“Thầy Bách…”
Lý Dịch Đình đặt tách trà xuống bàn.
Cô ngồi đối diện Bách Thâm nhưng vẫn chưa dám một lần nhìn thẳng mặt anh kể từ sau cuộc nói chuyện với bố mẹ cô cách đây ít phút.
Hai tay cô luôn luôn nắm chặt vào nhau, trong mắt vụng về không giấu được bối rối.
Lý Dịch Đình cảm thấy nếu bầu không khí gượng gạo này tiếp tục kéo dài sẽ khiến cô chết ngạt mất.
Cho nên cô mới quyết định là người lên tiếng trước.
“Chuyện đó…thực ra, thầy không cần phải chịu trách nhiệm như những gì đã nói với bố mẹ em khi nãy.
Thầy đứng ra nói giúp em một tiếng đã là tốt lắm rồi.
Vậy nên…”
“Vậy nên em muốn biến tôi thành tội đồ?”
Bách Thâm đột nhiên xen ngang khiến Lý Dịch Đình khó hiểu nhìn sang.
“Thầy Bách, không phải ý đó!”
“Vậy thì là thế nào? Cho dù khó tin nhưng chuyện này cả tôi và em đều buộc lòng phải chấp nhận.
Sự thật là tôi với em đã trải qua một số chuyện, và đứa con trong bụng em chính là của tôi!”
Câu nói của Bách Thâm đẩy cảm xúc của Lý Dịch Đình như một con thuyền nhỏ bị trôi xa tận cửa biển.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Xung quanh mênh mông nước, tựa hồ chỉ vài giây nữa thôi, cô sẽ bị nhấn chìm mất.
Lý Dịch Đình vốn không hề mạnh mẽ như vẻ bề ngoài thường thấy, trái tim này của cô chỉ mới trải qua một chút sóng gió thôi cũng đã tổn thương đầy mình rồi.
Ngay khi chính tai cô nghe những lời mà Bách Thâm đã nói, cảm xúc lẫn lộn đang xen lẫn trong tim khiến cô thực sự chẳng biết nên vui hay buồn.
Bách Thâm nói như vậy, có phải là thật lòng không?
“Thầy Bách, em…em…”
“Đến lúc này mà em vẫn còn gọi tôi hai tiếng thầy Bách sao?”
Bách Thâm lần nữa cắt đứt sự ngập ngừng của Lý Dịch Đình.
Anh rời khỏi ghế, chậm rãi đi về phía Lý Dịch Đình.
Dáng vẻ này của anh làm Lý Dịch Đình có chút không quen, cho nên lòng dạ càng trở nên căng thẳng khi thấy anh đến gần hơn.
“Em thực sự muốn tôi trở thành một tên xấu xa khi một mực muốn từ chối tôi sao?”
Bách Thâm ngồi xuống trước mặt Lý Dịch Đình, khoảng cách này khiến cô có chút không thoải mái, tay càng ra sức siết chặt quần áo trên người.
Ngay khi Lý Dịch Đình còn chưa kịp phản ứng, Bách Thâm đột nhiên nắm lấy tay cô.
Nhìn thẳng vào mắt cô, giọng cũng thấp xuống vài phần.
“Đình Đình, chúng ta kết hôn đi!”
“Kết…kết hôn?”
Lý Dịch Đình dường như không tin vào tai mình.
Cô ngây người nhìn người đàn ông trước mặt, nước mắt cũng vô thức rơi xuống.
Đình Đình – cách gọi này cô đã phải đợi bao lâu rồi mới được nghe thấy.
Nay lại nghe một cách đột ngột như vậy, âu bao nhiêu dồn nén trong lòng bấy lâu cũng đã vỡ oà hết cả rồi.
Đây là người đàn ông mà cô đã dành gần hết cả thanh xuân chỉ dám để trong lòng.
Có nằm mơ cô cũng không dám nghĩ, có một ngày người ấy sẽ ở trước mặt cô, nói với cô một câu quyết đoán như vậy.
Lý Dịch Đình nhìn Bách Thâm rất lâu, thoáng qua trong đầu tràn lên ý niệm mơ hồ.
Cô biết, người mà Bách Thâm yêu chỉ có Tiểu Thất mà thôi.
Anh muốn kết hôn với cô, điều này cho dù là thật nhưng nếu chỉ vì cái thai ngoài ý muốn này…
Một khi cô gật đầu, liệu có sai không?
Lý Dịch Đình im lặng không nói, có lẽ chính Bách Thâm cũng đang rất nóng vội.
Anh không đợi cô trả lời, chỉ bất ngờ nhẹ nhàng ôm lấy cô.
“Cho tôi một cơ hội để trân trọng em, có được không?”
Toàn bộ những đắn đo vừa xuất hiện trong đầu Lý Dịch Đình đã bị cái ôm này phá tan tất cả.
Người ta thường nói, khi yêu mấy ai điều khiển được lý trí chiến thắng được con tim.
Lý Dịch Đình cũng vậy, hơn nữa cô yêu Bách Thâm lâu đến thế, chấp niệm căn bản đã ăn sâu tận vào tâm can rồi.
Ngày hôm này Bách Thâm ôm lấy cô, nói với cô những lời lẽ như vậy.
Thử hỏi cô làm sao đủ suy xét để mà trốn tránh.
Loạt cảm xúc to lớn ấy lấn át cả tim cô, khiến cô nhất thời không thốt ra lời, chỉ có thể rơi nước mắt gật đầu.
Lý Dịch Đình không muốn nghĩ nữa, cũng không muốn hoài nghi nữa.
Chỉ cần cô yêu Bách Thâm là đủ rồi!
Tình cảm của Bách Thâm, cô chắc chắn sẽ dùng thời gian để bồi đắp.
Cô sẽ dùng tất cả tình yêu mà cô có, dốc cạn lòng mình để khiến anh nhận ra.
Đâu mới là đoạn đường mà anh nên đi đến hết cuộc đời này.
[..]
“Em thực sự muốn dạy học ở đó?”
Giang Triết Hàn hỏi, con dao trong tay vừa lúc cắt lên miếng thịt bò trên dĩa một cách nhanh