Lần gần nhất gặp Lục Tư Tề là khi anh ta mượn thân thể của Tô Khê để tên ma tài xế bám vào tới tìm tôi báo thù, đêm đó anh ta chọc giận Mặc Dật bị y dùng câu hồn liên mang đi, về sau Lưu Nhược Thủy dùng phiên hồn hương xém nữa đã hại chết tôi, Mặc Dật không có tới cũng là do anh ta trốn khỏi địa phủ nên gây chậm trễ.Vốn còn tưởng là anh ta không dám lộ diện, ít nhất là không dám xuất hiện ở trước mặt Mặc Dật, nhưng không ngờ cứ như thế này đụng phải.Tôi đảo mắt nhìn Mặc Dật ở bên cạnh mình, thế là lá gan của tôi liền lớn hơn nhiều, đi nhanh qua chỗ anh ta.Thế mà anh ta vẫn chỉ hướng tôi cười cười và chỉ tay vào hang bùn lớn, sau đó liền biến mất không thấy đâu nữa, chỗ mà anh ta vừa đứng chỉ còn lại một cái lư hương, nó đang tản ra một mùi hương lạ lùng mà quen thuộc kia."Lục Tư Tề!" Tôi cắn răng đi qua đó, đảo mắt nhìn chung quanh nhưng vẫn như cũ là không thấy nửa dấu vết nào về anh ta cả.Mặc Dật ung dung tiêu sái bước tới bên cạnh hang bùn, hướng tôi nhẹ giọng nói: "Hắn ta không có tới đây, chẳng qua là mượn hương dẫn hồn hoá thành hình mà thôi.
Hắn ta biết rõ anh ở đây, làm sao còn dám lộ diện.
Nhưng hang bùn này cũng có điểm kì lạ..."Y duỗi tay từ miệng hang bùn kế bên lấy ra một ít bùn rồi niết nhẹ hai cái, đưa tới trước mặt tôi, "Em nhìn xem cái này giống cái gì?"Cái mùi thơm lạ từ lư hương khiến tôi chóng mặt, dù tôi đã được giải dắt hồn cổ rồi nhưng vẫn bị choáng như cũ, tôi lấy nước dập tắt lư hương đi mới lấy lại tâm trạng xem bùn trong tay Mặc Dật.Bên trong quyển sách trắc địa có liên quan tới thổ nhưỡng có ghi lại, quyển sách này chỗ bà ngoại có nhưng tôi còn chưa xem qua, nó cũng quá mức huyền bí dù tôi xem qua chưa chắc đã hiểu, với lại xem hương nó khác với xem phong thủy cho nên tôi cũng không để ý lắm.Bùn trong tay Mặc Dật vừa mịn vừa bóng loáng, giống nhưng một thứ bột màu đen vậy, tôi thò đầu qua ngửi thử một cái, lạ thật, nó không có mùi hôi thối của bùn, ngược lại, lại mơ hồ có một mùi vị của hương khói.Tôi lập tức duỗi tay lấy từ miệng hang sâu ấy ra một ít và nhẹ nhàng bóp rồi nhìn thật kỹ lại, tôi cảm thấy thứ này rất quen thuộc vì trên người lúc nào cũng mang theo cả, đúng rồi nó chính là tro hương sau khi dính nước liền biến thành bùn.Cái này liền có chút kỳ quái, nghe nói đê của thôn tu sửa cách đây cũng lâu lắm rồi về sau này cũng không có ai động tới nó, gần đây là vì trong thôn chuẩn bị sửa đường lớn cho nên mới sửa lại đê, sau khi củng cố đê có thể cho xe be(*) đi lên.(*) Xe vận chuyển gỗ.Cứ cho là ban đầu nó là tro hương đi