Thiên Cơ Thành.
Đây cũng không tính là một tòa thành thị lớn. Trong Trung Thổ Đế Quốc, chỉ có thể tính là một thành thị cấp ba. Đừng nói là không có khả năng so sánh với Trung Nguyên Thành, cho dù là Địa Linh Thành còn muốn lớn hơn nó một chút.
Nhưng mà, Thiên Cơ Thành lại đặc biệt phồn vinh, nguyên nhân rất đơn giản, các đời Thành chủ ở nơi này đều là các Đại Thiên Cơ kế thừa. Đã có người từng nói, nếu như Đại Thiên Cơ đồng ý, ở bất cứ quốc gia nào trên Đại lục, đều có thể nhận được phong hầu. Nhưng mà, các đời Thiên Cơ đều chỉ an phận một góc, trấn thủ Thiên Cơ Thành, kế thừa chức vị Thành chủ. Nghe nói mỗi một đời Thiên Cơ đều đã từng tiên đoán số mệnh cho các đời Đế vương trên đại lục. Chuyện này cũng không ai biết là thật hay giả, chỉ có một điều chắc chắn là, bất luận quý tộc cao đến mức nào đi nữa, tướng soái có bao nhiêu quyền thế đi nữa, cũng chưa từng có người nào dám đến Thiên Cơ Thành gây sự cả.
Ở trong Thiên Cơ Thành, ngoại trừ thủ phủ của Thành chủ ra, toàn kiến trúc lớn nhất chính là phủ đệ của Thạch Tử Tước. Vị tử tước truyền đời này chính là vị quý tộc có tước vị cao nhất trong Thiên Cơ Thành, chỉ thua có mỗi Thiên Cơ Thành Chủ mà thôi. Ở Trung Nguyên Thành, Tử tước có lẽ không tính là gì, nhưng ở một thành thị nhỏ như Thiên Cơ Thành, Tử Tước chính là một đại nhân vật. Toàn bộ phủ đệ rộng hơn trăm mẫu, bên ngoài có một bức tường đá cao đến ba thước.
Lúc này, ngay bên ngoài bức tường đá có hai người đang đứng.
- Chính là nơi này.
Vân Thiên Cơ, đã thay một bộ quần áo của Cơ Động, trầm giọng nói. Hắn khẽ cúi đầu, không để cho người ta nhìn thấy được cặp mắt đỏ rực choáng đầy sự oán hận của hắn.
- Vào thôi.
Cơ Động nói.
- Bây giờ? Không đợi đến tối hay sao?
Vân Thiên Cơ hơi hơi sửng sốt.
Cơ Động nhíu mày:
- Báo thù mà cũng phải chọn giờ chọn nơi nữa hay sao?
Vân Thiên Cơ trầm giọng nói:
- Bằng hữu, đến giờ ta vẫn còn chưa biết tên ngươi. Thế nhưng có điều ta nhất thiết phải báo ngươi biết, nghe nói bản thân Thạch Tử Tước chính là một vị cường giả tứ quan, trong phủ đệ còn có ít nhất bốn gã ma sư cấp bậc ba quan nữa đó.
- Chỉ có bấy nhiêu?
Cơ Động nhìn nhìn hắn.
Vân Thiên Cơ la lớn:
- Như vậy mà còn ít sao? Chúng ta chỉ có hai người thôi.
Cơ Động khẽ mỉm cười, thầm nghĩ trong lòng, xem ra mình thật sự đánh giá ma sư quá thấp. Nơi tập trung nhiều ma sư cao cấp như Thiên Can Học Viện vậy, chỉ sợ trên toàn bộ đại lục cũng chỉ có một chỗ mà thôi.
Cổ tay Cơ Động vừa lật, mấy khỏa Nhâm Thủy Hệ Tinh Hạch cấp hai màu đen đã xuất hiện trong bàn tay hắn, đưa đến trước mặt Vân Thiên Cơ:
- Sau khi đi về, cố gắng tự bảo trọng.
