Tựa hồ chú ý tới ánh mắt của Hồ Nguyên Vũ, mỹ nhân quay đầu lại liếc mắt nhìn hắn, mi mục như tranh, nhất là đôi mắt đẹp như có thủy linh lưu động, câu hồn đoạt phách, phong tình vạn chủng.- Có đánh chết ta cũng không tin nữ nhân này thật là kỹ nữ.Hồ Nguyên Vũ vội vã cúi đầu, trong lòng kinh hoảng, nếu như nàng thực là một kỹ nữ, thì làm sao có thể thành thạo triển khai mị lực của nữ nhân đến mức cực hạn như vậy, còn không thì chính là trời sinh mị cốt.Bât giác nàng đã đi vào trong đại sảnh, đến khu vực riêng biệt dành riêng cho mình, từ từ ngồi xuống nơi có tấm màn che phủ ở phía trước.Tú bà thấy thời cơ đã đến, bắt đầu lớn tiếng nói:- Các vị đại gia công tử, Đường cô nương đã tới, vẫn theo quy định cũ, ai có thể đáp được ba đề mục, thì có thể được Đường cô nương mời vào khuê phòng một lần.- Nhiều ngày trôi qua như vậy, ngay cả đề mục thứ nhất cũng không ai đáp được, có phải Túy Hoa Lâu cố ý bẫy người không?Một trung niên hơi mập la to lên, người xung quanh cũng nhao nhao gật đầu.- Ngươi đáp không được, không có nghĩa là những người khác cũng đáp không được, nếu như Đường cô nương ra đề mục dễ dàng có đáp án, chẳng phải sẽ thành chuyện cười sao?Người lên tiếng là một công tử ngồi gần đó, lời nói của hắn cũng được một phần lớn người tán đồng, đa số là công tử trẻ tuổi ăn mặc như thư sinh.- Đường cô nương ra đề mục đi.Bên trong, Đường cô nương khẽ khom người đáp lễ, lúc này bên cạnh nàng có một nha hoàn đứng dậy, mở miệng nói:- Mọi người nghe rõ, cô nương ra đề mục thứ nhất, không phải cầm, kỳ, thi, họa, cũng không phải kinh, sử, tử, tập, chỉ hỏi về thuật số. Câu hỏi là nếu dùng một bàn cờ có 64 ô vuông, ô thứ nhất ta bỏ 1 hạt thóc, ô thứ hai 2 hạt, ô thứ ba 4 hạt, ô thứ tư 8 hạt… cứ thế gấp đôi lên, như vậy chúng ta cần bao nhiêu hạt lúa để bỏ đủ 64 ô vuông.Đề mục vừa đưa ra, người trong đại sảnh dồn dập tính toán, có người bấm tay, có người vẽ 64 ô vuông lên bàn, sau đó không biết từ đâu lấy ra một mớ hạt kim sa, bỏ lên bàn tính toán, nhưng chỉ 5 phút sau, hắn hất tung cả bàn quát:- Con bà nó, cái đề mục này bậy bạ quá…Hồ Nguyên Vũ bình thản ngồi đó, bình thản uống trà, miệng thì lẩm bẩm.- Thế giới này cũng biết tính lũy thừa rồi?Đừng quên Hồ Nguyên Vũ là ai, kiếp trước là giám đốc maketing, có thể không giỏi tính toán sao?Bên cạnh bàn hắn cũng có một tên công tử mặc áo trắng, dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt lại xinh xắn giống như nữ nhân, nếu không phải bộ ngực bằng phẳng, cổ còn có yết hầu, thì chắc chắn sẽ bị người coi là nữ giả nam trang.Lúc này hắn đang vò đầu bức tai, làm sao cũng không tính ra được, đang bực bội, liếc lên lại nhìn thấy Hồ Nguyên Vũ ung dung uống trà, vì vậy nghi ngờ hỏi:- Huynh đài, huynh biết đáp án?Hồ Nguyên Vũ nhìn qua hắn, không khỏi có chút ngạc nhiên, con mẹ nó, Thái Lan chuyển giới xuất hiện ở Lạc Hồng Tinh sao?Hồ Nguyên Vũ rùng mình, không muốn tiếp xúc với tên nam tử có đôi mắt hút hồn kia.Tên công tử kia thấy vậy càng bực, vỗ bàn nói:- Này, ngươi có ý gì hả?Hồ Nguyên Vũ cũng khó chịu:- Liên quan gì tới ngươi?Hồ Nguyên Vũ trừng mắt nhìn qua, nhưng không có trực tiếp trả lời câu hỏi.Trong lòng Võ Mị Nhi bực nha, nàng vốn là học viên của Chư Thần Học Viện, nhưng hôm nay có việc phải theo gia gia tới thành Thăng Long, với bản tính ham chơi, thừa lúc gia gia đi gặp cố nhân, nàng liền lén