"Nanh sói này là tôi cố ý vì Ngoan Mậu mà thi pháp thuật thêm vào, chờ sau khi nó sinh ra đeo cho nó, cái này có thể ức chế một nửa năng lực của nó, nhớ kỹ không thể lấy xuống.
"
Hoá ra là nanh sói.
Tôi nắm chặt nanh sói vào lòng bàn tay, vậy mà Long Bà lại chuẩn bị loại đồ vật này từ lâu rồi, xem ra bà ấy đã dự đoán từ sớm là sẽ có một ngày này.
Cho dù Ngoan Mậu sinh ra là quỷ hay là thi quỷ, tôi cũng phải sinh nó ra bình an.
Sau khi xử lý xong chuyện của Ngoan Mậu, tôi lại hỏi Long Bà một ít chuyện về thi quỷ, nhưng ngay cả Long bà cũng lắc đầu không giải thích được, từ trong miệng của bà ấy thì tôi cũng biết được Long Bà giới tính nam kia, cũng chính là người giúp Hàng Thi có tên gọi là A Tán, là sư huynh của Long bà, cho nên pháp lực cao hơn bà ấy.
"Long bà, pháp sư A Tán kia chẳng lẽ không có nhược điểm gì sao?"
Long Bà bất đắc dĩ lắc đầu, "Một người có lòng dạ độc ác, tàn nhẫn, tàn bạo đến cực điểm thì làm gì có nhược điểm, ngay cả sư phụ tôi cũng là bị ông ta giết chết, nếu như tôi không phải làm con rùa rụt cổ ở chỗ này, thì e là tôi cũng không thoát khỏi bàn tay độc ác của ông ta.
Nếu mà phải tìm ra nhược điểm gì đó, thì đó có thể là sự tham vọng của ông ta.
"
"Vậy sự tham vọng của ông ta là gì?"
"Đó là cảnh giới tu vi chí cao vô thượng, cho tới nay ông ta đều cố gắng trở thành pháp sư mạnh nhất, phàm là người đắc đạo có pháp thuật vượt qua ông ta đều sẽ bị ông ta không ngừng khiêu chiến và sát hại, ở Thái Lan này, ông ta dĩ nhiên là đệ nhất, lần này đi đến chỗ các người, có lẽ cũng là vì mục đích này.
"
"Ý của Long bà là, A Tán thích nhất chính là tìm người tỷ thí đạo pháp, hơn nữa còn muốn giết đối phương sao?" Trong lòng tôi kinh ngạc, không khỏi đổ mồ hôi thay cho sư phụ tôi.
"Ông ta không đi khiêu chiến tất cả mọi người, chỉ những người có tính khiêu chiến đối với ông ta thì mới bị, hơn nữa theo tôi được biết, người bị ông ta khiêu chiến ngoại trừ tôi thì hình như không có ai còn sống trên đời này.
"
Long Bà chậm rãi thở dài, tiếp tục nói, "Năm đó là sư phụ thay tôi chịu chết.
”
Không nghĩ tới A Tán này lại tàn nhẫn như vậy, sư phụ tôi ở trong nước coi như cũng có chút danh tiếng, hơn nữa còn phá thuật ngự quỷ của đối phương, tôi sợ rằng không sớm thì muộn cũng tìm đến chỗ sư phụ tôi.
Không được, không thể để cho ông ta đi theo đến nước Z nữa!
"Long Bà, không thể để A Tán tiếp tục như vậy nữa, thật không giấu diếm gì bà, tôi là truyền nhân đời thứ 184 của phái Mao Sơn ở trong nước Z, dựa vào thực lực của hai người chúng tôi thì nhất định có thể diệt trừ A Tán.
"
Long Bà không ngờ được là tôi lại nói như vậy, bà ấy kinh ngạc nhìn tôi qua hơn nửa ngày rồi mới lắc đầu nói, "Không được, cho dù chúng ta liên thủ, cũng đấu không lại ông ta.
”
"Cho dù đấu không lại cũng phải thử một lần, phàm là người có chút ý chí chính nghĩa không thể nào nhìn ông ta gây họa cho con người như vậy, huống hồ ông ta còn là sư huynh của bà, chẳng lẽ bà không nên thanh lý môn hộ [1] sao?"
[1]Thanh lý môn hộ: nghĩa đen là dọn dẹp nhà cửa loại bỏ những thứ không cần thiết hoặc có hại.
Nghĩa bóng là xử lý những người không sạch, người xấu sẽ ở bên cạnh, trong dòng học hay môn phái.
"Thanh lý môn hộ? Phái Tịnh Y của chúng tôi đã lao dốc từ lâu, còn để xuất hiện một pháp sư tà ác là A Tán, còn mặt mũi nào mà nhắc đến môn phái đây?”
"Long Bà, bà coi như là giúp tôi đi, có được hay không? Hoặc là coi như là trừ hại cho dân, ngay cả tôi cũng không sợ, chẳng lẽ bà đang sợ ông ta sao?" Tôi vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào mắt Long Bà, quả nhiên trong con ngươi già nua của bà ấy hiện lên một tia khác thường.
Trong lòng tôi đương nhiên cũng rất sợ đó, chỉ là về chuyện này nhất định phải có người đứng ra làm mới được, không thì chúng tôi sớm muộn gì cũng sẽ bị A Tán tìm đến cửa, mà đừng nói đến tìm hay không tìm, chỉ cần biết ông ta còn có thể hại rất nhiều người.
Long Bà cau mày suy xét thật lâu, sau đó lại nhìn tiểu quỷ mà mình nuôi ở sau lưng, cuối cùng thở dài mới nâng mí mắt lên nhìn tôi, nhàn nhạt mở miệng nói, "Kỳ thật lần đầu tiên gặp cô thì tôi liền biết cô không phải là người bình thường, chỉ là không nghĩ tới là cô lại có lá gan đối nghịch với A Tán, cũng trách tôi già