Tôi nghĩ Mặc Dật cũng là người bị hại giống như tôi, là do Lục Tư Tề vì tự bảo vệ mệnh của mình mà hiến tế tôi khiến tôi cùng y bị buộc thành một khối.
Còn là vì thai quỷ này cho nên cuộc giao dịch mới bị kéo dài ra.
Tôi vẫn luôn cho rằng, y vì muốn giữ được thai quỷ nên mới để ý tới tôi, cùng lắm là y thêm vào một thứ tình cảm kỳ lạ không thể giải thích được khi đi xem hương ở mộ kia, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc y sẽ làm cái trò gì sau lưng tôi còn liên quan bà ngoại.
Mặc Dật hừ nhẹ một tiếng: "Chẳng qua là anh muốn cho em nhìn thấy bộ mặt thật của Lục Tư Tề, hơn nữa cái hang cổ này có quan hệ với em.
"Tôi còn muốn hỏi thêm gì đó thì bị Tề Sở kéo vội một phen, kéo tôi lắc lắc đầu, sau đó mới khẽ cười với Mặc Dật, "Vân Thanh đêm nay bị kích thích, tôi đưa cô ấy về trước đây, anh cứ tùy ý, tùy ý đi!"Anh ta siết chặt cổ tay lôi kéo tôi hướng ra phía ngoài.
Lần này Mặc Dật không ngăn lại, để mặc anh ta kéo tôi đi, tôi biết chúng tôi ở trước mặt Mặc Dật đến cơ hội đánh trả cũng không có, cho nên không có giãy dụa, để Tề Sở kéo ra ngoài.
Cho đến khi ra tới con đường cái bên cạnh đê, Tề Sở mới buông tay tôi ra, trầm giọng nói: "Cô chán sống sao, còn muốn chống đối anh ta? Cô biết huyết thi đó là thứ gì không? Hiểu rõ việc này lớn như thế nào không? Chẳng lẽ cô không nhìn thấy sao? Trùng cổ trong huyết thi có thể thực hủ sinh cơ(*), thứ này xuất hiện sẽ có ảnh hưởng lớn biết bao nhiêu không? Mặc Dật tuy không quan tâm tới việc ở địa phủ, nhưng chắc chắn anh ta sẽ không thể nhìn huyết thi tồn tại, anh ta chờ Lục Tư Tề tới là muốn nhìn thấy một chút hiệu quả, để gã đi cũng vì chuyện này.
"Chi thuật Vu Cổ, ban đầu là để giao tiếp với các vị thần, chỉ là sau này tín ngưỡng về thần bị giảm, vu thuật bị chèn ép, vu sư bị đàn áp về sau hầu như không còn vu sư nào nữa, cổ thuật chẳng qua chỉ là nhánh phụ.
Tôi vào nhà rót một bát nước lạnh, uống một hơi, lấy lại bình tĩnh một lúc, nhìn Tề Sở cười nói: "Tôi chỉ là tò mò mà thôi, nếu anh ta biết Lục Tư Tề đã bắt bà ngoại thì cớ sao còn để tôi xuống hang.
""Xem Hương Môn chính là Vu Môn! " Tề Sở lật đà lật đật rót nước rồi cười khổ nói: "Trên người của cô có mùi hương khói, chỉ là cô không biết mà thôi.
Cô còn chưa suy nghĩ cẩn thận sao?"Tôi cầm chén nước có điểm sững sờ, Tề Sở đã hướng tôi nhẹ