Sau khi Lương An quay về chỉ vài ngày thì tình hình sức khoẻ của vua Minh Đức lại chuyển biến xấu hơn.
Vốn đã có tâm bệnh trong người nay lại có thêm vết thương da thịt dù được chăm sóc rất kỹ càng bởi Thái Y Viện thì vua Minh Đức vẫn liên tục yếu đi.
Chưa kể đến việc ông cũng không được nghỉ ngơi hoàn toàn vì còn công việc trong nước.
Vì thế ông chẳng chịu đựng được bao nhiêu ngày thì đã hết lực.Lương An hiện tại buộc phải quản lý tất cả mọi thứ mà vua Minh Đức để lại.
Nói theo cách khác thì hiện tại Lương An chính là vua của nước Lương.
Lương An trước kia chưa từng thể hiện bản thân một cách đầy đủ cho nên đến hiện tại khi Lương An tiếp quản công việc một cách trơn tru thì văn võ bá quan hết sức bất ngờ.
Trừ những vì có giao tình sâu với Đường Thái Phó đã mất.
Trước kia họ tin lời Đường Thái Phó nói là vì tin tưởng nhân phẩm của Đường Thái Phó sẽ không vì tình riêng mà tâng bốc thái tử còn hiện tại thì họ thực sự tin là thái tử có tài.Điều đáng sợ hơn là hiện tại thái tử đang quyết định một mình tất cả các vấn đề mà không bàn bạc với ai.
Đúng hơn là thái tử không có những người thân cận để bàn bạc.
Thuộc hạ theo thái tử là ai, Hoàng Chí Cẩn quan nhỏ của Công Bộ.
Một vô danh tiểu tốt nào đó không rõ làm việc ở đâu.
Dương Mặc thì chỉ là võ tướng hộ vệ.
Thế nên hiện tại ai ai cũng muốn trở thành văn thần giúp sức cho thái tử.
Được ngồi vào vị trí này thì họ sẽ có quyền hành vô cùng cao.
Chỉ là chưa có một ai lọt được vào mắt của thái tử.Vài ngày sau vua Minh Đức cho gọi Lương An vào tẩm điện mình đang nghỉ ngơi.- Con trai.
Sợ rằng ta không được mấy ngày nữa.- Phụ vương đừng nói như vậy.
Mệnh của người còn dài lắm.- Không cần an ủi ta.
Ta còn sống đến hôm nay đã là may mắn lắm rồi.
Lúc đó con không cứu ta thì ta đã đi cùng với Ảnh và Thanh Lang Hầu.
Con trai con nghe đây.- Con xin được lắng nghe.- Nội thị.
Gọi sử quan đến.- Thần tuân chỉ.Sau đó Đại Tổng Quản thái giám trong cung lập tức gọi sử quan của Lễ Bộ đến.- Sử quan ghi lại.- Thần xin được lắng nghe.- Trẫm trước có bệnh trong người, sau lại bị trọng thương.
Tuổi tác lại cao sức lực đã hết nay trẫm quyết định truyền ngôi lại cho thái tử Lương An.
Những ngày cuối cùng trẫm sẽ sống trong Hoàng Lăng chờ ngày về với tiên tổ.
Tang lễ của trẫm không cần tổ chức quốc tang chỉ làm lễ bình thường bên trong lăng.
Thái tử sớm ngày tổ chức lễ đăng cơ kế vị.- Chúng thần tuân chỉ.Lương An không biết nói gì chỉ có thể cúi đầu nghe lệnh.- Tinh Hà lại đây.- Có thần thưa bệ hạ.- Không được gọi thế nữa.
Trước khi vào trong Hoàng Lăng ta muốn giao con trai ta cho con.
Từ nhỏ nó đã cô quạnh lại chịu đựng nỗi đau mất mẹ.
Con là niềm vui lớn nhất trong cuộc đời của nó.
Sau này con hãy giúp ta tiếp tục chăm sóc cho con trai ta được chứ?- Con biết rồi thưa cha.- Được rồi.
Ta coi như đã hoàn thành tất cả rồi.
Ngày mai trẫm sẽ đến Hoàng Lăng.Tin tức vua Minh Đức nhường ngôi cho thái tử nhanh chóng lan ra toàn bộ thành Lương Kinh.
