Đây sẽ không phải là thanh kiếm đó đấy chứ, tim Hồ Nguyên Vũ đập lên thình thịch, nếu quả thật là nó, vậy thì kiếm bộn rồi, nhưng như thế cũng không đúng, Âu Cơ Thánh Tôn là ai, sao có thể để cho hắn mái nhà dột được, mặc kệ, dù sao cũng chỉ có 10 điểm tạo hóa, mua sai cũng chả sao.Tử Trúc thấy hắn nhìn Sơn Hà Kiếm, vì vậy lên tiếng:- Sơn Hà Kiếm này nô tỳ cũng không nhận ra phẩm cấp của nó, chỉ biết nó thiếu hụt, minh văn trong kiếm gãy nát rất nhiều, hơn nữa còn không thể sinh ra khí linh, nên giá cả chỉ có 10 điểm tạo hóa, bất quá mặc dù không có khí linh, lại thiếu hụt, nhưng Sơn Hà Kiếm rất sắc bén, có thể chém đứt Linh khí.Quả nhiên, Hồ Nguyên Vũ tiếc nuối, bất quá hắn vẫn muốn đổi nó, Tử Trúc cũng không nói gì, Sơn Hà Kiếm tự động bay tới trước mặt hắn, số liệu điểm tạo hóa cũng tự động trừ đi 10 điểm.Cầm Sơn Hà Kiếm trong tay, cảm giác có chút mát lạnh, thân kiếm khá nặng, ít nhất cũng phải 100 cân. Hồ Nguyên Vũ múa thử vài đường, cảm thấy rất thuận tay, nên không hối hận vì mình đã đổi nó, cùng lắm sau này đổi thanh khác là được.Chọn kiếm xong, tất cả kiếm biến mất, thay vào đó là rất nhiều bảo y, bảo giáp.Hồ Nguyên Vũ nhìn trúng một bộ bảo y màu xanh nhạt, bảo y này tên Thanh Lân Bảo Y, cấp bậc Vương khí, giá 500 điểm tạo hóa, được làm bằng tơ tằm thượng hạng, phía trên có khắc trận văn, có thể ngăn cản một kích toàn lực của Luyện Thần kỳ mà không hủy.Ở dưới hắn ra hiệu, Thanh Lân Bảo Y tự động bay tới trước mặt, Hồ Nguyên Vũ cũng không cố kỵ cởi hết quần áo thay vào.Chỉ nghe Tử Trúc quýt một tiếng, hình như nói hắn lưu manh thì phải, nhưng Hồ Nguyên Vũ chỉ cười hắc hắc không thèm để ý, ngươi chỉ là một khí linh, còn xấu hổ như thế làm gì?Mặc Thanh Lân Bảo Y vào, cả người Hồ Nguyên Vũ như đổi khác, khí vũ hiên ngang, tiêu sái tuấn dật không sao tả xiết, thuộc về cái loại bạch mã hoàng tử trong lòng vô số nữ nhân.Hồ Nguyên Vũ hài lòng gật đầu, sau đó hỏi Tử Trúc.- Ngươi nói có đan dược giúp ta rèn luyện căn cơ tốt hơn đâu?- Thánh Tử yên tâm, lúc trước chủ nhân chuẩn bị rất đầy đủ, chỉ cần ngài chịu cố gắng làm nhiệm vụ kiếm điểm tạo hóa, thì không lo thiếu tài nguyên tu luyện.Nàng nói xong, từ trong khe không gian ba ra một bình ngọc, nhẹ nhàng rơi vào trong tay của hắn.- Hỗn Độn Luyện Thể Đan, không có đẳng cấp, là chủ nhân luyện chế riêng cho ngài, cũng chỉ có thể chất của ngài mới có thể dùng được, giá 100 điểm tạo hóa 1 viên, bên ntrong có 4 viên, hẳn đủ để ngài đột phá tới Luyện Khí tầng mười.Hồ Nguyên Vũ gật đầu, xem ra mẫu thân chuẩn bị cho hắn rất kỹ càng, hắn không giống mấy gia hỏa ngụy quân tử bên nước nào kia, cái gì không muốn người khác áp đặt, không muốn dựa vào gia tộc, muốn đi con đường của riêng mình… thôi dẹp mẹ hết đi, có mẫu thân tốt không dựa vào, chẳng lẽ để cho thằng khác dựa sao, ngu ngốc.Hồ Nguyên Vũ cũng không nói nhiều, mở bình ngọc ra, bên trong có 4 viên dược hoàn màu đỏ long lanh, giống như mã não, hắn trút ra một viên, đan khí ngào ngạt tràn vào mũi làm cả người hắn thứ thái dễ chịu.Không chút do dự, Hồ Nguyên Vũ bỏ đan dược vào miệng, ngồi xuống xếp bằng tu luyện.Đan dược vào miệng liền tan, một dòng nước ấm chảy xuống bụng, sau đó chạy khắp toàn thân, không có cảm giác sung sướng thoải mái, có chỉ là từng cơn đau như xé người trong kinh mạch, dược lực không ngừng trùng kích tứ chi bách hài, làm cho hắn đau đến muốn hét lên, nhưng hắn vẫn cắn răng cố chịu, không để cho mình ngất đi, vì một khi ngất, dược lực tán loạn, hậu quả sẽ càng thêm nghiêm trọng.Không biết qua bao lâu, dược lực trong cơ thể từ lắng