lục Hợp lúc trước đã hù dọa vị cường giả Chuẩn Thánh cấp Thái Trùng miện hạ Lâm Thanh ư?

Sáng Thế Lục Hợp màu trắng sữa ở không trung chậm rãi xoay tròn, cường đại lực hấp xả bắt đầu từ trên thân phát ra, những thứ lực hấp xả này hoàn toàn là thuộc về Hỗn Độn khí tức. Không sai, nơi này hoàn toàn không có bất kỳ ma lực nguyên tố tồn tại, nhưng pháp trận trong bảo khố lại có. Sự cường hãn của Sáng Thế Lục Hợp chính là có thể hấp thụ bất cứ hình thái mộc nguyên tố để bổ sung cho bản thân.

Từ bên trong vách tường, như sợi tơ mộc nguyên tố bắt đầu chậm rãi xuất hiện, liền bị Sáng Thế Lục Hợp mạnh mẽ hấp thu. Hơn nữa, theo ma lực tăng cường, tốc độ hấp thu lại càng trở nên mạnh mẽ hơn, càng lúc càng nhanh rồi.

- Ngươi đang làm gì thế? Mau dừng tay lại.

Vị Ất Mộc cung phụng lập tức nhịn không được, đối với khả năng khống chế ma lực của Trần Tư Tuyền, bọn họ xem như thế là đủ rồi, bọn họ tự biết mình không có khả năng làm được đến trình độ như vậy. Đồng thời, bọn họ cũng cảm nhận được cái khí tức hủy diệt kia. Nếu để cho Sáng Thế Lục Hợp cứ hấp thu như thế này, thì trời mới biết sẽ phát sinh ra chuyện gì. Phải biết rằng, ma lực pháp trận trong bảo khố là vô cùng nhiều. Cho dù là Ất Mộc cung phụng muốn
ra tay cũng vô dụng, ma lực của nàng cũng sẽ bị Sáng Thế Lục Hợp hút lấy.

Vì vậy, người xuất thủ chính là Xích cung phụng. Thân hình lão chợt lóe, thủ chướng đánh về phía Sáng Thế Lục Hợp.

Đáng tiếc là thủ chưởng của hắn lại đụng phải một cái bàn tay to màu xanh tím. Âm thanh trầm thấp vang lên, Xích cung phụng chỉ cảm thấy một luồng lực lượng vô cùng bá đạo khiến cho toàn thân mình giống như tê dại, nhất là ở trên bàn tay, giống như bị một cây búa chém trúng, cả cánh tay đều run rẩy.

Mà người ngăn trở chỉ có đầu vai run lên một cái, lui về phía sau một bước liền ổn định thân hình. Không sai, người ngăn cản Xích cung phụng chính là Lôi Đế Phất Thụy. Xét về ma lực, hắn đương nhiên có chút thua thiệt, nhưng nếu xét về lực lượng mà có thêm sự giúp sức của Lôi Ngục Thần Phủ thì ai là người chịu thiệt phải xem lại rồi. Sau trận chiến với Địa Ngục Tam Đầu khuyển, Phất Thụy thu được lợi ích không nhỏ, trình độ khống chế ma lực lại càng tăng lên.

Mà không chỉ có mình Phất Thụy tiến lên, tất cả Thiên Can Thánh Đồ cũng đều bước tới chắn ở trước người Trần Tư Tuyền, tùy ý để Sáng Thế Lục Hợp bắt đầu điên cường hấp thu lấy ma lực xung quanh.

- Cơ Động, các ngươi đang muốn làm gì?

Không chỉ bốn vị cung phụng, mà ngay cả Chu Tiểu Tiểu cũng thất kinh. Hắn dĩ nhiên cảm nhận được năng lực kinh khủng của Sáng Thế Lục Hợp, càng hiểu rõ sau khi nó bộc phát sẽ tạo ra lực phá hoại cường đại như thế nào. Quá sợ hãi nên hắn vội vàng lên tiếng ngăn cản.

Cơ Động cười nhạt, nói:

- Nếu các vị cung phụng muốn hiểu một chút về lực lượng của bọn ta, vậy thì làm sao có thể để cho các vị tiền bối thật vọng chứ, không phải sao?

Đến lúc này, bốn vị cung phụng mới hiểu được, thì ra Thiên Can Thánh Đồ cường đại không chỉ một mình Cơ Động, mà đám người trẻ tuổi này ở trước mắt này, bất kỳ ai cũng không hề dễ đối phó. Nhìn chung thì phần lớn tu vi của bọn chúng đều không đạt tới Cửu quan, nhưng cũng không phải những Cửu quan như bọn họ có thể ngăn cản được.

Xích cung phụng than nhẹ một tiếng, đầu tiên là nghiêng người tạo ra thông lộ, ba tên cung phụng khác mặc dù không cam lòng nhưng vẫn tránh ra. Bọn họ không thể mạo hiểm mà để cho cả bảo khố bị hủy diệt chỉ vì một phút nóng giận.