Không chỉ thế nó chỉ mất vài ngày để lan đi khắp cả nước Lương thậm chí còn sang cả hai nước Thịnh, Giang.
Việc Lương An lên ngôi chỉ là chuyện sớm muộn cho nên cũng không có gì bất ngờ.
Chỉ là họ không lường được sức khoẻ của vua Minh Đức lại suy yếu nhanh như thế.Việc Lương An lên ngôi chính sách của nước Lương chắc chắn sẽ thay đổi cho nên tất cả các bên thậm chí cả người Lạc đều chờ xem Lương An sẽ làm gì khi mình chính thức cầm quyền tại nước Lương.Sau khi chiếu chỉ được ban ra.
Lương An chẳng vội tiếp nhận ngôi vị mà cùng với Diệp Tinh Hà đưa vua Minh Đức vào trong Hoàng Lăng.
Vua Minh Đức sau khi thoái vị sống ở trong Hộ Long Sơn Trang dưới sự bảo vệ nghiêm ngặt hai vòng trong ngoài của Lăng Vệ và Hộ Long Sơn Trang.
Lương An không hề muốn phụ vương của mình còn chưa ra đi mà mình đã kế thừa ngôi vị cho nên cậu trì hoãn lễ đăng cơ.
Thậm chí còn quản lý triều chính từ xa khi mà cả Lương An cũng vào trong Hộ Long Sơn Trang sống cùng với vua Minh Đức.Thêm một phần là sự bí mật của nơi đây giúp cho những thứ Lương An muốn làm không thể bị lọt ra ngoài.
Đầu tiên là việc thẩm định những quan chức trẻ tuổi mà Hoàng Chí Cẩn tiến cử.
Những người này đa phần tuổi tác còn kém Hoàng Chí Cẩn một số ít mới ngang bằng.
Bọn họ gần như tất cả đều xuất thân từ Chiêu Hiền Quán chỉ một số ít là học sỹ nhân gian thi đỗ kỳ thi Quan Lộc.
Thật ra chính những người này mới là những người tài năng hơn cả vì dù họ không có được điều kiện giáo dục tốt nhất mà vẫn vượt qua được những người được dạy bảo cẩn thận ở Chiêu Hiền Quán trong kỳ thi.
Thứ hai là xem xét lại toàn bộ bộ máy chính quyền của nước Lương hiện tại.
Cái gì giữ nguyên cái gì cần phải sửa đổi hoặc thay thế.
Mà thứ cần phải thay thế nhiều nhất chính là thái độ làm việc của quan lại.
Không đâu xa như chính Phong đại nhân của chúng ta.
Một hai người gió chiều nào che chiều ấy như ông ta thì còn được nếu ai cũng như vậy thì nước Lương sẽ đi về đâu.Và vấn đề cuối cùng cần phải giải quyết chính là người đang bị giữ ở trong Sơn Trang này.- Ngươi đã suy nghĩ về lời đề nghị của ta chưa?- Điện hạ tại sao phải nương tay với tiểu nhân như vậy?- Vì người rất mạnh.
Ở nước Lương chúng ta hiện tại cũng chỉ có 3 người chúng ta có Lĩnh Vực mà thôi.- Điện hạ có thể để cho những người của Thương tiếp tục sống tiểu dân vô cùng biết ơn.
Chỉ là điện hạ cuối cùng muốn tiểu nhân làm gì?- Ta sẽ không bắt ngươi giết người.
Ngươi sẽ trở thành cái bóng của ta.- Điện hạ muốn tiểu nhân trở thành Ảnh.- Ngươi không chấp nhận?- Tiểu nhân muốn xin thêm điện hạ một điều.- Nói đi.- Xin điện hạ đế cho những người của Thương sau này có thể quay về.- Cái này thì được.
Chỉ là 10 năm 20 năm sau có khi họ còn chẳng muốn quay về.- Vậy tiểu nhân xin được tuân mệnh.Sau đó Lương An bố trí cho Đại Quản Gia bắt đầu huấn luyện cho Mục Vân trở thành Ảnh.
Trước kia Mục Vân chỉ chuyên tấn công giết người chứ chưa quen với việc phòng thủ nên sẽ cần một thời gian để thích ứng lại.
Cái quan