Trong lúc cuộc chiến trong hoàng cung gần như đã được định đoạt thì cuộc chiến ở Hàn Vương Phủ giữa những người không có nội công với nhau căng thẳng hơn rất nhiều.
Hàn Vương quả thật không ngờ được Phong Tri Phủ một người bình thường chỉ giỏi lươn lẹo không hề dũng cảm lần này lại dám làm chuyện đánh cược số mệnh đến như thế.
Chưa kể đến việc dân chúng trong kinh thành cũng đang hưởng ứng rất đông chứng tỏ rằng vua Minh Đức trong lòng dân chúng có một vị trí vững chắc chứ không phải một vị vua có cũng được mà người khác làm thì cũng chẳng sao.Quân vùng tây nam có ưu thế về quân số và được huấn luyện bài bản nhưng cũng không thể phá được vòng vây xung quanh Hàn Vương Phủ.
Vì lực lượng của Hộ Long Sơn Trang luôn bí mật ra tay khi cần thiết để cho hàng ngũ của thủ quân Đô Thành Phủ được giữ vững ít nhất là đợi cho đến khi có tin tức trong cung truyền đến.Và cuối cùng thì họ cũng chờ được khi ai cũng nghe thấy một tiếng ngựa phi trong đêm.
Hiện tại cũng chỉ có từ trong Hoàng Cung đi ra mới dùng ngựa mà thôi.
Mà tiếng ngựa phi này càng lúc càng gần phủ Hàn Vương cũng có nghĩa là họ đã dự đoán đúng.
Chưa kể đến việc hình như còn không có ai ngăn cản được bước tiến này.Người đến đương nhiên là Lương An.
Khi Lương An nhìn thấy Hàn Vương Phủ ở phía trước thì cậu bắt đầu xuống ngựa.
Trên đường đi của Lương An tất cả quân sỹ vùng tây nam không tránh đường đều bị Huyền Lôi đánh cháy khét những người khác thì bỏ chạy cho nên chẳng có ai kịp đưa tin cho Hàn Vương Phủ đang bị bao vây.
Thấy Lương An xuất hiện thì Phong Tri Phủ mừng rỡ chạy ra.- Bẩm báo điện hạ.
Đô Thành Phủ hiện tại đang bao vây nơi này tránh để cho phản tặc chạy thoát.- Phong đại nhân làm tốt lắm.
Còn lại để ta.Phong Tri Phủ lập tức ra lệnh mở đường cho Lương An đi vào.
Cửa trước của Hàn Vương Phủ bị Lương An dùng nội khí phá vỡ một cách dễ dàng.
Bên trong cũng ngay lập tức có tên b ắn ra từ hộ vệ bên trong nhưng không một mũi tên nào chạm được đến Lương An khi Hắc Khí đã toả ra xung quanh cậu.
Huyền Lôi cũng liên tục đánh phá bất cứ thứ gì xuất hiện trên đường đi của Lương An.Lương An cứ thể tiến về phía trước cho đến khi nhìn thấy Hàn Vương ở trước mặt mình.- Hoàng thúc lần này người không thoát được đâu.
Mau mau chịu trói chờ nhận trừng phạt.- Cháu trai thật không ngờ là cháu vẫn ở trong kinh thành.
Là ta đã tính lầm.- Tại sao hoàng thúc nhất định cứ phải đối đầu với ta?- Vì ta muốn nước Lương thi theo con đường mà ta đã chọn.- Ai cũng mong muốn làm vua.
Cái này không cần phải bàn.
Thúc không tin phụ vương của ta cái này cũng không bàn thế nhưng thúc tại sao không thể tin ta?- Tại sao ta lại phải tin cháu?- Bởi vì thế gian này là do ta quyết định!Nói đến đây thì Lương An không dùng đến Lĩnh Vực nữa mà chỉ còn Hoá Hình xuất hiện.
Diệt Thế Hắc Long hiện ra với phạm vi gần như bao phủ toàn bộ phủ khu vực nội viện của Hàn Vương Phủ.
Hàn Vương có thể nhìn ra được Hắc Long đang nhắm vào mình một cách đầy phẫn nộ.- Diệt Thế Hắc Long sao? Nếu truyền thuyết này có thật thì cháu sẽ huỷ đi thế gian này? Cháu có làm được không?- Ta có làm được hay không thì hoàng thúc cũng không thể chứng kiến được kết cục đó đâu.Lương An nói xong thì có hàng loạt tiếng sấm nổ.
