Đêm ngày thứ 9 tính từ lúc chiến sự ở Lạc Thành bắt đầu.
Hàn Vương bắt đầu kế hoạch binh biến của mình.
Quân vùng tây nam lúc này đã tiến thẳng vào trong thành Lương Kinh.
Danh nghĩa là là bảo vệ kinh thành được thông báo cho Đô Thành Phủ.
Phong tri phủ cũng không dám có bất cứ hành động gì khác khi mà ông biết Hàn Vương đã giám sát chặt mình.
Chỉ cần có hành động là sẽ bị trừ khử ngay.
Dù sao vẫn là không chọn phe vẫn được sống.Quân vùng tây nam nhanh chóng chiếm đóng tất cả các cửa thành ngay trong đêm còn lực lượng của Thương thì được lệnh đến thẳng hoàng cung.
Họ cũng chia ra một phần nhỏ để giải quyết tất cả những quan lại lâu năm trung thành tuyệt đối với vua Minh Đức và thái tử.
Còn những người a dua xu nịnh thì chỉ cần Hàn Vương chiếm được ngôi họ sẽ nhanh chóng quy thuận mà thôi.Bầu trời đêm của những ngày đầu hè vẫn còn chút mây.
Hôm nay không phải ngày giữa tháng cho nên trăng là một vầng trăng khuyết và không mấy sáng.
Từ những vị trí ẩn nấp hàng trăm mũi tên của Thương được bắn về phía những trạm gác của Cấm Vệ Quân xung quanh Hoàng Cung.
Sau đó vô số sát thủ lập tức ập vào những thị vệ vẫn còn đang chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Thế là vòng ngoài cùng của Hoàng Cung nhanh chóng bị Thương dùng lực lượng áp đảo chiếm được một cách vô cùng nhanh gọn.Bên trong Quân Cấm Vệ cũng nhanh chóng nhận ra tình hình có biến cho nên toàn bộ Quân Cấm Vệ nhanh chóng bước vào trạng thái chiến đấu.
Đội quân tinh nhuệ nhất của nước Lương không phải chỉ là hư danh.
Họ nhanh chóng triển khai chốt chặn tất cả những ngả đường có thể tiến vào sâu bên trong.
Lực lượng của Thương buộc phải giao chiến với Quân Cấm Vệ với không còn lợi thế bất ngờ ban đầu nữa.
Tuy nhiên mũi nhọn tinh nhuệ của họ hoàn toàn không bị cầm chân bởi những Cấm Vệ Quân thông thường không có nội khí này.
Cho nên Mục Vân cùng với chú của mình đang dẫn đầu đội mạnh nhất của Thương trở thành mũi nhọn đâm sâu vào hàng phòng ngự của Quân Cấm Vệ.Lúc này đội Ngự Lâm Quân đã nhận được tín báo liền tập hợp tất cả quân số bảo vệ xung quanh chính điện nơi vua Minh Đức đang ở đó.- Hoàng đệ cuối cùng cũng không nhịn được nữa rồi.Vua Minh Đức thở dài mà nói.
Ngày mà hai anh em vua Minh Đức chém giết lẫn nhau cuối cùng cũng phải đến.
Đêm nay hoặc cùng lắm là sáng mai sẽ chỉ còn 1 trong 2 người họ tồn tại trên đền.
Đây cũng là nỗi khổ của những người mang theo dòng máu hoàng tộc.
Vì vương vị sẽ có lúc họ phải sát hại chính máu mủ ruột thịt của mình.- Xin bệ hạ yên tâm.
Chúng thần sẽ bảo vệ cho bệ hạ an toàn.Thanh Lang Hầu vẫn luôn ghi nhớ mối thù với Hàn Vương như Lương An cho nên đây cũng là cơ hội tốt nhất để ông trả thù.
Ảnh thì vẫn luôn thực hiện nhiệm vụ của mình.
Cho nên hôm nay hai người họ sẽ ở bên vua Minh Đức cho đến tận cùng.Lương An lúc này đang ở Hoàng Lăng.
Khi cậu đang nhìn lên bầu trời thì mật thám của Hộ Long Sơn Trang gấp gáp chạy đến báo tin.- Bẩm điện hạ.
Hàn Vương đã hành động rồi.Lương An cầm theo tin báo đi vào trong Thái Miếu.- Con cháu Lương An xin được cầu kiến trưởng lão thủ lăng.Trưởng Lão thủ lăng chính là người của hoàng tộc có vai vế là bên trên tức ngang hàng với ông nội của Lương An tức là tiên vương.
Là người đức cao vọng trọng trong hoàng tộc được tin tưởng giao cho nhiệm vị trông giữ thái miếu.
Duy trì hương khói bên trong nơi thờ cúng của hoàng gia.- Đêm khuya không biết điện hạ có việc gì?- Hàn Vương đã tạo phản tấn công vào hoàng cung.Trưởng Lão thủ lăng liền trợn mắt giận giữ nhận lấy tin báo trong tay Lương An.- Hàn Vương mưu nghịch là đại tội.
Theo tổ huấn để lại bị đuổi khỏi hoàng gia.
Tên tuổi mãi mãi bị xoá bỏ.
