Âm Dương Miện

Vô Tư Giúp Đỡ - Chu Tước Chi Hỏa (Toàn)


trước sau



Đóa Hồng Liên bao quanh thân thể Cơ Động cũng đã lặng yên rút đi. Nhưng dấu ấn Hồng Liên trên ngực Cơ Động vẫn còn phát ra độ ấm nhẹ. Liệt Diễm lúc này vẫn còn đang theo dõi tình huống ở đây.

Nghe Cơ Động hỏi, trong mắt Chu Tước toát ra vẻ buồn bã:

- Là con của ta cần ngươi trợ giúp. Lúc trước, khi ta sinh nó ra, vừa lúc gặp phải Nhật thực, âm khí xâm lấn, khiến cho tiên thiên thuộc tính của con ta bị tổn thương. Ta đã cố gắng hơn ba ngàn năm, cũng không thể ấp cho nó nở ra. Gần đây, ra đã cảm giác được sinh mệnh lực của nó càng ngày càng yếu dần. Nếu trong một khoảng thời gian ngắn nữa, không thể ấp cho nó nở ra, nó sẽ…

Nói đến đây, thanh âm Chu Tước trở nên nghẹn ngào, cực kỳ có nhân tính:

- Ta là Bính Hỏa Thần Thú, tất cả ma lực của ta đều thuộc về Chí Dương Chi Hỏa. Thế nhưng, muốn loại bỏ âm khí trong quả trứng, nhất định phải cần đến ngọn lửa có thuộc tính Chí Âm mới được. Nhưng mà, hiện tại những sinh vật có được Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa cực kỳ hiếm có. Chỉ có một vài Ma sư Đinh Hỏa Hệ cường đại nhất của các nhân loại các ngươi mới có thể có. Ta lại bị phong ấn ở nơi này, làm sao có thể đi ra ngoài tìm kiếm bọn họ đây? Phải cảm tạ Nữ hoàng bệ hạ đã đưa ngươi đến đây. Ngươi chỉ cần dùng Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa đem toàn bộ Chí Âm Chi Hỏa trong trứng của con ta hấp thu sạch, ta lập tức có cách ấp cho nó nở ra, giúp nó bổ sung sinh mệnh lực. Đây là cơ hội cuối cùng của ta. Ta khẩn cầu ngươi, nhất định phải giúp ta.

Hai giọt lệ màu đỏ tươi chợt từ trong mắt Chu Tước nhỏ ra, trong không trung hóa thành hai ngọn lửa nhỏ lặng yên tan biến.

Cơ Động lặng yên nghe hắn nó nói, sau đó gật gật đầu. Đột nhiên, hắn nâng hai tay phải lên, từ trên thủ trạc bay ra mấy đạo hào quang.

Cực Hỏa Tinh Thiết, Phượng Huyết Ngô Đồng Mộc Thụ Lâm, ba giọt Phượng Hoàng Tinh Huyết cùng với chín sợi Phượng Hoàng Vỹ toàn bộ hiện ra trước mặt hắn.

Cơ Động nhàn nhạt nói:

- Những thứ này, ngươi thu hồi lại đi.

Chu Tước chấn động:

- Ngươi, ngươi làm gì? Nếu ngươi cảm thấy còn quá ít, ngươi cứ việc nói ra, ta có thể trả nhiều hơn nữa. Ngươi muốn bất cứ thứ gì khác, cứ nói, ta nhất định sẽ dùng hết tất cả khả năng mà đáp ứng ngươi.

Cơ Động lắc đầu:

- Ta chẳng muốn gì cả. Ta sẽ giúp con ngươi. Yêu cầu duy nhất của ta là, ngươi hãy thu hồi tất cả những thứ này lại.

Chu Tước ngơ ngác nhìn Cơ Động:

- Vì, vì sao vậy?

Thanh âm Liệt Diễm cũng đồng thời vang lên:

- Cơ Động!

