Sau khi quay về thì Lương An mới tính toán được toàn bộ thiệt hại của nước Lương.
Dù vẫn trong dự tính thì nó vẫn đủ nặng để Lương An không cảm thấy vui vẻ gì.
Nhất là việc có thành viên của Lăng Vệ tử trận.
Phải biết rằng Lăng Vệ là tinh anh của tinh anh.
Mất đi dù chỉ một người đã là tổn thất lớn rồi.Hắc Long quân theo Dương Mạnh tướng quân quay về quân doanh còn Lương An và Diệp Tinh Hà thì cùng Lăng Vệ quay về thành Lương Kinh.
Từ lúc Lương An rời đi cho đến lúc quay về là hơn một tháng.
Trong hơn 1 tháng đó mọi nội sự đều do Thái Sư đại nhân quyết định.
Đối với ông ấy đây là một gánh nặng chứ chẳng phải vinh hoa phú quý gì.
Dù sao Thái Sư đại nhân cũng đã lớn tuổi.Cũng may mà không có việc gì ngoài ý muốn xảy ra trong lúc này.
Mọi sự đều vẫn không sao cho đến tận lúc Lương An trở về.- Thái Sư đại nhân vất vả cho ngài rồi.- Bệ hạ chinh chiến ngoài sa trường mới là vất vả.
Thần đây có cứu bộ hỗ trợ bệ hạ phải một thân một mình.- Ta có Hoàng Hậu mà.
Mọi người cứ nghĩ là nội khí của ta mạnh nhất thôi.
Chứ thực ra Hoàng Hậu mạnh hơn ta nhiều.- Bệ hạ cùng Vương Hậu trở về bình an đấy đã là phúc của xã tắc rồi.- Ta quay về sẽ nghỉ ngơi vài ngày.
Mấy ngày tới vẫn cần Thái Sư lo liệu mọi việc.- Bệ hạ cứ nghỉ ngơi thật tốt.
Lão thần làm thêm vài ngày cũng chẳng mệt thêm.Lương An quay về nhưng Diệp Tinh Hà vẫn đang ở ngoài vùng chiến sự.
Quân Lương lúc này dù bị tổn thất thì vẫn tiến qua bên kia sông Đông Giang thành lập lai các chốt chặn ở khu vực bờ sông Đông Giang.
Diệp Tinh Hà phải ở lại để bảo vệ cho vùng đất được đổi bằng máu của rất nhiều binh sỹ nước Lương này.
Kế hoạch phòng ngự được Diệp Tinh Hà xây dựng không dùng lực lượng cơ động trên sông như Giang Hạo cho nên số lượng bến tàu bị giảm đi rất nhiều.
Chỉ còn lại một vài bến tàu lớn dùng để qua sông khi cần thiết.
Binh sỹ nước Lương bao gồm cả Thần Võ Doanh chưa quay về bắt đầu xây dựng những đồn luỹ kiên cố quanh khu vực bờ sông.
Dân chúng nước Lương cũng được huy động ra sinh sống ở khu vực này.
Bất cứ ai tình nguyện đến đều được miễn thuế 5 năm.
Diêp Tinh Hà muốn thành lập một thành trấn lớn ở khu vực gần bờ sông.
Vì khu vực này có đất đai tươi tốt thích hợp để canh tác cho nên có người ở đây sẽ tận dụng được nó chứ không phải chỉ là vùng chiến sự quanh năm chỉ có xác chết nữa.Lương An sau khi nghỉ ngơi vài ngày thì bắt đầu thiết triều trở lại.
Ngay ngày đầu tiên đã ra lệnh cho Công Bộ cử người đến vùng đất mới chiếm được ở bờ bắc sông Đông Giang khảo sát thực địa để bắt đầu xây dựng cầu đá vượt sông.
Hơn nữa cũng là trợ giúp cho Diệp Tinh Hà xây dựng các công trình cần thiết cho lực lượng phòng ngự tại chỗ ở đó.Thế là Công Bộ nước Lương có cơ hội để lập công trong năm nay cho nên từ Thượng Thư trở xuống đều rất dốc sức.
Bản Đồ Ty gồm những người có kinh nghiệm nhất được điều đến vùng này để khảo sát khu vực có thể xây dựng cầu vượt sông Đông Giang.
Nước Lương không thông thạo thuỷ quân cho nên cách duy nhất họ có thể giữ được vùng đất này chính là phải kết nối nó được với bên kia sông.
Cho nên tất cả những vị trí mà sông Đông Giang hẹp và không sâu đều được khảo sát đầy đủ.
Trong đó có cả vị trí mà Lương An dùng để vượt sông lúc trước.Ngay sau đó thì gỗ đá được vận chuyển từ bên trong nước ra khu vực xây dựng.
Dân phu cùng với lực lượng của Thần Võ Doanh được huy động để xây dựng tổng cộng 15 cây cầu dùng để vượt sông Đông Giang.
Bến tàu ở vùng nước sâu cũng được gấp rút xây dựng để có thể tạo nên càng nhiều điểm kết nối càng tốt.Một thành trấn lớn cũng dần được hình thành ở ngay bờ nam sông Đông Giang.
Nơi đây sẽ là một nơi đóng vai trò vừa tạo ra kinh tế cho nước Lương cũng vừa là một cứ điểm phòng thủ vững chắc vùng chiến lược này.
Vì đã có kinh nghiệm trong việc xây dựng Lạc Thành trước đó cho nên lần này nước Lương triển khai mọi thứ trơn tru hơn nhiều.Nước Giang nhìn thấy tất cả sự việc này nhưng không dám có hành động cứng rắn bởi vì Diệp Tinh Hà vẫn đang tự mình ở đó chỉ huy việc xây dựng cũng như phòng thủ.
Lúc này nước Giang cũng đã hiểu được Diệp Tinh Hà đáng sợ đến mức nào.
Ngay cả Giang Hạo cũng tự thấy bản thân mình đến đây chỉ có đường chết.
Cho nên nước Giang chỉ có thể trơ mắt nhìn nước Lương chiếm lấy vùng đất chiến lược này.
Bước qua được sông Đông Giang tức là bước qua được một hào luỹ tự nhiên của nước Giang.
Họ chỉ còn lại sông Liên Giang là thành luỹ tự nhiên còn lại cùng với Thành Giang Hải có vị trí đắc địa là hai chiến hào tự nhiên.Thật ra sông Đông Giang chảy từ tây sang đông dễ dàng vượt qua hơn rất nhiều so với sông Liên Giang chảy theo hướng tây bắc đông nam.
Nó mới chính là chốt chặn mà nước Giang buộc phải giữ lấy vì vận mệnh đất nước.
Bản thân thành Giang Kinh cũng nằm trên lưu vực của con sông này.
Thành Giang Kinh có một mặt nằm trên bờ sông.
Mặt này cũng là doanh trại thuỷ quân chính của quân Giang.
Nơi đây mới là tinh tuý thực sự của họ.Công việc xây dựng cầu đá vượt sông vì thế mà thuận lợi hơn dù thời gian bây giờ nước sông đã bắt đầu chảy mạnh hơn nhiều khi mùa này cũng là mùa mưa nước sông dâng lên.
Nước Lương hiện tại cũng không cần quá vội khi nước Giang cần có thời gian để khôi phục lực lượng.
Họ hiện tại không thể tuỳ tiện động binh được nữa.Vì thế mà ở thêm 2 tháng thì Diệp Tinh Hà cũng khởi hành về thành Lương Kinh.
Dù sao thì cũng ra ngoài đã lâu, đánh nhau cũng đủ rồi cho nên Diệp Tinh Hà hoàn toàn hài lòng về lần xuất quân này.
Hơn nữa cũng phải quay về để chuẩn bị cho hôn lễ sắp tới của Hoàng Chí Cẩn.
Diệp Tinh Hà đã tốn rất nhiều công để tác thành đám cưới này.
Không được dự nó thì quá đáng tiếc.Thật ra là Diệp Tinh Hà còn một lý do quan trọng nhất để quay về đó là Lương An.
Lương An không có Diệp