Vân Thiên Cơ cũng không có khách khí, đón nhận Tinh Hạch:
- Nếu như hôm nay xong chuyện, từ nay về sau tính mạng của ta sẽ thuộc về ngươi.
Cơ Động nhìn hắn một cái:
- Tính mạng của ngươi thuộc về chính ngươi.
Nói đến đây, hắn ngưng lại một chút, nhìn thẳng vào cặp mắt của Vân Thiên Cơ:
- Còn thuộc về tỷ tỷ ngươi nữa.
Trong lúc thần trí Vân Thiên Cơ còn run rẩy, Cơ Động đã sãi bước tới, chỉ vài bước đã đến trước đại môn của phủ đệ Thạch Tử Tước.
Thạch Tử Tước không hỗ là quý tộc giàu có, trước cửa phủ đệ có bốn gã thị vệ cường tráng đứng gác. Mắt thấy Cơ Động đi tới, nhất thời có hai người tiến lên cản lại:
- Làm gì đó?
Cơ Động cũng không có dừng bước, chân phải giống như thiểm điện đá ra. Bang bang hai tiếng, hai gã tráng hán trọng lượng ít nhất vượt qua một trăm sáu mươi cân đã bị hắn đá ngược ra, đập thẳng vào cánh cửa. Đồng thời câu trả lời của hắn cũng vang lên:
- Giết người.
Cánh cửa bị đụng mạnh mở ra. Hai gã thị vệ còn lại lúc này mới kịp phản ứng lại, rút nhanh đao ra, chém thẳng về phía Cơ Động.
Leng keng hai tiếng, Cơ Động nâng hai tay lên, trực tiếp chụp lấy lưỡi đao. Hai tay hắn có mang Nhật Nguyệt Song Huy, làm sao lại sợ những thứ binh khí bình thường này chứ? Quang mang đỏ rực chợt nháy mắt lóe lên, hai thanh trường đao đã hóa thành thép lỏng rơi xuống. Hai chân lại đá ra, hai gã thị vệ này cũng giống hai tên vừa rồi, bị đá ngược ra ngoài. Tuy không có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng đã là ngất luôn không dậy nổi nữa.
Đơn giản, thô bạo, trực tiếp, đây chính là tác phong của Cơ Động. Không có bất cứ che dấu gì, cứ như vậy trực tiếp xông thẳng vào, bước thẳng qua đại môn, đi thẳng vào trong phủ đệ của Thạch Tử Tước.
Vân Thiên Cơ nhanh chóng bước theo, đi ngay sau lưng Cơ Động. Lúc Cơ Động ra tay, hắn có thể rõ ràng cả nhận được trên người Cơ Động có một cỗ khí tức lạnh thấu xương. Cái này cũng không phải là sát khí đơn giản thông thường, mà là một loại khí tức cao cao tại thượng, sự bá đạo khiến cho người ta phải ngưỡng mộ và sợ hãi. Mặc dù Cơ Động cũng là thiếu niên nhìn qua cũng không chênh lệch với hắn bao nhiêu, thế nhưng ở thời khắc này trong mắt Vân Thiên Cơ, Cơ Động chính là một cường giả chân chính.
Vừa tiến vào khỏi cửa, đã gặp phải một bức tường được xây làm bình phong trước cổng. Bức tường bình phong thật lớn, cao ba tượng, rộng năm trượng, trên mặt có điêu khắc đồ án của Đồ đằng Mậu Thổ Hệ Thiên Không cùng với Đồ đằng Kỷ Thổ Hệ Thiên Ất.
Cất bước, xông thẳng đến, hỏa diễm màu đỏ rực đã ngưng tụ lên nắm tay phải, phát ra, phá vỡ, nổ tung. Bức tường xây làm bình phong giữa cổng kia đã bị phá thủng một cái lổ to. Chính là một quyền Liệt Dương Phệ.
