Hồ Nguyên Vũ chỉ cảm thấy hàm răng mình bị một mảnh mềm mại linh động như lưỡi rắn cạy ra, lập tức cảm nhận được rượu ấm từ bên trong như quỳnh tương ngọc lộ tách ra đưa vào trong miệng mình, hắn tự nhiên biết ý đồ của Đường Hân Nhi, liền đưa đầu lưỡi của mình ra liếm lấy hai vành môi đỏ mọng của nàng, rất ôn nhu, săn sóc nhẹ nhàng…Không có bất kỳ sự ngăn cản nào, đầu lưỡi của hắn duỗi lại vào trong miệng của Đường Hân Nhi, đầu lưỡi hai người hòa quyện quấn lấy vào nhau, lưỡi dài trượt vào khi thì dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm lấy đầu lưỡi, khi thì mút lấy cái lưỡi của nàng, trên bộ ngực sữa của nàng, bàn tay của hắn cũng càng ngày càng có lực, hai bầu nhũ hoa no đủ dưới làn yếm lụa bị bàn tay hắn nắm bóp biến ảo đủ các loại hình dạng, hỏa diễm không ngừng tăng vọt, cái lưỡi của hắn cũng tham lam đuổi theo cái lưỡi thơm tho của Đường Hân Nhi, ở trong miệng nàng tùy tùy ý khuấy động …Một lúc lâu môi rời môi, Đường Hân Nhi thở gấp, hai tay khoác lên cổ Hồ Nguyên Vũ, hai gò má đỏ ửng, xinh đẹp nhìn hắn:- Là uống rượu mới như vậy sao?Cảm nhận được Đường Hân Nhi ngồi ở trên bắp đùi mình, thân thể mềm mại tràn ngập sức sống, tràn đầy co dãn, Hồ Nguyên Vũ chỉ cảm thấy nhiệt khí toàn thân sôi trào, không kìm lòng được khom người xuống hôn lên trên bầu nhũ hoa nàng.“Ưm “ một tiếng, Đường Hân Nhi chậm rãi nhắm hai mắt lại, tùy ý đối phương khinh bạc, Hồ Nguyên Vũ vén cái yếm của nàng lên, một tay nắm chặt một bên bầu nhũ hoa thoả thích xoa bóp, một bên bầu nhũ hoa thì điên cuồng dùng miệng ngậm mút vào, nàng cố gắng giữ cho tâm trí bình thản lại, nhưng làm sao cũng không áp chế nổi lửa dục đang dâng trào trong thân thể mình.Đường Hân Nhi không tự chủ được, tựa hắn người ở trong lồng ngực của Hồ Nguyên Vũ, ngửi hơi thở dương dương nồng nặc, khắp toàn thân tràn đầy phong tình, miệng nhỏ khẽ nhếch nói:- Hồ..công tử… tiểu nữ có chút khó chịu… mau buông tay ra đi.Mỹ nhân tuyệt sắc, đôi bầu nhũ hoa cao vút run rẩy, hai núm vú đáng yêu phấn hồng kiêu ngạo nhô ra cương cứng, diễm quang tứ xạ mê người, kiều mị đến cực điểm, quầng nhũ hoa nhàn nhạt màu đỏ hồng đối xứng cùng nhau, như một đôi nụ hoa lay động trước cơn giông bão đang sắp kéo đến…Đường Hân Nhi cảm thấy trong u cốc loáng thoáng như có hàng ngàn con côn trùng đang cắn xé, động đào nguyên hư không truyền đến từng đợt ngứa ngáy, âm dịch đã ri rỉ trào ra khỏi cửa ngọc môn ẩm ướt, huyết mạch cả người nàng sôi sục, thân thể bị đưa vào trong lửa dục, khô nóng bất an.Lý trí của Đường Hân Nhi như nến tàn trong gió, trong mũi tiếng “ hừ ..hừ..” chuyển thành tiếng rên vong tình.- Ưm…ưm….ui….ui..Hiện tại trong đầu Đường Hân Nhi chỉ có dục vọng, cái gì đoan trang trinh tiết, cái gì nhiệm vụ trên người, nàng đều mặc kệ, hàm tao mị hoặc, dục hỏa bị dẫn phát không thể thu hồi, mị nhãn như tơ, hơi thở gấp gáp, thân thể của nàng càng ngày càng thấy tê tê.Đối với tình cảnh khá bất ngờ này, Hồ Nguyên Vũ cảm thấy trái tim nhúc nhích mãnh liệt, trong đầu tất cả đều che kín bởi dung nhan kiều diễm và da thịt mềm mại của Đường cô nương, lửa nóng dục vọng không ngừng truyền đến…Hồ Nguyên Vũ có chút kích động:- Đường cô nương, nàng thật đẹp?Đường Hân Nhi cảm nhận được nhiệt khí dương cương nóng hừng hực kia, lại nghe lời nói của hắn phảng phất như ma quỷ dụ hoặc, trái tim nhất thời cuồng loạn, nàng chỉ là một thiếu nữ, ưa thích các loại chuyện hiếu kỳ mới lạ, một khi có chất xúc tác thúc đẩy, sẽ bùng nổ như hỏa diệm sơn…Nàng không hiểu vì sao nàng như vậy, nhưng mọi chuyện lại giống như phải như vậy.Hồ Nguyên Vũ đứng dậy, đi ra sau lưng nàng, hai tay nhẹ nhàng khoác lên bờ vai, thân thể dựa tới, lúc này Đường Hân Nhi đã nhắm mắt phượng, yên lặng chịu đựng nam nhân kia đùa giỡn! Cỏ lẽ nàng không ngờ, mình đường đường thánh nữ Vạn Sự Các, một trong thập đại mỹ nữ nổi danh thiên hạ, lại sẽ có một ngày tự mình rơi vào cái hố mình đào ra!Hồ Nguyên Vũ