Những ngón tay của hắn ngọ ngoạy tìm cách đi xuống khe hở giữa hai đùi đang khép chặt kia… Khi ngón tay hắn lách được vào âm hộ của nàng, Lâm Nhược Yên mới nhận ra âm hộ của mình trơn ướt không chịu nổi.Cả người nàng rạo rực không kiềm chế nổi, khiến nàng cảm thấy có chút xấu hổ, không hiểu vì sao hiện tại nàng lại mẫn cảm như vậy. Lâm Nhược Yên thở hổn hển nói:- Con vào sâu một chút… nương sướng…- Nhược Yên, nàng thật mẫn cảm.Ngón tay Hồ Nguyên Vũ khiêu khích lấy âm hạch đã ướt nhẹp của nàng.- Ahh…Lâm Nhược Yên rên lên sung sướng.Lửa dục trong lòng Hồ Nguyên Vũ càng lên cao, hắn đè ngửa nàng xuống giường, bàn tay lần mò cởi đi cung trang của nàng.Lâm Nhược Yên cực kỳ phối hợp, để hắn dễ dàng cởi đi cung trang trên người, nàng co chân lên, để hắn kéo váy ra khỏi mông mình.Hắn buông nàng ra ngồi dậy, ngắm nhìn khu tam giác nắm lấy hai bên quần lót của nàng kéo xuống, cùng với chiếc quần dài ra khỏi đôi chân.Lâm Nhược Yên ngồi dậy, phần thân dưới đang tô hô phơi bày ra trước mặt nhi tử, cặp đùi trắng nõn thon thả với chùm lông đen nhánh rậm rạp giữa háng, da thịt mịn màng như ngọc.Hồ Nguyên Vũ háo hức nhìn dán mắt vào đó, thấy rạo rực bồi hồi. Lâm Nhược Yên kéo vạt áo xuống che đi âm hộ của mình. Nàng co hai chân lên, rúm người lại ra vẻ sợ hãi nhìn nhi tử đang hấp tấp cởi quần, trong lòng cũng rạo rực khó tả.- Đại gia… người buông tha tiểu nữ đi … không tiểu nữ sẽ hét lên…- Ha ha…nàng hét đi… càng hét ta càng hưng phấn…Hồ Nguyên Vũ sà xuống cầm hai chân như bạch ngọc của nàng kéo dạng ra, Lâm Nhược Yên mắc cỡ cứng cả người. Nhìn côn thịt của hắn cứng lên hung tợn, lửa dục trong lòng nàng càng không cách nào áp chế.Hồ Nguyên Vũ nhoài người nằm đè xuống giữa hai chân nàng, ép nàng nằm ngửa trên giường, gạt một chân của Nhược Yên buông thõng xuống đất.Lâm Nhược Yên ngượng ngùng để hắn điềm nhiên mở từng vạc áo của mình, hơi thở dồn dập, ánh mắt mông lung. Hồ Nguyên Vũ bung hai vạt cung trang của nàng ra, lấy xuống khỏi người nàng, sau đó nhanh chóng luồn tay xuống dưới lưng nàng, mở nút thắt cái yếm và cởi nó ra, cái yếm nhanh chóng chịu chung số phận nằm dưới nền gạch, bàn tay hắn điên cuồng xoa bóp hai bầu vú nóng hổi, mịn màng mà co dãn của nàng. Lâm Nhược Yên uốn éo thân thể, miệng không ngừng rên rỉ.- Ahh… uhm…- Nhược Yên, nàng đẹp quá… ta sẽ đem hạnh phúc đến cho nàng, để nàng vui vẻ cả đời.Hồ Nguyên Vũ thủ thỉ.- Không, con đang… cưỡng hiếp nương thì có…Lâm Nhược Yên rên rỉ yêu kiều.Hồ Nguyên Vũ nghe vậy, dục hỏa như bị tưới dầu:- Ngoan, nghe lời… đại gia sẽ yêu thương nàng...- Không…Lâm Nhược Yên rên rỉ quay mặt đi, nàng cảm thấy một vật cứng và nóng đang tì vào giữa hai mép âm hộ của nàng.Hồ Nguyên Vũ đang thò tay xuống, cầm côn thịt dí vào khe âm hộ của nàng sục sạo tìm kiếm, đầu côn thịt của hắn hùng hổ tách đôi hai múi âm hộ ra, ép vào cửa mình đang sợ sệt của nàng.Lâm Nhược Yên nhắm mắt lại, bặm môi chờ đợi “cái đó” của hắn lại sắp sửa chẻ đôi người nàng ra, đưa nàng lên đỉnh vu sơn. Đã từng biết “cái đó” của con đâm vào mấy lần, nhưng lần nào nó cũng khiến cho nàng sợ, tuy sau đấy nó sẽ làm nàng sướng đến tê tái cả người.Hồ Nguyên Vũ nhấp nhè nhẹ, hắn biết âm hộ của nàng cũng phải rất khó khăn mới thích nghi được kích cỡ của nó.- Ôi… ôi…Lâm Nhược Yên kêu lên khi thấy nhi tử đang cố gắng đưa côn thịt chui lọt đầu khấc vào trong lỗ âm hộ của mình. Cái lỗ của nàng đang bị căng ra, bó chặt khít lấy đầu buồi của nhi tử.Hồ Nguyên Vũ buông tay ra khi nửa côn thịt đã ngập trong âm hộ của Lâm Nhược Yên, chống hai khuỷu tay ở hai bên người nàng, hắn nhún mình nhấn xuống, mở dần cái “lòng hang” nhỏ hẹp, từ từ đi vào.- Vũ nhi … ta hơi thốn…Lâm Nhược Yên rên khẽ, mắt vẫn nhắm nghiền.- Nàng chịu khó một chút, sắp xong rồi.Hồ