Thân thể Cơ Động chợt xuyên thẳng vào đám bụi mù kia đi vào, tựa hồ như hắn không muốn quẹo ngang vậy, sãi bước nhanh tiến vào bên trong.
- Kẻ nào? Dám đến phủ Tử tước gây sự.
Tiếng phá tường quá lớn khiến cho người trong phủ Thạch Tử Tước chú ý. Hơn mười tên tráng đinh đang đứng xung quanh hai gã mặc trang phục giống như hộ viện đệ tử đang đứng đó nhìn ra.
Cơ Động dừng bước lại, uy thế trong mắt bắn ra bốn phía:
- Mau gọi Thạch Tử Tước, Thạch Đại Lỗi, Thạch Tiểu Lỗi ra đây chịu chết đi.
Hai gã hộ viện giận dữ, gã bên trái vung mạnh tay:
- Đánh hắn.
Mười gã tráng đinh kia lập tức vọt lên, trong tay mỗi người đều cầm một cây côn gỗ lớn, bộ dáng hung hăng hùng hổ giống như hổ đói vồ mồi phóng thẳng về phía Cơ Động và Vân Thiên Cơ mà tấn công.
Hào quang màu đỏ rực chói mắt chợt từ trên đỉnh đầu Cơ Động sáng lên, cái Dương Miện tượng trưng cho cấp bậc Bính Hỏa Đại Sư ba quan hiện ra. Chỉ thấy hắn vung nhẹ tay lên, hơn mười khỏa Hỏa Tinh chợt phóng nhanh ra, dưới sự khống chế tinh diệu của hắn, mỗi một đốm lửa vừa đúng đón nhận một gã tráng đinh.
Đối với ma sư mà nói, một đốm lửa này cũng không tính là cái gì, chỉ là đối với người bình thường, như vậy đã là quá dư.
Mười âm thanh giống như pháo nổ vang lên, cứ mỗi một tiếng nổ vang, lại kèm theo một tiếng rên la thảm thiết cỉa mấy gã tráng đinh. Chỉ trong chốc lát, cả mười tên đã nhất thời bị nổ cho máu thịt văng tứ tung. Sức bộc phát khủng bố của Bính Hỏa người bình thường như bọn họ làm sao có khả năng chống lại. Cơ Động cũng không muốn lạm sát, nên chỉ có dùng Bính Hỏa bình thường mà thôi. Mặc dù là như vậy, nhưng với ma lực cấp bậc ba quan cộng thêm sự tăng phúc của Nhật Nguyệt Song Huy, và bản thân ma lực mạnh hơn người bình thường của hắn ngưng tụ lại, đám tráng đinh kia cũng tuyệt đối chịu khổ sở. Tên nhẹ nhất cũng bị nổ đứt cánh tay, những tên phản ứng chậm một chút cũng trực tiếp bị đốm lửa bám lên ngực, lập tức bị nổ cho hôn mê. Mười người chỉ sau một cái phất tay nhẹ của Cơ Động đã đồng loạt giống như lúa mạch đổ xuống.
Nhìn đến Dương Miện ba quan trên đỉnh đầu của Cơ Động, sắc mặt hai gã hộ viện nhất thời biến đổi. Cho dù là ở trong Thiên Can Học Viện, cấp bậc ba quan là có được thực lực tốt nghiệp. Cũng chỉ có nơi biến thái như Âm Dương Học Đường, đối với tu vi ba quan mới không tính là cái gì mà thôi. Đối với các ma sư bình thường mà nói, ba quan vốn là bình cảnh mà đại đa số các ma sư cả đời cũng không thể vượt qua được.
Hai gã hộ vệ vội vàng phóng xuất ra ma lực của mình, phân biệt là Mậu Thổ Hệ và Canh Kim Hệ. Chẳng qua, Dương Miện trên đỉnh đầu bọn họ cũng chỉ có hai quan mà thôi.
