Lâm Hảo vừa mới nhận chức xong thì công việc đầy đầu.
Năm mới vừa mới đến binh sỹ vẫn còn đang trong cái gian đoạn sau tết chưa lấy lại toàn bộ tinh thần thì Thần Võ Doanh đã phải di chuyển toàn bộ doanh trại đến núi Tích Sơn.
Quãng đường di chuyển từ địa điểm cũ đến cũng chỉ có 30 dặm nhưng vì đủ thứ lý do nhất là việc Lâm Hảo mới đến chỗ mới chưa có đủ uy phong cho nên mọi việc tiến hành không được thuận lợi cho lắm.Đúng cái lúc này Diệp Tinh Hà lại đang rảnh rỗi hơn nữa đây đang là giai đoạn cai sữa cho hoàng tử và công chúa cho nên cũng đã mấy năm rồi.
Hung thần của Thần Võ Doanh mới quay về trong doanh trại.
Khi Diệp Nguyên Soái biết được tin này còn phải tự mình đến để kìm chế con gái.- Con đến đây, bệ hạ có biết không?- Cha nghĩ bệ hạ không biết à?- Bệ hạ chắc chắn sẽ chiều theo ý con nhưng mà bây giờ con là hoàng hậu.
Phải giữ thể diện cho bệ hạ chứ?- Con có làm mất thể diện của bệ hạ đâu.- Các ngươi có thấy ta làm mất thể diện của hệ hạ không?Diệp Tinh Hà hỏi câu này với tất cả binh sỹ của Thần Võ Doanh.
Bọn họ bao gồm cả Lâm Hảo đều từ chối cho ý kiến.
Lâm Hảo dù mới đến thì cũng đã nghe đủ thứ truyền kỳ về Diệp Tinh Hà trong doanh rồi.
Cái đáng sợ nhất là nương nương dù không cần dùng nội khí dùng thân thể nữ nhi vẫn đáng ngang được với chủ tướng tức Diệp Hùng tướng quân.
Phải biết Diệp Hùng tướng quân dùng sức mạnh cơ thể thuần tuý mà lên làm đại tướng.
Xét về sức chiến đấu thông thường thì lúc dó Diệp Hùng tướng quân có thể gọi là đệ nhất.Sau đó đến vụ nương nương một mình dùng hai thanh Phượng Dực Đao đánh cho cả Cấm Vệ Quân nằm lăn ra đất.
Diệp Tinh Hà dù ở Cấm Vệ Quân hay Thần Võ Doanh thì cũng đều dính đến hai chữ khủng khiếp cả.
Cho nên binh sỹ những người nghe phong thanh về việc Lâm Hảo là mục tiêu tiếp theo thì chỉ biết cầu nguyện cho chủ tướng.Lâm Hảo sau đó tất nhiên là nhận được những lần huấn luyện mang đầy tính chất hành xác từ Diệp Tinh Hà.
Quả thật là Lâm Hảo vẫn còn quá yếu để có thể chịu đựng được mức độ như thế.
Khi mà càng lúc thì Diệp Tinh Hà càng tăng cường độ của nội khí lên mỗi khi nhìn thấy Lâm Hảo có một chút tiến bộ.
Rèn luyện theo kiểu này hoàn toàn có thể mang đến tác dụng phụ về tâm cảnh cũng may là Lâm Hảo khá là quyết tâm.
Tuy nhiên hiệu quả thì không được như mong muốn cho lắm khi mà Lâm Hảo bị thương nhiều hơn là tiến bộ.
Sau 1 tháng thì Diệp Tinh Hà có vẻ là đã chán.- Ngươi hình như khao khát chiến thắng không được mạnh cho lắm?- Không rõ nương nương nói vậy là ý gì?- Ngươi chỉ coi việc này là chuyện bắt buộc phải trải qua mà không có ý định chống lại nó.
Ngươi phải biết Dương Mặc trước đó luyện tập theo kiểu này còn từng đứng vững trong Huyền Lôi của bệ hạ đến 1 khắc.
Em ấy rõ ràng không đủ mạnh để làm được việc đó nhưng khao khát của em ấy rất mạnh khiến cho cơ thể dù đã mất hết sức lực vẫn kiên trì đến cùng.
Còn ngươi bị đánh ngươi chỉ chịu đựng nó người cố gắng vượt qua nó nhưng lại không chủ động.
