Tôi quen biết Lục Tư Tề hơn nữa năm nhưng anh ta chưa từng nói cho tôi biết mẹ của mình tên là Lục Linh, không ngờ giờ lại biết tên của bà ta từ Nam Nhã, mà cái nhìn kỳ quái của cô ta dành cho tôi khiến tôi cảm giác như thanh danh của mình bị bôi đen vậy.
Trong đêm giải cổ đó, Lục Linh đã bị thương nặng, hôm qua Lục Tư Tề thì bị Tần Quảng Vương đưa đi, tôi thì đang mang thai quỷ nên Mặc Dật tạm thời sẽ không làm gì tôi, đúc kết tất cả là giờ tôi ra ngoài hẳn sẽ không xảy ra chuyện.
Bởi vì có liên quan tới Lục Linh nên tôi có bàn bạc qua với bà ngoại, dù gì thì tôi cũng phải đi xem thử.
Lần này Nam Nhã tự lái xe tới và đưa tôi đi tới một biệt thự ven sông trong thành phố.
Trên đường đi tôi mới biết thì ra cô ta cũng bán tín bán nghi về lời tôi nói nên đã chạy sang Thái Lan tìm một sư thầy áo trắng để xem con của cô ấy có thật sự bị biến thành Gumantong hoặc là thứ gì khác hay không và tất nhiên kết quả cũng không khác gì với tôi.
Nam Nhã lại đến bệnh viện, nơi cô ta phá thai vào năm đó, rồi dùng rất nhiều tiền hỏi thăm mới biết được, năm đó sau khi đứa trẻ bị lấy ra đã có người cầm đi, mà đứa trẻ đưa cho cô hoả táng kia đã được chuẩn bị từ trước, việc này rõ ràng là đã sớm được chuẩn bị từ trước.
Cô ta lấy một nén hương từ sư thầy áo trắng và thắp lên muốn dựa vào mối quan hệ mẹ con để tìm thi cốt của đứa nhỏ, sau đó cô ta bắt đầu tìm kiếm, kết quả phát hiện thi cốt kia đang được đặt tại biệt thự của kim chủ nhưng hương chỉ đảo quanh biệt thì mà không vào được cho nên cô ta mới tìm tới tôi xin hỗ trợ.
Tôi nghe xong liền thở dài cảm thán, quả nhiên là người thì phải cần danh tiếng nếu không người ta sẽ không tín nhiệm mình.
Nam Nhã đậu xe bên cạnh biệt thự, cũng không trực tiếp xuống xe mà nhìn tôi nói: "Lúc này anh ta đang ở công ty, chút nữa bà thím già nhà anh ta phải đi tập yoga, đến lúc đó tôi đưa cô vào, tôi sẽ giữ chân người giúp việc, còn cô đi tìm giúp tôi.
"Đây là muốn xông vào à? Tôi còn là đi cùng với tiểu tam