Sau đó rất nhiều tia sét đủ các kích cỡ từ nhỏ đến to liên tục tấn công vào Hàn Vương Phủ.
Hai bên quân sỹ nhìn thấy cảnh tượng này thì đều dừng hết lại không dám chiến đấu nữa mà tránh càng xa càng tốt khu vực Hàn Vương Phủ ra.
Phong đại nhân lại tiếp tục khả năng ứng phó của mình.- Hàn Vương làm chuyện đại nghịch nay bị trời trừng phạt cũng là thích đáng.- Đúng thế! Đúng thế!Dân chúng kéo đến đây đều đồng thanh hô lên.
Đối với họ thì đạo lý này vô cùng chuẩn xác.
Kẻ muốn cướp ngôi vua bằng cách giết hại anh em ruột thịt của mình thì xứng đáng bị trời đánh chết.Sau đó Hàn Vương Phủ bị sấm sét oanh kích liên tục cho đến khi tất cả chỉ còn là bình địa.
Toàn bộ thủ vệ xung quanh cùng với Hàn Vương không bị sét đánh thì cũng bị đốt cháy bởi ngọn lửa do sấm sét tạo ra khi đánh xuống.
Từ trong cảnh tượng đáng sợ đó Lương An bình tĩnh đi ra như không có chuyện gì xảy ra.Ngay sau đó thì có một mật thám của Hộ Long Sơn Trang đến báo cáo.- Bẩm điện hạ.
Quân phản loạn có cử các đội nhỏ lẽ đi tấn công các lão thần trung thành với bế hạ.
Chúng thần vẫn chưa thể xác định được toàn bộ mục tiêu.- Phong đại nhân lập tức đưa người của Đô Thành Phủ đi bảo vệ các vị lão thần.
Còn nữa nhanh chóng bắt tướng quân vùng tây nam lại cho ta.
Tất cả binh sỹ ai không hạ vũ khí đầu hàng lập tức xử trảm.- Rõ thưa điện hạ!Phong Tri Phủ sau khi nhận lệnh thì lập tức thực hiện nhiệm vụ.
Còn Lương An thì phải nhanh chóng trở về cung để xác định tình hình trong cung.
Diệp Tinh Hà không biết có thể lo được hay không nữa.Trong lúc đó tại Hoàng Cung thì đội Lăng Vệ tách ra đã nhanh chóng hộ tống Thái Y đến chính điện chăm sóc cho vua Minh Đức và cả Thanh Lang Hầu.
Lực lượng Cấm Vệ Quân thì đang ráo riết truy đuổi lực lượng của Thương đang bỏ chạy.
Số tử sỹ của Hàn Vương thì bị Diệp Tinh Hà giết sạch toàn bộ bằng Phượng Hoàng.
Mục Vân và Mục Thanh đã bị Lý Thống Lĩnh cùng đội 1 của Lăng Vệ khống chế.
Coi như cục diện đã kiểm soát được hoàn toàn.Lúc này vua Minh Đức đã được đưa tạm về Huyền Hồng Cung của Lương An để chăm sóc.
Vua Minh Đức bị một đòn dốc sức của Mục Vân đánh trúng nên bị thương khá nặng.
Tình hình của Thanh Lang Hầu còn thảm hơn khi trên người có rất nhiều vết thương.
Không may là Ảnh và hai phó thống lĩnh Cấm Vệ Quân đều đã thiệt mạng do gắng sức và thương tích quá nặng.Khi Lương An trở về cung được báo cáo lại đã trở nên vô cùng tức giận.
Nhưng vẫn phải cố nhẫn nhịn vì cần phải giải quyết hậu quả của sự việc này.
Lương An hiện đã coi như là quốc vương không chính thức của nước Lương rồi.Trời đã sáng sau một đêm vô cùng đẫm máu của thành Lương Kinh.
Các quan lại lúc này đều đã biết tin vội vàng vào cung theo lệnh triệu tập khẩn cấp của Lương An.
Bất cứ ai không có mặt sẽ bị điều tra xem có liên quan đến việc