Hắc Ám Thiên Cơ thánh đồ đều cưỡi tọa kỵ cùng thuộc tính với mình, giống như Quang Minh Thiên Cơ thánh đồ,họ chọn Long tộc.
Thân là Hắc Ám Thiên Can Thánh Vương, Lý Vĩnh Hạo cưỡi một đầu Hắc Long trưởng thành cao hơn 30m. Phải biết rằng với long tộc trên Hắc Ám Ngũ
Hành Đại Lục thì tất cả Hắc Long đều có huyết mạch hoàng tộc. Lúc trước
Lý Vĩnh Hạo vì đạt được Hắc Long này đã phải hao phí rất nhiều tâm tư.
Quang mang nhàn nhạt lập loè, trên mặt Cơ Động toát ra một tia thần
quang lạnh như băng. Hắn không có ý tứ động thủ trước mà chỉ nhìn đám
Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ cưỡi tọa kỵ của họ triển khai trận hình cánh
cung vây quanh mình.
Thập đại cực hạn ma lực của Hắc Ám Thánh Đồ cơ hồ đồng thời bay lên, Âm Dương Miện xuất hiện trên đỉnh đầu họ.
Giống như cực hạn ma lực của Quang Minh Thiên can Thánh đồ, ánh sáng của cực hạn ma lực mãnh liệt hơn của ma sư bình thường. Cực hạn ma lực của
Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ cũng có sự bổ sung của hắc ám thuộc tính. Nhất là Hắc Ám Thánh Vương Lý Vĩnh Hạo có thuộc tính canh kim hệ nhưng sắc
bén chi khí trên người hắn hoàn toàn nội liễm, trường kiếm canh kim hệ
cấp thần khí chậm rãi nâng lên trực chỉ Cơ Động. Cho dù không có nửa
điểm sắc bén tràn ra, nhưng chỉ riêng áp lực vô hình này đã làm cho
người ta có một loại cảm giác nắm giữ hết thảy.
Quang Minh
Thiên can Thánh đồ đang không ngừng phát triển, Hắc Ám Thiên Can Thánh
Đồ cũng giống như vậy, thực lực của bọn hắn so với trận chiến trước ở
Thánh tà đảo đã mạnh hơn không chỉ một tầng.
Mắt thấy Cơ Động vẫn phiêu phù ở chỗ đó không có ý tứ phòng ngự hoặc động thủ, lửa giận
bùng nổ trong lòng Lý Vĩnh Hạo. Đây là sự miệt thị, miệt thị trắng trợn! Đối mặt với trận hình mười Thánh đồ của mình mà hắn không một chút phản ứng, chả có nhẽ hắn tự tin mình có thể toàn thân trở ra?
Đột nhiên, cảm giác đè nén xuất hiện trong lòng Lý Vĩnh Hạo, hắn nghĩ tới
một khả năng mà mình không hề muốn nhìn thấy. Tâm tư khẽ động, hắn trầm
giọng quát:
- Cơ Động, ta với ngươi 1 chọi 1.
Vừa nói mũi chân hắn đặt lên đầu Hắc Long, thân hình phiêu nhiên bay ra cách Cơ Động 50m rồi ngừng lại.
Cơ Động có chút kinh ngạc nhìn Lý Vĩnh Hạo, hắn cũng không rõ đối
phương rõ ràng có ưu thế nhân số cùng thuộc tính đầy đủ, ở thời điểm
này vì sao lại lựa chọn cùng mình solo.
Kỳ thật, Lý Vĩnh Hạo cũng bất đắc dĩ, hắn biết rõ nếu như mình dẫn đầu Hắc Ám Thiên Can
Thánh Đồ liên thủ công kích Cơ Động, có thể bắt lấy Cơ Động còn dễ nói,
nếu để cho hắn chạy thì uy vọng của mình ở bên trong Hắc Ám Thiên Can
Thánh Đồ chắc chắn bị đả kích lớn. Phải biết bất luận một gã Thiên can
Thánh đồ nào cũng là nhân trung chi long, muốn thống soái một nhóm người như vậy không dễ dàng. Mặt khác hắn còn nghĩ rằng, trong chiến đấu 1 vs 1 coi như là chính mình thua cũng không tính toán mất mặt, dù sao đây
là một chọi một, còn nếu như có thể đánh bại Cơ Động thì Cơ Động tất
nhiên sẽ thua chạy, như vậy kế hoạch của hắn cũng không bị chậm trễ. Lý
Vĩnh Hạo có được lòng tin tuyệt đối với thực lực bản thân, hắn nghĩ dùng thực lực bây giờ của mình dưới tình huống 1 chọi 1 cũng có thể đánh
chết một gã Hắc Ám Tử Vệ. Vì thế lựa chọn 1 vs 1 với Cơ Động mới là lựa
chọn tốt nhất.