Mũi chân dậm mạnh xuống đất, cả người Cơ Động đã phóng thẳng tới trước, thân thể trượt dài trên mặt đất, để lại phía sau vô số tàn ảnh. Tốc độ hắn cực nhanh, cơ hồ là trong nháy mắt đã phóng đến trước mặt hai gã hộ viện.
Tốc độ của Cơ Động quả thật là rất nhanh, hai gã hộ viện kia chỉ cảm thấy hoa mắt một chút, chưa kịp làm ra phản ứng gì, đã cảm thấy trên cổ căng thẳng, ngay sau đó thân thể bọn họ đã bị kéo lên khỏi mặt đấy.
- Kẻ trợ trụ làm ác phải chết.
Oanh, hai luồng Bính Hỏa đồng thời từ trên hai bàn tay của Cơ Động bùng nổ lên. Hai gã hộ vệ đang bị hắn nắm cổ lôi lên không trng nhất thời biến thành hai khối hỏa cầu lớn.
Những người không phải ma sư hắn
còn có thể nương tay, còn ngược lại là ma sư, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Dùng thực lực mạnh hơn thường nhân rất nhiều để trợ Trụ làm ác, ức hiếp dân thường, bọn họ lại cam tâm tình nguyện làm trợ thủ cho Thạch Tử Tước làm ác, chỉ có một kết quả duy nhất là phải chết. Cơ Động tuy rằng bá đạo, thế nhưng hắn cũng không phải là người hồ đồ, tùy tiện. Lúc hắn theo Vân Thiên Cơ đi vào Thiên Cơ Thành, hắn đã từng tìm hiểu nhiều người, những việc Thạch Tử Tước đã làm quả thực không khác gì Vân Thiên Cơ đã nói, thậm chí còn tàn ác hơn nữa, làm người khác phải phẫn nộ. Những người được hỏi, hoặc là sợ hãi không dám nói ra, hoặc là oán hận không thể ăn tươi nuốt sống được bọn chúng. Nhất là đối với những tên ma sư trợ Trụ làm ác kia, càng khiến người ta oán than vang tận trời đất. Cũng chính bởi vì những tên ma sư này, nên đại đa số mọi người tuy oán hận nhưng cũng không dám phát tác.
Buông hai tay ra, hai cỗ thi thể giống nhưng hai khối hỏa cầu bị trực tiếp ném vào sân trong của phủ đệ. Hai quả Tinh Miện mang theo lớp quang mang màu vàng kim lặng yên rơi xuống. Mặc dù Cơ Động cũng không biết Tinh Miện của ma sư Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục có ích lợi gì không, nhưng hắn vẫn phất tay thu hồi vào trong Chu Tước Thủ Trạc, tiếp tục bước đi.
Vân Thiên Cơ đi theo phía sau Cơ Động lúc này đã có chút ngẩn người. Ma kỹ, đây là ma kỹ gì, không ngờ lại bá đạo đến như vậy. Cho dù giữa hai quan với ba quan cũng có sự chênh lệch, nhưng mà cũng không đến mức trong nháy mắt một chiêu tất sát như vậy.
Trong thời gian ba tháng tu luyện tại Chu Tước Động, Cơ Động rốt cuộc cũng đã luyện qua Liệt Dương Phệ và Ám Nguyệt Diễm đúng một ngàn lần, cái mà hắn vừa mới thi triển, chính là một cái Mệnh Trung Kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương mà hắn mới vừa lĩnh ngộ được, Minh Dương Săn. Cái ma kỹ này nhìn qua vô cung đơn giản, thế nhưng một trảo đánh ra lại không hề đơn giản như thế. Ngay trong nháy mắt thân thể Cơ Động lướt ra, ma lực bùng phát đã hoàn toàn bao phủ thân thể đối thủ, muốn né tránh một trảo này, hay là ngăn cản một trảo này là chuyện cực kỳ khó khăn. Phải biết rằng, lúc nãy khi Cơ Động thi triển Minh Dương Săn chỉ sử dụng có Bính Hỏa mà thôi. Đây là lần đầu tiên trong thực chiến hắn thi triển cái Ma kỹ này, đáng tiếc là đối thủ quá yếu, khiến cho hắn không thể hoàn toàn cảm nhận được uy lực chân chính của nó.