Ánh mắt Cơ Động đột nhiên trở nên cực kỳ kịch liệt:

- Liệt Diễm, uy hiếp một người mẹ vì con mình mà chấp nhận trả giá hết thảy, ta không làm được.

Hắn cơ hồ như là hét lên những lời này.

Chu Tước ngây ngẩn cả người. Liệt Diễm cũng trở nên trầm mặc. Không khí trong sơn động tựa hồ trở nên im ắng.

Sau một lúc lâu, thanh âm Liệt Diễm mới một lần nữa vang lên:

- Cơ Động, là ta suy nghĩ không chu đáo. Cứ theo ý của ngươi mà làm đi. Chu Tước, ta chỉ nhờ ngươi một việc, sau khi hắn giúp ngươi ấp nở con ngươi thành công, ngươi hãy hộ tống hắn bình an rời khỏi chỗ này.

Nói xong câu đó, trên dấu ấn Hồng Liên trước ngực Cơ Động, cảm giác ấm áp chợt biến mất. Cơ Động cũng không có hối hận, ở trong lòng lặng yên nói:

- Thực xin lỗi, Liệt Diễm. Ta biết là ngươi tốt với ta, nhưng mà đây là nguyên tắc làm người của ta.

Từ khi biết Liệt Diễm đến nay, đây là lần đầu tiên Cơ Động làm trái ý muốn của Liệt Diễm. Nhưng mà, sau khi nói xong câu đó, áp lực trong lòng hắn cùng với nổi buồn bực cũng tiêu biến đi ít nhiều, vô cùng thống khoái. Trong đầu hắn, hồi tưởng lại hình ảnh của mẹ mình ở kiếp trước, hai mắt Cơ Động đã có chút ươn ướt. Bất luận là sinh vật nào đi nữa, tình thương của mẹ đối với con luôn là vô tư, vĩ đại nhất.

Từng giọt từng giọt nước mắt không ngừng từ trong mắt của Chu Tước rớt ra. Cơ Động căn bản không có liếc mắt nhìn đến những tuyệt thế kỳ trân đó, bình thản bước đến trước người Chu Tước:

- Bây giờ chúng ta nên bắt đầu đi.

Chu Tước nhìn chăm chú vào Cơ Động, cũng không nói thêm gì nữa. Nó vỗ cánh bay lên khỏi cây Ngô Đồng rậm rạp, dùng hai cánh thật cẩn thận kéo một quả trứng màu đỏ kim chậm rãi đặt xuống bên cạnh Cơ Động.

So sánh với quả trứng Hỏa Long đã từng thấy trước đây, quả trứng Phượng Hoàng này nhỏ hơn khá nhiều. Nó có hình trứng, đường kính khoảng một thước. Nhìn ánh mắt trân trọng của Chu Tước, Cơ Động an ủi:

- Đừng lo lắng, mọi chuyện sẽ tốt hơn. Ta nhất định sẽ giúp cho con ngươi thành công ấp nở ra.

Thanh âm Chu Tước tràn ngập sự cảm kích:

- Cảm ơn ngươi. Ngươi chỉ việc đặt tay lên trên quả trứng của con ta, đem Chí Âm Chi Hỏa nội uẩn trong lòng bàn tay, ngươi sẽ cảm nhận được âm khí trong đó. Đem những âm khí đó hút hết ra. Ta nghĩ, loại Âm Hỏa ẩn chứa trong cơ thể con ta hơn mấy ngàn năm, đối với ngươi sẽ có lợi không nhỏ. Ngươi chỉ cần cẩn thận hấp thụ nó là được.

Cơ Động gật gật đầu, nâng nhẹ tay trái mình lên, chậm rãi đặt nhẹ lên trên quả trứng Chu Tước có màu đỏ kim kỳ dị kia. Âm Dương lốc xoáy bắt đầu vận chuyển, đem ma lực trong cơ thể phóng thích ra. Trên đỉnh đầu, cái Âm Dương Miện hai màu đen, trắng dần dần chuyển hóa thành màu đen thuần túy. Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa thâm thúy, âm u từ từ bốc cao lên, từ trên cánh tay bắt đầu lan dần xuống lòng bàn tay. Ngay tại lòng bàn tay của Nhật Nguyệt Quang Huy, bắt đầu áp súc lại, ngưng tụ trên khỏa Đinh Hỏa Thượng Phẩm Tinh Miện trên cái bao tay.

