"Con đừng có gấp, chuyện này để sau khi thầy về thầy sẽ lập đàn thử xem, nếu không được, cũng chỉ chờ đến lúc con làm âm nhân, sau đó tự đi điều tra.
"
"Cảm ơn sư phụ!" Tôi kích động suýt nữa quỳ xuống trước mặt sư phụ.
Nhân lúc thời gian cách 12 giờ còn một khoảng, sư phụ ở trong phòng tiếp tục dậy pháp thuật cho tôi, là chú ngữ của Mao Sơn, thuật di chuyển, thủ quyết…vv… đều cần phải nhớ kỹ, sau khi biến thành thi quỷ thì trí nhớ của tôi cũng được nâng cao, sư phụ nói một lần, tôi cơ bản là có thể ghi nhớ hết.
Điều duy nhất tôi không làm tốt đó chính là vẽ bùa, vẽ bùa cần chú ý là dùng một nét phải thành hình, đó là tiêu chuẩn chuẩn mực, đồng thời còn phải niệm chú thêm vào, tôi thiếu thực hành nên tay không ổn.
Sư phụ nhìn tôi vẽ bùa thì cười, nụ cười trên mặt ông ấy rất vui vẻ, tôi biết ông nhất định là đang nhớ đến Lỗ Gia Minh, con của ông ta, vẫn có một số việc làm tốt hơn người khác.
Tôi không vạch trần, cảm thấy như thế cũng tốt, đồng thời tôi cũng nghĩ sau này cứ để cho sư huynh vẽ bùa cho tôi là được.
Thời gian ngồi thiền trôi qua rất nhanh, lúc tôi nhập định đầu óc rõ ràng trống không, chờ lúc tôi vừa mở mắt ra, những chú ngữ, thủ quyết và một số bí quyết gì đó mà sư phụ dạy cho tôi đã hoàn toàn được khắc sâu trong đầu.
Đây lẽ nào là hiệu quả tu luyện, thật là thần kỳ!!
"Mộng Mộng, sắp đến 12 giờ rồi, chúng ta nên đến phòng anh con bày trận!!"
Tôi vận dụng phương pháp tính toán mà sư phụ đã dạy cho tôi, rất nhanh đã tìm đến đúng vị trí của anh trai, vừa đẩy cửa ra thì tôi sợ ngây người, anh tôi với vẻ mặt tái nhợt đang nằm ở trên giường bệnh, môi thì khô nứt, giống như là một người sắp chết.
"Sư phụ, thầy xem anh của con bị làm sao vậy?"
"Cậu ta là bị doạ đến hôn mê thôi, có lẽ là do sợ hãi quá độ.
"
"Chỉ dựa vào những thứ này chắc chắn không thể phòng ngừa được chị dâu con, trong buổi tối hôm nay nhất định phải thu phục cô ta, nếu không cô ta sẽ không vào được luân hồi, sẽ ở lại nhân gian và mỗi ngày sau này đều sẽ đến tìm anh con, đến lúc đó anh của con phải đối mặt với nguy hiểm.
" Sư phụ ở một bên vừa bố trí vừa nói.
Tôi đương nhiên là hiểu rõ, nhưng nhớ đến những chuyện mà chị dâu gặp phải thì có chút đồng cảm cho chị ấy.
Tội nghiệt mà anh trai tôi phạm phải, ở trước pháp luật chỉ cần nộp một số tiền là xong việc, nhưng chị dâu của tôi thì sao? Còn đứa con ở trong bụng của chị ấy.
Người chết không thể sống lại, hiện tại có làm gì cũng không thể bù đắp cho chị ấy.
Mà bây giờ, chúng tôi còn muốn diệt trừ chị ấy, một đời này của chị dâu, đúng thật là quá bi thảm.
Sư phụ dường như nhìn ra được những điều mà tôi nghĩ, ông đi tới đặt vào tay tôi một thanh kiếm ngắn, "Người đáng thương tất có chỗ đáng giận, chị của con tự mình từ bỏ sinh mệnh, còn hại chết đứa con trong bụng, bây giờ lại dây dưa không chịu buông bỏ nên đây là kết cục cô ta nên nhận.
"
"Dạ, con đã rõ, lát nữa con sẽ không nương tay.
" Nhân quả luân hồi, anh tôi tạo nghiệt thì ông trời nhất định sẽ trừng phạt anh ta.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, cũng vừa vặn đúng 12 giờ, toàn bộ toà nhà lớn này đột ngột bị mất điện, chuông cảnh báo của bệnh viện vang lên mà không rõ nguyên nhân, các cửa tự động đều bị khoá lại khiến cho vài người y tá đang trực ban sợ hãi chạy tán loạn.
"Sao thế này, lẽ nào là cúp điện hả?"
Sư phụ đóng cửa phòng lại, xoay người nói với tôi với vẻ mặt nghiêm trọng, "Cô ta đến rồi.
"
"Được rồi, con đã chuẩn bị sẵn sàng!!" Tôi đi đến bên cạnh cửa sổ và quan sát tình hình bên ngoài.
Nếu là trước đây, tôi khẳng định sẽ sợ đến mức chân mềm nhũn đi, nhưng hiện tại tôi không hề sợ hãi chút nào.
“A ——” Đột nhiên, có một khuôn mặt xanh đến xanh ngắt xuất hiện bên ngoài cửa sổ, dọa tôi lui về phía sau một bước, tôi nhìn kỹ lại, hoá ra là