Giờ Tỵ ngày hôm sau.
Quân Giang một lần nữa tiến đến cổng bắc thành Bình Điền.
Lần này họ không tấn công mà chỉ dàn trận chờ đợi.
Chỉ một lát sau cánh cổng được tu sửa vội vàng mở ra.
Từ trong thành đi ra là một đội khinh kỵ được dẫn đầu bởi hai người nhìn từ xa vô cùng bắt mắt.Quân phục của nước Lương có màu xám tro trong khi hai người này một đen một đỏ.
Nhất là người mặc giáp đỏ là một nữ tướng vô cùng xinh đẹp khiến cho quân Giang cũng phải phát cuồng lên.Bên phía Quân Giang, Giang Đào không như mấy tên phàm phu tục tử chỉ chú ý nữ sắc.
Hắn nhìn chăm chăm vào vị tướng quân giáp đen kia.
Chỉ là mũ giáp của người này có mặt nạ che đi hết khuôn mặt chỉ lộ ra đúng đôi mắt nhìn rất hờ hững.
Không thể nhìn ra tướng mạo của đối thủ nên càng không thể biết người đó là ai.
Có một điều chắc chắn là đó không phải Thanh Lang Hầu của nước Lương.
Với Giang Đào đó là may mắn.
Thanh Lang Hầu cùng với thống lĩnh Lăng Vệ là hai người có chiến lực mạnh nhất nước Lương.
Chỉ cần không phải hai người đó thì Giang Đào có tự tin sẽ nắm phần lớn chiến thắng.- Vị tướng quân giáp đen kia.
Hôm qua đã hẹn chiến vậy hôm nay xin mời ra chiến.Giang Đào vừa giữ chữ tín cũng vừa muốn thể hiện sức mạnh trước sự chứng kiến của cả hai bên nên vẫn giữ nguyên ước định.
Nếu là người tâm cơ có lẽ đã xua quân lên tấn công luôn khi đội hình ra thành của đối phương chỉ có 100 khinh kỵ trong khi bên mình có đến gần 2 vạn người.Đáp lại lời nói của Giang Đào là không phải là vị tướng quân giáp đen mà lại là nữ tướng giáp đỏ.- Để ta đánh với ngươi.Vừa nói Diệp Tinh Hà vừa xuống ngựa tiến lên phía trước.
Chỉ trong chớp mắt đã tiến lên 5 bộ.
Vèo một cái đã ra xa 20 bộ.
Diệp Tinh Hà vốn mạnh về khả năng linh hoạt.
Chiến đấu trên ngựa sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến điểm mạnh này của cô.Giang Đào sau khi quan sát thân pháp của đối thủ cũng không dám khinh thị.
Người đến nhất định là cao thủ hơn nữa tốc độ rất nhanh.
Giang Đào không hiểu nổi sao cái thành bé tý này lại xuất hiện đến tận hai nhân vật đáng gờm đến thế.
Dù vậy thì Giang Đào cũng không ngần ngại mà xuống ngựa tiến đến.
Giang Đào thực ra cũng giỏi chiến đấu dưới đất hơn.
Giang quốc thực tế ra không có ai giỏi chiến đấu trên ngựa cả.- Ta là Giang Đào chủ tướng quân Giang.
Không biết quý danh của nữ tướng quân là gì.Giang Đào đúng là chủ tướng dù có là đấu trực diện thì vẫn muốn lấy được thông tin về.
Việc có được thông tin của tướng lĩnh bên đối thủ là thứ vô cùng hữu ích khi đánh trận.Diệp Tinh Hà cũng chẳng cần phải giấu diếm gì mà trả lời dõng dạc.- Diệp Tinh Hà.Nói rồi cô lao thẳng về phía Giang Đào.
Trong lúc lao tới thì cô dùng hai tay rút hai thanh đoản kiếm được giấu phía sau hông ra.
Hai thanh đoản kiếm được Lương An tặng ban đầu chưa đặt tên.
Sau khi Diệp Tinh Hà hóa hình ra Chu Tước nội khí thì Lương An đã sửa đổi lại một chút về ngoại hình cho chúng khi lúc này trên thân kiếm được chạm khắc một chiếc lông chim rồi đặt tên là Tước Vũ Kiếm.Thấy đối phương lao đến Giang Đào cũng rút trường kiếm trong vỏ bao ra ứng chiến ngay lập tức.