Ngay khi bàn tay của Cơ Động vừa mới cùng quả trứng Chu Tước tiếp xúc nhau, hắn lập tức cảm giác được một tia cảm giác như huyết mạch vận chuyển đang từ trong quả trứng truyền ra. Quả trứng màu đỏ kim kia cũng hơi hơi run rẩy nhẹ một chút.

Chu Tước khẩn trương nhìn Cơ Động đang đứng ở đối diện, cái đuôi thật dài của nó chợt vòng lại, đem Cơ Động và quả trứng kia bao phủ ở bên trong, nhiệt độ chung quanh dần dần tăng cao lên, thế nhưng tuyệt đối cũng không khiến cho Cơ Động có cảm giác khốc liệt.

Ngay khi Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa bắt đầu nội uẩn trong lòng bàn tay, quả trứng Chu Tước bắt đầu run rẩy nhè nhẹ. Lúc mới bắt đầu cảm giác này còn khó phát hiện, nhưng sau đó rất nhanh sự run rẩy này đã trở nên rõ ràng hơn. Một luồng khí tức màu xám đen dần dần hiện lên trên mặt quả trứng, bắt đầu ngưng tụ lên lòng bàn tay của Cơ Động.

Một cỗ hàn ý lạnh như băng nháy mắt thông qua lòng bàn tay của hắn, thẳng vào trong cơ thể của Cơ Động. Cơ Động giật mình, chợt rùng mình một cái, sắc mặt hắn nhất thời trở nên tái nhợt. Luồng Âm Dương lốc xoáy trong lồng ngực nhất thời vận chuyển cấp tốc lên, luồng hàn ý âm lãnh kia cùng với Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa trong người hắn kết hợp lại, dần dần chuyển hóa thành lực lượng của mình.

Từng đường cong màu xám đen như tơ như lũ không ngừng xuất hiện trên bề mặt quả trứng Chu Tước. Hàn khí truyền vào cơ thể hắn bắt đầu càng ngày càng mãnh liệt hơn. Lúc mới bắt đầu, luồng Âm Dương lốc xoáy trong cơ thể hắn còn rất nhanh hóa giải, đem nó dung nhập vào cơ thể của hắn. Nhưng rất nhanh, Cơ Động liền phát hiện, chính mình có chút chống đỡ không nổi nữa.

Luồng hàn khí trên mặt quả trứng Chu Tước kia cùng với Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa của hắn rất giống nhau, chỉ có chút khác biệt chính là, trong luồng khí tức màu xám đen kia, ngoại trừ Chí Âm Chi Hỏa ra, còn bao hàm một cỗ khí tức hết sức âm tà. Lúc mới bắt đầu, bởi vì nó không nhiều lắm, nên khi vừa mới tiến vào, đã bị luồng Âm Dương lốc xoáy lập tức luyện hóa, biến thành từng mảnh vụn tiêu tán hết. Nhưng mà, luồng khí tức âm tà kia càng ngày càng nhiều hơn, khiến cho luồng Âm Dương lốc xoáy của Cơ Động có chút kham không nổi.

Tuy rằng luồng Âm Dương lốc xoáy kia có thể đem hai loại Cực hạn song hỏa tiến hành chuyển hoán cho nhau, nhưng lúc này dưới tình huống hấp thụ quá nhiều Chí Âm Chi Hỏa, bản thân Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa trong cơ thể Cơ Động càng ngày càng cường thịnh hơn, đã hoàn toàn áp chế thuộc tính của Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa trong cơ thể. Lúc này chẳng những hắn không thể chống đỡ được luồng khí tức âm tà, mà thậm chí luồng Âm Dương lốc xoáy của hắn cũng bắt đầu trở nên mất cân bằng, bất cứ lúc nào cũng có thể bị phá vỡ.

