Lời nói của Mặc Dật không hề có ý che giấu đi sự ghen tuông, tôi quay đầu nhìn y, đang muốn giải thích lại thấy Tề Sở đã lên lại xe, hướng tôi nói: "Tới rồi."
Nhanh như vậy à?
Tôi đang khó hiểu thì Tề Sở đã lấy một hộp đông lạnh đã chuẩn bị trước đó ra rồi liền xuống xe.
Mặc Dật dường như vẫn còn tức giận, lạnh lùng nhìn Tề Sở.
Kết quả sau khi đợi lại thấy một bà dì tới, bà ấy nói với Tề Sở: "Hàng gửi tới toà nhà số 8 phòng 2601, đúng không? Tôi tới nhận giúp cậu ấy."
"Nó có hơi nặng hay để chúng cháu mang lên giúp dì nhé?" Tề Sở lập tức nháy mắt ra hiệu với chúng tôi, rồi đi theo bà dì tiến lên phía trước.
Trò chơi này có hơi sâu rồi đấy, cũng không biết rốt cuộc là ai muốn dẫn tôi quay trở lại đây.
Sau khi Tề Sở tiến vào tiểu khu thì tôi cũng chuẩn bị xuống xe, nhìn sang lại thấy Mặc Dật không có ý muốn động đậy, y chỉ quay đầu nhìn tôi, cong lên khoé miệng, muốn cười nhưng không cười.
Mắt thấy Tề Sở cùng bà dì kia đã đi mất không thấy bóng dáng đâu nên tôi vội nói: "Trước khi kết hôn Lục Tư Tề đối với em thực sự rất tốt."
Hiện tại nghĩ lại thì kể từ khi quen nhau từ cuộc giới thiệu, anh ta đối với tôi thật sự không hề tệ, dịu dàng lịch thiệp, ngoan ngoãn phục tùng, chuyện bạn trai nên làm anh ta đều làm hết.
"Bà ngoại bảo em kết hôn trước năm bổn mạng(*)..." Việc này đến Tề Sở cũng biết, tôi liếc mắt nhìn cửa tiểu khu, sau đó vội duỗi tay nắm lấy tay Mặc dật, nói: "Em cũng tới tuổi phải kết hôn rồi, không muốn bà ngoại nhọc lòng về chuyện này, mà nói ra thì về mọi mặt của Lục Tư Tề đều thích hợp để kết hôn.
Đoạn thời gian đó Lục Tư Tề cũng gấp gáp rồi thì liền đi nhận giấy kết hôn.
Lần đầu tiên của em, anh biết mà..."
(*) Năm tuổi, năm hạn: Năm gặp xui xẻo, tai ương.
Có lẽ vì nói có chút gấp, nên tôi không lựa lời mà nói, sau khi nói ra mặt tôi liền đỏ lên, chỉ có thể vội vàng nói tiếp: "Cho nên em với Lục Tư Tề ngoại trừ ăn cơm đi xem phim ngoài ra không làm gì khác.
Được chưa?"
Cô ăn dấm chua(*) này mà có chút không thể hiểu được nha!
(*)Dấm chua: Sự ghen tuông.
Lúc này, Mặc Dật mới chịu quay đầu nhìn tôi sau đó chậm rì rì xuống xe, tôi liền lôi kéo y đuổi theo Tề Sở.
Lại không ngờ tới lại bị y kéo trở lại, y còn dùng một tay ấn tôi lên trên cửa xe rồi cúi đầu nói: "Em nói đó là phòng tân hôn của hai người? Lục Tư Tề thích hợp để kết hôn, cho nên anh ta vẫn là lựa chọn lý tưởng mà em muốn có cho một cuộc hôn nhân ổn định?"
Đó là tôi giải thích một chút mà, phòng tân