Trần Tư Tuyền thản nhiên cười, quang thải trong nháy mắt màu xanh biếc bao phủ toàn thân, chính là từ Sinh Mệnh nữ thần Vĩnh Hằng Chi Khải của nàng, sinh mệnh khí tức mãnh liệt ở trong Vĩnh Hằng Chi Khải nhanh chóng lan tỏa ra, ngăn chặn Sáng Thế Lục Hợp hấp thu ma lực ngoại giới. Sau đó, liền đem Sáng Thế Lục Hợp thu hồi trở lại bản thân. Mặc dù là do Sáng Thế Lục Hợp không có nhiều ma lực, nhưng là có thể thấy được thực lực của Trần Tư Tuyền. Đừng nói là mấy vị cung phụng trước mắt, ngay cả Thiên Can thánh đồ cũng không biết rõ ràng thực lực chân chính của nàng đạt đến trình độ như thế nào.

Thiên Can Thánh Đồ ngẩng đầu bước đi, liền lướt qua bốn vị cung phụng vào trong bảo khố. Bên trong đại môn, mắt mọi người đều nhìn thẳng, cũng không thèm liếc mấy vị cung phụng một cái.

Chu Tiểu Tiểu bí mật giơ lên ngón tay cái với Cơ Động, trong lòng lại âm thầm tán thưởng. Trước khi các Thiên Can Thánh Đồ đi tới, trong lòng hắn có chút lo lắng. Nhóm cung phụng thủ hộ ở đây, hắn không thể hoàn toàn điều động. Những cường giả Chí Tôn này chính là trụ cột của thương hội, quan hệ của bọn hắn với Vương Đạo Quân tốt hơn với hắn nhiều. Nhưng tình thế trước mắt ai lại nghĩ đến chứ? Thiên Can Thánh Đồ lại dùng cường thế để qua cửa ải này. Mà Thiên Can Thánh Đồ lại không suy nghĩ nhiều như Bàn Tử.

Sau khi tiến vào trong bảo khố, cơ hồ như tất cả bọn họ đều bị cảnh tượng trước mặt làm cho hoa mắt. Ở đây đã không thể nào dùng “châu quang bảo khí” để hình dung, mà bọn họ chỉ cảm thấy mình giống như tiến vào một thế giới kỳ dị vậy.

Tiến vào trong bảo khố, đập vào mắt đầu tiên là không gian rộng lớn. Cái không gian khổng lồ này có chiều cao gần ba mươi thước, lại rộng đến mấy vạn thước vuông. Mà trong đó, bảo quang như lưu ly biến ảo, khiến cho bọn họ giống như bị một ma vực bao phủ vậy. Nguyên tố ba động nồng đậm, bảo ngọc sáng lấp lánh, nơi này khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy hoa mắt mê người. Cho dù là người có tâm tính trầm ổn như Cơ Động cũng không khỏi động dung.

Ở chính giữa không gian hoàn toàn trống không, còn chung quanh lại là một cái tủ gỗ khổng lồ cao đến một trăm ba mươi thước. Trong tủ có ngăn cách chỉnh tề, phân loại các loại trân bảo, vũ khí, trang bị, tinh hạch và các loại kỳ trân dị bảo. Trong lúc nhất thời khiến mọi người hoa mắt, không hề có phản ứng gì.

Chu Tiểu Tiểu nhìn bộ dạng mê mẩn của bọn họ, lúc này trong lòng mới có chút yên ổn. Đám thanh niên này cuối cùng cũng là người a! Bất quá, một câu nói của Cơ Động lại kéo Bàn Tử về thực tế.

- Bàn Tử, dẫn chúng ta đi đến nội khố đi!

Nhìn Cơ Động, Chu Tiểu Tiểu đột nhiên không biết nói gì, quái vật quả đúng là quái vật a. Vẻ mặt bất đắc dĩ nói:

- Bọn ngươi không muốn thứ gì ở nơi này ư?

Cơ Động nhìn hắn, mặt mỉm cười nói:

- Ngươi cứ nói đi? Ngươi cũng biết là chúng ta muốn cái gì mà.

Chu Tiểu Tiểu thở dài:

- Đi nào!

Vừa nói, hắn liền phóng người lên. Nơi này quá lớn, nếu như đi bộ thì phải đi một hồi mới tới được. Mọi người cũng nhanh chóng phi thân, bám sát theo sau hắn. Rõ ràng, bộ dạng hoa mắt thần mê của các Thiên Can Thánh Đồ chỉ là biểu tượng mà thôi.

Chu Tiểu Tiểu mang theo mọi người đi thẳng tới trung ương ngoại khố, tới một cái đồ án hình kim tệ trên mặt đất liền đứng lại. Từ trong trữ vật lấy ra hai mảnh chìa khóa gắn đầu bảo thạch, dài chừng một thước, ráp chúng lại rồi cắm vào ở ngay chính giữa đồ án.

Nói đến cũng kỳ quái, rõ ràng chính giữa đồ án không có cái lỗ nào, thế mà lúc chìa khóa cắm vào lại dễ dàng đi vào, giống như cái kim tệ đồ án này làm bằng đậu hủ vậy. Hơn nữa, sau khi cắm vào lại vô cùng kín kẽ, căn bản nhìn không ra một tia rãnh nào hết.

Chu Tiểu Tiểu cười hắc hắc, chuyển động cái chìa khóa. Nhất thời, một tiếng ù ù âm thanh vang lên. Khiến mọi người giật mình là dường như cả đại điện đều rung lên. Các Thiên Can Thánh Đồ cũng hiểu được, tình huống như vậy xuất hiện thì sợ rằng cơ quan rất là khổng lồ, liên kết toàn bộ ngoại khố.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện