Ban đầu chị Dương còn không rõ nguyên nhân nhưng khi nhìn thấy thế này liền hướng chúng tôi hét lớn: "Đó là đuổi thi linh(*) sao?"(*) Hay còn gọi là cản thi linh là thuật dùng chuông để điều khiển thi thể.
Sau khi thi thể của Vệ Phi Hổ đứng lên thì thi thể nữ bên kia cũng duỗi tay cởi dây an toàn rồi bước nhanh về phía chúng tôi.
Bọn họ đều là đi bộ chứ không phải như trong truyền thuyết là thi nhảy(*), nhìn qua dường như còn rất linh hoạt.
(*)Là con cương thi di chuyển bằng cách nhảy nhảy về phía trước, chắc mọi người xem phim cương thi Trung Quốc thì sẽ biết hen nên mình không chèn ảnh.
Ở trong đám sương mù nên tôi không dám lái xe đi quá nhanh, nhưng ở lại thì sợ sẽ có chuyện.
Vừa mới lái đi được gần mười mét thì trong đám sương mù dày đặc ở phía trước bỗng xuất hiện bóng người lắc lư, theo đó là một mùi vị thối rửa tản ra trong không khí.
Những thứ đó rất nhiều, không thấy ranh giới ở đâu, cũng không biết là có bao nhiêu, liền biến con đường cao tốc vốn bị phong tỏa này trở thành phố xá đông đúc.
Tôi dùng sức ấn còi xe nhưng không có tác dụng nào, những cái xác đó đã đi tới, trong đó có con thiếu cánh tay, gãy chân, có con có vết thương trên ngực, cũng có loại đầu bị nứt ra,! nhìn qua không có một thi thể nào là nguyên vẹn.
"Làm sao bây giờ?" Tôi không thể nào lái qua đám thi thể này được, hơn nữa phía trước sương mù dày đặc như vậy nên dù có chạy về phía trước cũng sợ rằng sẽ gặp nguy hiểm.
Tề Sở liếc mắt nhìn tôi một cái, tay nắm chặt kiếm gỗ, tiện thể lấy ra mấy lá bùa giấy đưa cho tôi: "Này sợ là gặp phải cao nhân đuổi thi(*) rồi.
"(*) Hiểu đơn giản là chăn dắt thi thể, cương thi.
Quỷ hồn cùng thi thể rất khác nhau, quỷ hồn ít nhất còn có nhận thức nhưng thi thể thì không và nó chỉ biết dựa theo bản năng mà làm việc.
Phía sau xe đột nhiên bị cái gì đó đụng một cái, tôi cùng Tề Sở vội quay đầu lại nhìn thoáng qua thì thấy tấm thép nhuộm máu đã đâm thủng cửa kính phía sau xe, còn Vệ Phi Hổ đang cố gắng nhào về phía trước.
"Xuống xe nhanh!" Tôi nhìn sang Tề Sở quát một tiếng, rồi quay đầu lại định mở cửa thì thấy một khuôn mặt rách nát đang áp lên trên kính cửa sổ xe, nó còn nhếch miệng cười với tôi nữa.
Tim tôi sợ đến mức muốn ngừng đập luôn nhưng sau đó tôi liền ấn cửa sổ xe hạ xuống, khi gương mặt kia muốn nhào vào thì tôi nhanh tay rút gậy gỗ ra chọc thẳng vào mặt nó.
Thấy thứ kia rã rời ngã xuống đất xong thì tôi vội vàng xuống xe, còn tiện tay cho một gậy lên thi thể đó.
Tề Sở đổi kiếm gỗ thành đại đao, hướng tôi nói: "Vượt qua hàng rào, chạy hướng xuống dưới.
"Bọn người chị Dương ở phía sau kêu to, tôi vốn không biết cây gậy gỗ này có tác dụng gì nhưng giờ nó lại phát huy tác dụng đầu tiên trong cuộc đời, nói sao thì tôi cầm nó vung lên cũng rất thuận tay.
Những thi thể này tuy rằng nhiều nhưng cũng không phải là cương thi hung ác, đánh một gậy thì phải mất một lúc sau nó mới lại đứng dậy.
Tôi cùng Tề Sở chậm rãi đi qua chỗ chị Dương, đang chuẩn bị vượt qua rào chắn thì tiếng lục lạc (chuông) đột nhiên reo lên dồn dập, toàn bộ thi thể vốn đang lừ đừ lập tức lao nhanh về phía chúng tôi.
Bốn phía bên người đều là thi thể nên chúng tôi phải tụ lại một cụm, những thứ đó nhào tới, trong nháy mắt liền giống như biến thành cương thi thật vậy, răng nanh dài ra, mười ngón tay bén nhọn hướng về phía chúng tôi mà nhào đến.
Tề Sở cuống quýt ném lá bùa ra nhưng nhiều như thế thì bùa nào có