Nói dễ hiểu thì ngươi biết trước mặt là một bức tường ngươi cố gắng phá nó nhưng lại không liều mạng.
Hãy coi đây như một cuộc chiến thật sự và đặt cả mạng sống của ngươi vào.- Thần đã rõ.Sau đó Diệp Tinh Hà lại tiếp tục nhưng có vẻ như Lâm Hảo vẫn chưa thực sự làm được như Diệp Tinh Hà mong đợi cho nên việc luyện tập theo kiểu này bị dừng lại.
Diệp Tinh Hà tỏ ra khá thất vọng mà kể với Lương An.- Tên nhóc này ngộ tính quá thấp.
Vẫn là em gái của chúng ta tốt hơn.- Em nghĩ ai cũng được như em gái thật đấy à? Nếu thế thì nước Lương chúng ta chỉ cần vài năm là thống nhất được ba nước.- Hai người có đánh giá em cao quá không đấy?- Không cao.
Em có thiên phú thật mà.Vì Diệp Tinh Hà đã tỏ rõ thái độ cho nên Lương An không có cách nào khác ngoài tìm một phương pháp mới giúp cho Lâm Hảo tiến bộ lên.
Dù sao thì thời gian sắp tới nhất định sẽ có rất nhiều chiến sự mà không thể lúc nào cũng chỉ dựa vào Lương An và Diệp Tinh Hà được.
Chưa kể đến việc nước Giang và nước Thịnh đều đang tăng cường lực lượng của mình nếu hai người cứ liên tục chiến đấu sớm muộn gì họ cũng sẽ kiệt sức.Lâm Hảo sau đó liên tục suy nghĩ về những gì Diệp Tinh Hà đã nói.
Thật sự thì Lâm Hảo đã và luôn dùng hết sức lực cũng như tập trung toàn bộ tâm trí mỗi khi luyện tập.
Mà Diệp Tinh Hà cứ nói rằng Lâm Hảo chưa liều mạng vấn đề là liều mạng thế nào.
Mỗi một lần Phượng Hoàng tấn công đều phải dùng cả mạng sống để chống đỡ có lần nào Lâm Hảo không tận lực đâu.
Vậy rốt cuộc phải liều mạng đến mức nào.
Lâm Hảo hoàn toàn không hiểu được những lời này.Lương An tạm thời cũng chẳng có cách gì để giúp Lâm Hảo cả.
Hiện tại việc quan trọng hơn mà Lương An cần giải quyết đó chính là quy hoạch của Liên Cực Cảng.
Hiện tại nơi này đã bắt đầu hình thành một cách sơ bộ.
Bên dưới là bến cảng cùng với xưởng đóng tàu.
Bên trên là căn cứ bộ binh cùng các kho tàng dự trữ.
Phần bảo vệ bờ biển cơ bản là đã hoàn thành.
Còn phần bảo vệ trên bộ thì vẫn còn chưa được xây dựng.
Lý Hổ được điều đến đây chính là để làm việc này.Quân Lương bắt đầu xây dựng tường thành cho căn cứ bộ binh ngay từ đầu mùa xuân.
Hiện tại đã hoàn thành được một phần.
Tường thành này đi theo đường vòng cung hướng về bên trong đất liền bao trọn lấy toàn bộ căn cứ.
Một mặt bên trái của nó được ngọn núi gần đó bọc lại giúp cho nên khối lượng công việc cũng được giảm đi một phần.
Quân sỹ từ cả Nam Giang Doanh cũng như binh sỹ tại chỗ đều phải tham gia việc xây dựng này.
Nhất là binh sỹ ở Liên Cực Cảng vì nơi đây cũng chính là nhà của họ trong thời gian tới, xây dựng càng tốt thì cuộc sống của họ càng thoải mái.Phía biển vẫn còn bị quân Giang giám sát cho nên phần lớn vật liệu cũng như tiếp tế đều là từ đường bộ đi vào.
Còn muối thì ở đây thì được thuỷ quân nước Lương dùng thuyền nhỏ di chuyển từng phần một về cảng Bạch Sa.
Việc này tốn thời gian hơn rất nhiều so với dùng thuyền lớn vận chuyển nhưng lại tránh được việc bị quân Giang chặn đánh cho nên nó vẫn