Trong suốt mấy tháng gần đây, ngoại trừ những lúc tiến hành tu luyện, thời gian còn lại Cơ Động đều tập trung nghiên cứu về vấn đề ngũ hành tương sinh tương khắc. Lúc hắn bị đám người Hoàng Lê Mệnh vây bắt, tuy rằng có thể chạy thoát thành công, nhưng Ngũ Hành Áp Chế lúc đó cũng khiến cho hắn kinh tâm động phách. Cũng khiến cho hắn đột nhiên hiểu rõ, chính mình tuy rằng có được cực hạn song hỏa, nhưng mà cái này cũng không thể đại biểu cho hết thảy. Trên mảnh đại lục trần ngập ngũ hành ma lực này, bản thân mỗi thuộc tính đều có tương sinh tương khắc, chỉ khi nào biết kết hợp lại với nhau mới có thể chân chính thi triển ra các loại ma kỹ cực mạnh được. Đáng tiếc, tuy rằng hắn ý thức được điều đó, nhưng cũng đã rời khỏi Thiên Can Học Viện rồi, tất cả mọi thứ đều chỉ có thể một mình nghiên cứu, cũng không thể hỏi ý kiến các lão sư được.
Lúc này, trong phủ Tử tước đã một mảnh đại loạn. Ánh mắt những tôi tớ bình thường nhìn Cơ Động giống như một vị Ma vương vậy, bị dọa cho trốn chạy bốn phía, toàn bộ tiền viện đã hoàn toàn đại loạn.
Cơ Động cũng không có dừng lại, tiếp tục đi nhanh về phía trước, xuyên qua tiền viện, tiến vào chính viện phía trong.
Thạch Tử Tước có thể xưng vương xưng bá trong Thiên Cơ Thành cũng không phải là một kẻ hư danh. Chỉ ngắn ngủi trong chốc lát công phu này thôi, tại chính viện đã tụ tập bốn mươi mấy gần năm mươi người. Đứng đầu đám đó là sáu tên Hộ viện, tất cả đều là ma sư có Âm Dương Miện, trong đó có hai người thực lực đã vượt qua ba quan.
Mắt thấy Cơ Động và Vân Thiên Cơ liên tục đi vào trong chính viện, nhất thời xông ra, đã bao vây hai người vào giữa.
Thạch Đại Lỗi lúc này đang đứng trong đám người kia, đã thay một bộ y phục sạch sẽ, vẻ mặt âm độc nhìn hai người, quay sang phía hai gã ma sư ba quan kia, nói:
- Hai vị thúc thúc, chính là bọn họ. Gã kia Thủy Hệ kia chính là Vân Thiên Cơ, chính là hắn đã làm cho Nhị đệ tàn phế, kẻ còn lại chính là đồng bọn của hắn. Mau bắt lấy bọn họ, ta nhất định phải làm bọn họ muốn sống không được, muốn chết không xong.
Tính thêm cả Thạch Đại Lỗi, đối phương có tổng cộng hai gã ma sư ba quan, hơn nữa thêm năm tên ma sư hai quan, đã là một chi lực lượng không nhỏ. Hơn nữa về mặt thuộc tính của đám người này, cũng có thể tính là góp đủ ngũ hành. Cơ Động vừa mới tính đến đó, một gã ma sư ba quan đã hét lớn một tiếng, chỉ huy mọi người phóng xuất ma lực của mình ra. Trong lúc nhất thời, Ngũ Hành Ma lực Dương thuộc tính nháy mắt đã phát ra quang mang sáng rọi, trong toàn bộ chính viện nhất thời xuất hiện lại tình trạng Ngũ Hành áp chế mà Cơ Động đã từng gặp qua.