Quả nhiên Lý Vĩnh Hạo đơn chiến không chỉ Cơ
Động kinh ngạc, mà trong mắt Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ cũng đều không tự giác toát ra vẻ khâm phục, không ai đi lên. Đây là đọ sức ở giữa hai
đại Thánh Vương.
Cơ Động chậm rãi gật nhẹ đầu:
- Tốt, chỉ bằng dũng khí này của ngươi, ta sẽ ứng phó toàn lực.
Vừa nói xong, trên người Cơ Động xuất hiện một tầng kim hồng sắc quang
mang, thần hỏa Thánh Vương khải tiến hóa trở thành thần khí lặng yên bao trùm thân thể hắn. So sánh với trước kia, Thần Hỏa Thánh Vương Khải
hiện giờ chỉ còn một màu đỏ như máu, nhưng quang mang tỏa ra thì màu
vàng sáng chói.
Chứng kiến Thần Hỏa Thánh Vương Khải của Cơ
Động, trong lòng Lý Vĩnh Hạo lập tức căng thẳng. Mặc dù chưa chính thức
giao thủ với Cơ Động nhưng từ quá trình hắn chiến đấu với Tử Bào Đại Tế
Ti, Lý Vĩnh Hạo đã cẩn thận hỏi thăm và biết được thần khí của Cơ Động
hẳn là một thanh kiếm. Nhưng giờ khắc này, bộ khôi giáp trên người Cơ
Động giải thích thế nào đây? Dùng tư lịch của Lý Vĩnh Hạo tự nhiên nhìn
ra được, áo giáp trên người Cơ Động rõ ràng chính là một bộ thần khí.
Hơn nữa tràn đầy khí tức thần khí Quang Minh.
- Mời!
Cơ Động làm một cái thủ thế với Lý Vĩnh Hạo, sở dĩ hắn mặc Thần Hỏa
Thánh Vương Khải chính là một phần tôn trọng đối với Lý Vĩnh Hạo. Bất
luận Lý Vĩnh Hạo có mục đích gì, dưới tình huống như vậy, hắn có can đảm tiến hành trận chiến giữa Thánh Vương đã đủ để mình tôn trọng. Hơn nữa
Lý Vĩnh Hạo không muốn giết hắn, Cơ Động cũng đồng dạng cũng thế. Nhận
thức của Cơ Động về Lý Vĩnh Hạo là hai chữ kiêu hùng, nếu như Quang Minh thắng lợi thì hắc ám đại lục cho dù bị ngăn cách lần nữa mà không có
một nhân vật cường hãn khống chế cũng sẽ đại loạn.
Những lời
Cơ Động vừa rồi nói với Lý Vĩnh Hạo không phải dối trá, hắn muốn làm
chính là khôi phục hòa bình trên cả hai đại lục, tận lực để bình dân ít
hi sinh nhất. Nếu như không có Lý Vĩnh Hạo thống ngự, Hắc Ám Ngũ Hành
Đại Lục tất sẽ chia rẽ, chiến loạn không ngừng. Dùng năng lực của phụ tử Thiểm Lôi, Thiểm Nhạch chưa đủ để thống trị hắc ám đại lục, chỉ có Lý
Vĩnh Hạo mới có thể chấn nhiếp ở Hắc Ám đại quân. Bởi vậy, mục đích
chuyến này của Cơ Động xác thực chỉ là ngăn cản Hắc Ám Thiên Can Thánh
Đồ tiến vào chiến trường, không phải giết bọn họ.
Lý Vĩnh Hạo động trước, bởi vì Quang Minh Thiên can Thánh đồ đánh chết Hắc Ám Tử Vệ cùng Hắc Ám Thiên Can Thần Thú mà hắn biết rõ trong chiến đấu, chiếm
lấy tiên cơ quan trọng như thế nào. Thân hình lóe lên, khoảng cách 50m
không còn nữa, sau một khắc Lý Vĩnh Hạo đã đi tới trước mặt Cơ Động.
Trường kiếm thần khí trong tay vung lên phát ra những tiếng xé gió, chín kiếm đồng thời đâm ra hóa thành chín đóa hoa màu vàng vào chín vị trí
trên người Cơ Động. Lực lượng và sự sắc bén không khuếch tán, nó hoàn
toàn ẩn hàm bên trong chín đóa hoa kia.
Chỉ một kiếm này đã
đủ để Cơ Động thay đổi cách nhìn với Lý Vĩnh Hạo, không hề nghi ngờ năng lực thực chiến cận thân Lý Vĩnh Hạo không kém, nhất là kiếm pháp này,
Cơ Động tự thẹn không bằng.
Chín đóa kiếm hoa phong kín mọi
đường tránh né của Cơ Động, mỗi một đóa kiếm hoa ẩn chứa Canh Kim Ma Lực cực hạn cùng với sắc bén của Lý Vĩnh Hạo. Đáng sợ hơn chính là hạch tâm mỗi một đóa kiếm hoa đều là màu ngà sữa đấy, nói cách khác trung tâm của chúng tồn tại Hỗn Độn Kim Áo Nghĩa. Một kiếm nhìn bề ngoài tiện tay của Lý Vĩnh Hạo đã dùng tới toàn lực. Cơ Động có thể khẳng định, thay
đổi bất luận một gã Ma Sư Cửu Quan bình thường vô cùng khó khăn ngăn
cản. Lý Vĩnh Hạo nhờ hỗn độn kim làm bổn nguyên chín đóa kiếm hoa, một
khi nó nổ tung, Canh Kim Ma Lực cực hạn không ngừng sinh
ra có thể tạo
lực sát thương gấp đôi ma lực bản thân Lý Vĩnh Hạo.
Kiếm pháp bá đạo thật, trong lòng Cơ Động thầm khen một tiếng, nhưng hắn vẫn cũng không vì vậy mà động dung, thân hình phiêu nhiên lui về phía sau, cùng
lúc đó tay trái vung nhẹ lên. Diệt Thần Bích dựng lên giữa hai người.
Đúng vậy Cơ Động muốn né tránh một kiếm này của Lý Vĩnh Hạo thì phải va chạm chính diện, sử dụng Diệt Thần Bích cũng là một loại va chạm chính
diện.
"Phù" một tiếng nhẹ vang lên, Cơ Động nhìn chín đóa
kiếm hoa nổ tung. Lần này vẻ kinh ngạc trong mắt hắn nồng đậm thêm vài
phần, Cửu Kiếm của Lý Vĩnh Hạo không ngờ còn có biến hóa này, hơn nữa
sắc bén chi khí mặc dù lóe lên rồi biến mất, nhưng ở trong cảm thụ của
Cơ Động. Nhuệ khí ẩn chứa trong Cửu Kiếm lại có thể trong chốc lát ngưng tụ làm một cỗ tương đương với Đỉnh Cấp Tất Sát Kỹ. Phải biết, đây chính là trong chiến đấu trực tiếp song phương đều không có khả năng mất thời gian tụ lực, điều này chỉ có thể chứng minh một sự kiện, Lý Vĩnh Hạo là bằng vào kiếm pháp của mình trực tiếp hình thành tổ hợp đơn thuộc tính. Dùng sức một mình hoàn thành kỹ xảo này có thể biết được trình độ kiếm
pháp của hắn.
Chứng kiến một kiếm này, trong mắt tất cả Hắc
Ám Thiên Can Thánh Đồ đều toát ra bội phục tự đáy lòng, nhất là Hắc Ám
Ất Mộc Thánh Đồ Hạt Tử, nàng là người thân cận nhất của Lý Vĩnh Hạo,
cũng chỉ có nàng mới biết được ca ca bỏ cái giá như thế nào. Lý Vĩnh Hạo là người trầm ổn nhưng không ai biết được đằng sau tính cách đó là sự
điên cuồng trong việc tu luyện. Hắn cơ hồ tu luyện không ngủ không nghỉ, trong số Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ, luận tư chất, Lý Vĩnh Hạo kỳ thật
không phải là tốt nhất, nhưng mà cố gắng của hắn thì gấp mấy lần những
người khác.
Ngoài luyện tập nghiêm khắc thì chính hắn cũng tự tiến hành khổ tu, có thể nói là thành tựu hiện tại của Lý Vĩnh Hạo hoàn toàn là chính bản thân hắn cố gắng có được. Lúc trước, tại Thánh Tà Đảo thua ở Phất Thụy, hoàn toàn là xuất phát từ mệnh lệnh của Hắc Ám Thiên
Cơ. Bằng không dù là lần đầu tiên đối mặt ma lực của hắn còn không bằng
Phất Thụ nhưng chưa chắc Phất Thụy có thể chiến thắng hắn.