Sắc mặt Cơ Động dần dần trở nên xanh mét, nhưng hắn vẫn như trước cắn răng chống đỡ. Hắn đã cảm giác được từ trong quả trứng Chu Tước chợt phát ra thanh âm nho nhỏ. Nghĩ đến Chu Tước mẹ đã tốn hao ba ngàn năm lo lắng cho con mình, hắn nhất thiết phải cố cầm cự.

Chu Tước cũng phát hiện tình huống của Cơ Động không ổn, quang mang kinh hãi từ trong mắt nó phụt ra. Thanh âm thở dài ngân nga từ miệng nó phát ra: - Bằng hữu nhân loại, quả thật ngươi có một trái tim đầy quang minh và nhiệt huyết. Thân ta là Bính Hỏa Thần Thú, ghét nhất là khí tức tà ác của thiên hạ. Từ trên người của ngươi, ta nhìn thấy được hy vọng và tương lai của Bính Hỏa. Vì đứa con của ta, cũng vì trái tim nhân hậu này của ngươi,
ta còn tiếc gì nữa chứ? Ta biết Liệt Diễm nữ hoàng muốn làm gì, vậy để ta giúp nàng ta hoàn thành việc đó đi.

Một tia sóng gợn màu vàng kim từ trên đầu Chu Tước chậm rãi khuếch tán ra. Toàn thân hắn tất cả các sợi lông vũ đều dần dần hóa thành màu vàng kim của Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa, hai cánh thật lớn chậm rãi dang rộng ra. Một sợi lông vũ màu vàng kim lặng lẽ từ trên người nó bay ra, bay vút lên không trung.

Tất cả Cực Hỏa Tinh Thiết trên vách đá trong sơn động đồng loạt sáng rực lên. Sợi lông chim màu vàng kim kia từ từ bay lên, nhẹ ngàng quay chung quanh thân thể Cơ Động cùng với quả trứng Chu Tước kia.

Một tiếng phượng hót uyển chuyển mà trầm thấp từ trong miệng Chu Tước phát ra. Từng đạo quang tuyến màu đỏ kim đem những thứ khi nãy Cơ Động vứt trên mặt đất bay lên không trung. Đầu tiên là khối Cực Hỏa Tinh Thiết màu vàng kim cực lớn kia.

Khối Cực Hỏa Tinh Thiết này chính là toàn bộ phần tinh hoa nhất trong Chu Tước Sơn Động này. Lúc nãy vì muốn cứu con mình, Chu Tước mới bấm bụng xuất ra. Bởi vì nó biết, chính mình không có khả năng lừa gạt Liệt Diễm nữ hoàng.

Một đạo hỏa diễm màu vàng kim từ trong miệng Chu Tước phụt ra, phun thẳng lên khối Cực Hỏa Tinh Thiết. Nhất thời, trong khối khoáng thạch màu đỏ trong suốt kia, tất cả các điểm tinh quang màu vàng kim đều sáng rực lên, cùng với Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa nên ngoài cộng hưởng với nhau. Khối khoáng thạch màu đỏ trong suốt kia dần dần mềm ra, dần dần hòa tan.

Liệt Diễm tuy rằng có khả năng dẫn động Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa cùng với Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa. Nhưng bản thân cô ta cũng không có khả năng sử dụng ký ức lưu lại của hai đại quân vương. Ký ức của hai đại quân vương tuyệt đối không có khả năng chấp nhận một địch nhân là nàng. Cho nên, căn nguyên hỏa diễm của nàng ta là Hồng Liên Chi Hỏa, uy lực tuy rằng vô cùng cường đại, nhưng dù sao cũng không cùng căn nguyên với Cơ Động. Mà luồng Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa mà Bính Hỏa Thần Thú Chu Tước phun ra kia dúng là thiên hạ tối thuần túy Chí Dương Chi Hỏa. Bản thân nó là thần thú thập giai, phun ra Chí Dương Chi Hỏa cường đại hơn so với Cơ Động không biết bao nhiêu lần. Cho dù là khối Cực Hỏa Tinh Thiết này vốn là thứ kim chúc cứng rắn nhất trong các loại kim loại hỏa thuộc tính trong thiên hạ, nhưng dưới luồng Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa do Chu Tước phát ra cũng không chịu nổi, dần dần hòa tan.