Mười mấy tên tráng đinh nhất thời lui hết về phía sau, đối với người bình thường mà nói, cho dù chỉ là ma lực áp chế bình thường mà thôi, bọn họ cũng đã không có nửa phần được sống, đừng nói là Ngũ Hành áp chế.
Khóe miệng Cơ Động toát ra một tia cười lạnh:
- Chỉ bằng vào các ngươi cũng đòi áp chế ta hay sao?
Bính Hỏa mãnh liệt nháy mắt chuyển hóa, nguyên bản hỏa diễm đỏ rực chung quanh thân thể phút chốc toàn bộ chuyển hóa thành màu vàng kim, Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa cuồng bạo, bá đạo cực hạn thuần dương khí tức nháy mắt nở rộ, một cỗ hỏa diễm vàng kim cực mạnh chợt phóng lên cao. Ở sau lưng Cơ Động, hư ảnh Hỏa Diễm Quân Vương màu vàng kim chợt xuất hiện.
Trong lòng Vân Thiên Cơ lúc Ngũ Hành Áp Chế xuất hiện đã trầm xuống, thế nhưng lúc này hắn lại rõ ràng cảm nhận được, dưới sự ảnh hưởng của khí tức do Cơ Động phát ra, Nhâm Thủy Hệ ma lực của mình thế nhưng giống như là bị đốt hết vậy, toàn thân một trận vô lực. Đồng thời, hắn cũng cảm giác được rõ ràng, toàn bộ không khí trong chính viện giống như sôi trào lên, Ngũ Hành Áp Chế sáng rọi trên không trung không ngờ lại bị luồng khí tức cực dương vừa mới phát ra kia hoàn toàn phá tan. Thân thể năm tên ma sư tạo thành Ngũ Hành Áp Chế kia nhất thời run rẩy mãnh liệt, trong mắt không hẹn mà cùng toát ra vẻ kinh sợ.
Muốn dùng Ngũ Hành thuộc tính áp chế Cơ Động, ít nhất cũng cần tạo thành Ngũ Hành Pháp Trận do năm tên ma sư có ma lực hơn hẳn hắn một quan mới có thể. Cực Hạn Chi Hỏa, sự cao ngạo tuyệt lãnh của hai đại quân vương có thể dễ dàng áp chế như vậy sao?
Đúng lúc này, thân thể Cơ Động chợt động. Mọi người chỉ cảm thấy không khí nháy mắt hơi vặn vẹo một chút, Cơ Động đã giống như một khỏa lưu tinh màu vàng kim chợt phóng ra. Ngay sau đó, thân thể hắn đã phóng tới trước mặt một gã ma sư Canh Kim Hệ ba quan. Tay phải phóng thẳng ra, toàn bộ bàn tay dường như to lên gấp đôi, mang theo hỏa diễm màu vàng kim trực tiếp chụp vào cổ đối thủ.
Tốc độ của Cơ Động quả thật quá nhanh, bất quá đối thủ của hắn cũng không phải là hai gã hộ viện ma sư khi nãy. Ma lực của gã ma sư Canh Kim Hệ này đã đạt đến ba mươi bốn cấp, tuy rằng Ngũ Hành Áp Chế đã khiến cho ma lực hắn nhộn nhạo không yên, thế nhưng vẫn còn kịp làm ra phản ứng. Hai đấm tay đánh ra, ma lực màu trắng chói mắt trên không trung ngưng tụ thành hai mũi thiết chùy nhọn hoắt, trực tiếp đâm mạnh vào ngực của Cơ Động. Lấy tấn công địch để tự cứu mình.
P/s: Đã gộp thành 1 chương