Điện hạ mau chóng điều động Lăng Vệ diệt trừ kẻ nghịch tặc này.- Con cháu xin được tuân theo tổ huấn.Nói xong Lương An lập tức ra ngoài triệu tập Lăng Vệ.
Lý Thống Lĩnh đích cùng toàn bộ 50 Lăng Vệ còn lại đều đã có mặt.- Nghịch tặc làm phản.
Lăng Vệ lập tức theo ta về hộ giá.Lý Thống Lĩnh nhanh chóng tiếp nhận mệnh lệnh rồi chỉ huy Lăng Vệ.- Một nửa đội 5 ở lại bảo vệ trưởng lão và thái miếu còn lại tất cả lên đường hộ giá.Ngựa của Lăng Vệ cũng thuộc loại tốt nhất trong nước Lương cho nên tốc độ hành động của Lăng Vệ là không hề thấp.
Khoảng cách 30 dặm với họ không cần đến một canh giờ là có thể có thể đến nơi.Trong khi đó thì với chỉ một lực lượng thủ quân nho nhỏ của mình.
Diệp Tinh Hà đang dẫn đầu tấn công thẳng vào các lực lượng của quân vùng tây nam muốn khống chế toàn bộ cửa thành.
Quân vùng tây nam có quân số áp đảo hoàn toàn nhưng không có một ai có thể ngăn cản Diệp Tinh Hà cho nên họ buộc phải lùi bước liên tục.
Thậm chí tướng quân chỉ huy của vùng tây nam cũng buộc phải dừng lại việc khống chế toàn bộ các cửa thành mà tập trung dùng quân số để câu giờ nhằm cho bên trong cung hoàn thành xong việc.Trong những người ở bên cạnh Diệp Tinh Hà lúc này còn có cả người của Hộ Long Sơn Trang.- Diệp tướng quân.
Điện hạ trước đó có dặn.
Chúng ta cần tiến công thẳng đến Hàn Vương Phủ.
Như vậy quân địch tự sẽ phải co về cầm cự cùng chúng ta.
Không cần ham đánh.- Ta biết rồi.
Nhưng với mấy tên phản nghịch này ta không kiềm chế được.
Cứ để ta đánh một lát.Sau đó thì nội khí Phượng Hoàng của Diệp Tinh Hà xuất hiện làm cho bầu trời ban đêm của thành Lương Kinh rực sáng cả một khu.
Sự tức giận của Diệp Tinh Hà như giải phóng cho sức mạnh kinh hoàng của thần điểu.
Nội khí Phượng Hoàng đi đến đâu thì quân sỹ phản loạn bị đốt cháy cho đến đấy khiến họ vô cùng hoảng loạn.
Hàng ngũ cũng không thể giữ được.
Cho nên chỉ 1000 thủ quân nhỏ bé cùng với khoảng 20 người có nội khi cấp 2 của Hộ Long Sơn Trang cứ thế tiến một mạch về phía Hàn Vương Phủ mà không có gì cản được.Trong khi đó ở bên trong cung.
Chiến sự diễn ra vô cùng quyết liệt ở khắp toàn bộ hoàng cung.
Cấm Vệ Quân đang cố gắng từng vị trí chủ chốt xung quanh chính điện chỉ có mỗi hướng có Mục Vân là không thể phòng thủ nổi.
Mục Vân cứ thế tiến một mạch về phía chính điện cũng nhanh như cách mà Diệp Tinh Hà tiến về phía Hàn Vương Phủ.Bên trong Hàn Vương Phủ lực lượng tử sỹ cùng đã được điều đi đến Hoàng Cung cùng với Thương cho nên lực lượng phòng vệ chỉ còn có hộ vệ bình thường.
Còn trong cung đội Ngự Lâm Quân cũng đã bắt đầu tham chiến khi Mục Vân đã tiến tới trước cửa của chính điện.
Hai đoàn trưởng hai đời của Thương muốn mở đầu xông vào trong nhưng bị Thanh Lang Hầu cùng với Ảnh ra tay ngăn cản.
Lực lượng tử sỹ được huấn luyện của Hàn Vương cũng bắt đầu tấn công theo kiểu cảm tử để kéo theo Ngự Lâm Quân chết cùng mình.Thủ vệ của Huyền Hồng Cung lúc này cũng đang đánh nhau với với lực lượng của Thương được cử đến đây nhằm huỷ diệt phủ thái tử.
Hoàng Chí Cẩn vốn không có võ nghệ được bao vệ bên trong mà vô cùng lo lắng.
Dù rất tin vào Lương An thì đứng trước cảnh chém giết như thế này Hoàng Chí Cẩn cũng không có cách nào kìm chế được nỗi sợ hãi càng lúc càng nhiều lên trong lòng.Máu lúc này đã bao phủ gần như toàn bộ Hoàng Cung nước Lương.
Khắp nơi là xác của Cấm Vệ Quân cùng với sát thủ của Lương.
Nhất là khu vực sân trước chính điện nơi hai bên tập hợp lại.
Một bên thì quyết tâm bảo vệ.
Một bên thì quyết tâm xông vào.
Lúc này Mục Vân cùng với Mục Thanh tức đoàn chủ trước của Thương đang giao chiến