Cái thứ hai bay lên chính là khúc Phượng Huyết Ngô Đồng Mộc Thụ Tâm. Phượng Huyết Ngô Đồng Mộc chính là hấp thụ khí tức của Hỏa Phượng Hoàng Chu Tước, trải quan vạn năm mới dần dần sinh trưởng lên. Bản thân nó chẳng những là Thuần Dương Chi Mộc, hơn nữa bởi vì nó luôn là chỗ sinh sống của Phượng Hoàng, cho nên nó còn được gọi là Phượng Hoàng Chi Mẫu. Thụ tâm của Phượng Huyết Ngô Đồng chứa đầy sinh mệnh lực Chí Dương Chí Cương không gì sánh kịp, còn có linh lực của Chu Tước nữa. Ngàn năm nó mới sinh trưởng thêm được một tấc, khúc thụ tâm dài một thước này cần đến một vạn năm thời gian mới có thể sinh trưởng đến mức đó. Cái này quả thật là thiên tài địa bảo, chí dương chi bảo.

Phượng Huyết Ngô Đồng Mộc Thụ Tâm phiêu phù trong không trung. Chu Tước lại pjast ra một tiếng phượng kêu trầm thấp, một đạo kim quang sáng rọi từ trong miệng nó phụt ra. Phốc một tiếng, khúc thụ tâm nháy mắt cháy rụi, hóa thành một tầng sương mù màu đỏ kim đậm đặc trong không trung. Tầng sương mù này nhanh chóng bay xuống, hòa tan làm một thể với đám chất lỏng màu đỏ kim do Cực Hỏa Tinh Thiết bị nung thành nước khi nãy.

Hai mắt Chu Tước chợt sáng rực lên, toàn bộ không gian trong sơn động đã hoàn toàn biến thành màu vàng. Ba giọt Phượng Hoàng Tinh Huyết chợt bay nhanh lên, giọt thứ nhất tách ra, vẽ thành một đường cong, trực tiếp rơi luôn vào miệng của Cơ Động.

Cơ Động lúc này căn bản là không biết bên ngoài đang xảy ra chuyện gì. Thân thể hắn hiện tại đang run rẩy kịch liệt, làn da đã hoàn toàn biến thành màu xám trắng. Luồng khí tức âm tà trong quả trứng Chu Tước so với hắn tưởng tượng còn mạnh hơn rất nhiều. Mà trên thực tế, nếu không phải luồng âm khí đến từ nhật thực này quá mạnh mẽ, Chu Tước như thế nào lại không thể khu trừ ra được cơ chứ?

Luồng Âm Dương lốc xoáy trong ngực hắn đã ngừng trệ lại, Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa trong cơ thể Cơ Động đã trở nên cực kỳ cường thịnh, khí tức âm lãnh cực độ rất nhanh đang thôn phệ ý thức của hắn. Nếu không phải cơ thể hắn đã trải qua Long Huyết Tẩm Thể, chỉ sợ đã sớm không chịu nổi nữa.

Mà đúng lúc này, một cỗ chất lỏng ấm áp chợt từ trong miệng hắn chảy vào trong cơ thể. Luồng khí lưu nóng bỏng đậm đặc tiếp tục chảy vào trong luồng Âm Dương lốc xoáy của hắn. Nhất thời, một luồng dương khí chợt chậm rãi bốc lên từ trong khí tức âm lãnh cực hạn kia, bảo vệ một tia ấm áp cuối cùng trong trái tim của Cơ Động. Đồng thời, một luồng dương khí lặng yên khuếch tán rộng ra, khiến cho luồng Âm Dương lốc xoáy đã ngừng trệ của Cơ Động bắt đầu có lại chút sinh cơ.