Sự chăm chỉ của Lý Vĩnh Hạo gần như khổ tu cũng là một trong những điều
kiêng kị lớn nhất của Hắc Ám Thiên Cơ đối với hắn. Mỗi một thành viên
của Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ cùng Quang Minh Thiên can Thánh đồ đều có
khả năng tu luyện tới Thánh cấp, nhưng mà Hắc Ám Thiên Cơ cũng hiểu
được, nếu như nói tương lai trong thế giới hắc ám có ai chạm được biên
giới của thần cấp thì chỉ có một mình Lý Vĩnh Hạo. Mà Hắc Ám Thiên Cơ
muốn trùng kích Thần cấp phải thông qua thôn phệ Thánh Thú, mà Lý Vĩnh
Hạo lại hoàn toàn là cố gắng của mình. Hắc Ám Thiên Cơ cũng đã từng nói
qua, nếu như cho Lý Vĩnh Hạo thời gian cùng không gian, như vậy có một
ngày hắn chắc chắn trở thành Hắc Ám Thiên Can Thánh Vương cường đại nhất trong lịch sử.
Những điều này Cơ Động đương nhiên không biết, hắn lúc này đang rung
động thật sâu. Trong tích tắc bạo tạc, thực lực của Lý Vĩnh Hạo thể hiện ra thậm chí đã còn mạnh hơn cả Lâm Thanh. Ma lực của hắn là cấp chín
mươi bốn nhưng có thể phát ra cường độ gần như của Thánh cấp. Quả nhiên
không hổ là Hắc Ám Thiên Can Thánh Vương.
Diệt Thần Bích đã
bị quang mang Canh Kim Thần Kiếm của Lý Vĩnh Hạo xoắn nát bấy, nhưng một kích này của hắn không tạo thành uy hiếp với Cơ Động. Cơ Động đã lui về phía sau 10m, tác dụng của Diệt Thần Bích chính là chế tạo cơ hội trong nháy mắt, bất luận công kích, phòng ngự đều là như thế.
Công kích trước vừa tiếp xúc, một kiếm tiếp theo của Lý Vĩnh Hạo toàn lực mi tâm của Cơ Động. Toàn thân hắn giống như Nhân Kiếm Hợp Nhất tạo thành
một đạo tia chớp kim sắc xông tới. Ngắn ngủn khoảng cách 10m trong chốc
lát đã tới, mà vừa lúc này, Cơ Động cũng động, chỉ có điều động tác của
hắn so với Lý Vĩnh Hạo trong mắt các Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ có chút
chậm chạp.
Bàn tay trái Cơ Động vòng sang bên phải dưới ngực
tạo thành nửa vòng cung, tay phải thì vòng hướng lên. Thân hình không
động đậy, không có bất kỳ ma lực nào ba động.
Nhưng mà chính
là động tác đơn giản này lại cải biến công kích của Lý Vĩnh Hạo, Canh
Kim Thần Kiếm của Lý Vĩnh Hạo đột nhiên run rẩy bỗng chốc, nguyên bản
mũi kiếm đâm về mi tâm của Cơ Động lại đột nhiên lệch sang một bên, xẹt
qua má Cơ Động.
Chỉ có Lý Vĩnh Hạo mới có thể cảm nhận được rõ ràng tinh, khí, thần đã khóa chặt người Cơ Động nhưng bất ngờ có hai cỗ lực kéo cường đại xuất hiện trên không trung một dẫn một đảy cải
biến mũi kiếm của chính mình.
Lý Vĩnh Hạo hoàn toàn không rõ
Cơ Động đã làm như thế nào, nhưng hắn không có thời gian suy nghĩ nhiều. Khi mũi kiếm vừa lệch mục tiêu, thân ảnh của hắn đã lóe lên, trong tích tắc cả người làm một động tác lăn sang ngang giữa không trung. Động tác cực nhanh giống như là kế hoạch đã định sẵn, hành vân lưu thủy không hề ngượng ngập.
Đồng thời
Canh Kim Thần Kiếm trong tay hắn rung lên huyễn hóa thành ngàn vạn kim
quang, mỗi một đạo kim quang đều giống như một đạo ánh sáng đan vào giữa không trung đánh úp về phía Cơ Động.
- Hảo kiếm pháp!
Cơ Động tán thưởng một câu, phải biết Lý Vĩnh Hạo từ lúc bắt đầu công
kích thì mỗi một kích đều tương đương với Tất Sát Kỹ, hơn nữa có thể
công kích, phòng ngự, né tránh, tốc độ cực nhanh. Năng lực thực chiến
không thẹn với danh xưng tối chung binh khí của hắn.