Cả hai chưa muốn dùng nội công là bởi vì nếu có thể phân thắng bại bằng cách không tổn hại đến cơ thể thì vẫn hơn là phải tự làm tổn thương mình rồi mới thắng.Thân pháp của Diệp Tinh Hà vô cùng linh hoạt, cô dễ dàng vòng xung quanh Giang Đào mà tấn công vào điểm mù.
Hơn nữa còn dùng hai tay như một khiến cho chỉ vài chiêu đã làm cho Giang Đào không phòng bị nổi.Giang Đào lần đầu làm chủ tướng lại chiến thắng liên tục khiến cho tự tin lên cao.
Hai hôm nay liên tục gặp phải đối thủ khó nhằn làm cho hắn bị tổn thương lòng tự trọng.
Thế là hắn không còn cách nào khác buộc phải lấy lá bài tẩy ra.Nội khí Giao Long được Giang Đào đẩy ra ngoài làm cho Diệp Tinh Hà buộc phải lùi lại.
Cô cũng không ngần ngại mà dùng Chu Tước của mình.
Vậy là hai luồng nội khí một đỏ một vàng liên tục va chạm vào nhau.
Hai bên quân sỹ nhìn thấy cảnh tượng đặc sắc này thì không cảm thấy thú vị hay tò mò gì mà chỉ lùi hết lại đề phòng bị ảnh hưởng của việc hai luồng nội khí va chạm.
Chỉ riêng có Lương An là vẫn đứng yên không động đậy.Giang Đào bị ép đến mức dốc toàn lực nên cảm thấy vô cùng khó chịu.
Đối đầu với nữ nhân mà còn chật vật thế này, việc này truyền về trong triều thì hắn làm gì còn mặt mũi nào.
Mà cũng chẳng phải xa xôi như vậy thì hắn còn đang cảm thấy nội khí của mình đang từng bước bị đối phương đẩy lui.
Cứ như vậy chẳng mất bao lâu nữa hắn sẽ bại còn là bại toàn diện cả về võ lực lẫn nội khí.
Việc này quả thật không thể chấp nhận nổi với một người được chọn làm chủ tướng.
Giang Đào cắn chặt hai hàm răng lại với nhau tung toàn bộ nội khí của mình ra đối chiến.
Đến nước này còn không liều mạng thì còn đợi lúc nào.Diệp Tinh Hà cảm nhận được sự gia cường của nội khí bên đối thủ thì cũng không còn giữ được vẻ ung dung nữa.
Diệp Tinh Hà hét lên một tiếng sau đó Chu Tước dang rộng đôi cánh ra mà lao thẳng vào Giao Long.
Lần va chạm này chính là hai bên dốc toàn lực.
Sức ép quá lớn khiến cho không khí xung quanh phát ra tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc.
Việc này làm cho mọi người không thể quan sát được cuối cùng thì ai dành chiến thắng.Khi tất cả có thể trấn tĩnh trở lại thì thứ họ nhìn thấy là Giao Long lúc này đã vỡ vụn còn Chu Tước ít nhất vẫn còn giữ được hình thái dù trông nó gần như đã biến mất khi sắc đỏ đã không còn mà thành màu trong suốt.
Giang Đào hộc máu lui lại phía sau.
Trong lúc đó vẫn kịp ra hiệu cho quân Giang tấn công lên.
Vừa để bảo vệ Giang Đào người đã bị thương vừa cố gắng giết được Diệp Tinh Hà cũng đang sức cùng lực kiệt.Lập tức 5 người còn lại trong 7 chiến tướng mới của quân Giang dẫn đầu toàn quân xông lên.
Còn bên Lương thì chỉ có một mình Lương An lúc này đã đã tiến lên phía trước để bảo vệ cho Diệp Tinh Hà.
Cảnh tượng tiếp theo khiến cho tất cả mọi người chứng kiến đều sợ hãi.
Xung quanh Lương An 20 bộ tất cả đều bao trùm bởi hắc khí đen kịt