Chu Tước thoáng nhẹ nhàng thở ra, hắn biết rõ, nếu vừa rồi mình hành động chậm trễ một chút, chỉ sợ Cơ Động cũng đã bị luồng khí tức âm tà kia hoàn toàn thôn phệ hết. Luồng khí tức âm tà trong quả trứng Chu Tước lúc này hoàn toàn được hút cho thể hiện ra hết, bản thân nó cũng lần đầu tiên nhận thức rõ luồng âm khí trong đó cường thịnh đến mức nào.

- Đứa con đáng thương của ta, suốt ba ngàn năm nay, ngươi đã thừa nhận quá nhiều thống khổ rồi. Ngươi yên tâm đi, mẹ nhất định sẽ cùng vị bằng hữu nhân loại này giúp ngươi thành công ấp nở ra đời.

Đối với Chu Tước mà nói, Cơ Động hiện tại chính là một cây cầu, cây cầu giúp đem luồng khí tức âm hàn trong quả trứng Chu Tước kia rút ra. Về công về tư, hắn đều nhất thiết phải bảo vệ cho Cơ Động. Không chỉ là vì hắn có thể cứu con mình, đồng thời cũng là vì sự nhiệt thành trong lòng gã thiếu niên này.

Từng sợi từng sợi lông phượng màu vàng kim trên đỉnh đầu của Chu Tước không ngừng rời ra, bay xẹt qua khối chất lỏng do Cực Hỏa Tinh Thiết và Phượng Huyết Ngô Đồng Mộc Thụ Tâm hòa tan ra, dung hợp thành kia. Khối chất lỏng Cực Hỏa Tinh Thiết sau khi kết hợp với Phượng Huyết Ngô Đồng Mộc Thụ Tâm, màu đỏ kim ban đầu của khối chất lỏng lúc này đã xuất hiện một chút biến hóa, trong đó tăng thêm một lượng khổng lồ sinh mệnh lực cùng với khí tức của bản thân Chu Tước.

Mỗi một cái lông phượng màu vàng kim kia xẹt ra từ trong đó, đều mang theo một giọt chất lỏng. Trong nháy mắt, khối chất lỏng kia đã được vô số sợi lông phượng chia cắt ra.

Phù một tiếng, Chu Tước đã thổi một ngụm khí về phía Cơ Động. Nhất thời, y phục trên người hắn đã hoàn toàn biến thành tro tàn. Từng cái từng cái lông phượng, mang theo giọt chất lỏng kỳ dị kia bay về phía thân thể Cơ Động.

Cùng lúc đó, hai giọt Phượng Hoàng Tinh Huyết còn lại chợt bay lên không trung, hóa thành một luồng huyết vụ nhẹ nhàng bay đến, bao phủ toàn bộ thân thể Cơ Động. Tuy rằng luồng huyết vụ này khá loãng, nhưng hoàn toàn dung nhập vào làn da của hắn không sót lại chút nào.

Luồng nhiệt khí nóng bỏng khiến cho tinh thần Cơ Động rung lên, luồng khí tức âm hàn trong người hắn đã được áp chế rất nhiều.

Luồng Âm Dương lốc xoáy trong lồng ngực hắn lại một lần nữa vận chuyển kịch liệt lên. Khí tức Chí Dương do ba giọt Phượng Hoàng Tinh Huyết mang đến không ngừng va chạm kịch liệt với luồng khí tức Chí Âm từ trong khỏa trứng Chu Tước truyền ra.

Ma lực khủng bố không ngừng ba động kịch liệt trong cơ thể Cơ Động, khí tức âm tà muốn phá hoại, còn khí tức Phượng Hoàng Tinh Huyết lại không ngừng bảo hộ hắn. Hai bên nhất thời đánh nhau sống chết, tiến đến trình độ cực kỳ gay cấn.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện