Tin tức được gửi về từ mặt trận làm cho vua Hưng Nghiệp cực kỳ lo lắng.
Tình hình đã như vậy thì cũng không còn cách nào khác mà buộc phải tung ra lá bài ẩn cuối cùng của mình.
Ở trong nước Thịnh không có nơi nào như Lăng Vệ để có một lượng khá đông người có nội công cấp 3 mà họ ở rải rác khắp nơi nhưng nước Thịnh có một nơi chuyên dụng để những người có khả năng đi đến bước cuối cùng ở đó để luyện tập nhằm mở ra Lĩnh Vực.
Vũ Thịnh, Điền Dũng và cả người vừa tham chiến cũng đều là từ đó đi ra.
Và người sắp được cử đến chính là người trước đó đã đứng đầu nơi này.
Nếu xét chiến lực thì 10 15 năm nữa chắc chắn sẽ mạnh hơn Vũ Bình tướng quân còn hiện tại thì có thể nói là chỉ kém một chút.- Ngươi cũng đi đi.
Đừng giao chiến trực diện với hắn.- Thần sẽ không mang tính mạng của mình cùng binh sỹ ra để thử thưa bệ hạ.- Được rồi ta giao cho ngươi thêm 5 vạn quân từ phía bắc nữa.
Cố gắng đừng để nước Lương tiến sâu thêm có cơ hội thì thu hồi đất đai về.- Thần tuân mệnh.Sau đó thì lực lượng tiếp viện của nước Thịnh nhanh chóng lên đường xuống phía nam.
Lợi thế lớn nhất của quân Thịnh lúc này chính là lực lượng dồi dào.
Họ có thể chịu đựng được tổn thất lớn hơn nhiều so với hai nước còn lại.
Vì thế mà ngay khi họ rơi vào thế khó khăn thì họ lại có thể dùng số lượng đông đảo để bù lại.Trong khi đó thì sau đại chiến lần trước bộ binh nước Lương đã bị thiệt hại đáng kể.
Họ mất gần một phần ba quân số.
Hiện tại sẽ không thể có tiếp viện nữa cho nên Lương An mới cần tính toán kỹ trước khi đánh một trận lớn tiếp theo.
Lúc này thì đã có tin tình báo về việc nước Thịnh cử quân tiếp viện đến càng làm cho Lương An phải suy tính kỹ hơn.
Khi mà lúc này quân số của nước Lương sẽ thua thiệt hơn nhiều so với đối thủ.Quân Thịnh lần này tức tốc hành quân đến chiến trường cho nên họ đến khá nhanh so với dự tính của cả Lương An và mấy người Vũ Thịnh.
Vừa đến nơi thì 4 vị chủ tướng đã lại hội họp với nhau.- Quả nhiên là ngươi đến.- Tiểu Quốc Công, chúng ta vẫn là nói chính sự đi.- Đối phương có 3 Lĩnh Vực đều khó chơi cả, một người là Lĩnh Vực Phòng Ngự không được bằng cha ta nhưng cũng rất khó công phá.
Một người có Lĩnh Vực là Ám Vụ rất giỏi che giấu và đánh lén.
Lần trước Hạ Đằng bị kẻ bó dắt mũi hoàn toàn.
Cuối cùng là tên kia thì khỏi nói rồi.- Vậy có nghĩa là chúng ta chỉ nhiều hơn một người.
Như vậy cho dù thêm cả ta cũng rất khó chiến thắng được tên đó.
Các ngươi hẳn biết lần trước hai Lĩnh Vực cực mạnh của nước Giang đều bị hắn một chiêu đè nát.
Mà cả hai người đó đều mạnh hơn chúng ta.
Vì thế ta thấy tuyệt không thể đánh với hắn được dù chúng ta chủ động hay hắn chủ động.- Nói như ngươi thì ngươi đến đây để đứng nhìn à?- Không.
Chúng ta cần thêm người.- Lấy đâu ra thêm người nữa?- Hộ Quốc Công.- Quốc Công vẫn chưa bình phục hắn ngươi còn muốn ông ấy đến đây?- Nếu ông ấy đến thì chúng ta mới có thể có cửa chiến thắng.
Tiểu Quốc Công cùng với Hạ Đằng sẽ lo hai Lĩnh Vực còn lại kia.
Chỉ cần cầm chân không cần chiến thắng.
Ba người chúng ta bao gồm cả Hộ Quốc Công sẽ xa luân chiến tên kia.
Ta nghe nói hắn dùng toàn lực thường sẽ bị suy yếu một thời gian.
Trước đó hai người kia quá tự tin nên mới bị hắn hạ nhanh gọn như thế lần này chúng ta mài chết hắn.
Hơn nữa chúng ta làm như vậy sẽ giúp cho binh sỹ có thời gian dùng quân số áp đảo quân Lương.
Như vậy chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ.- Vậy được.
Để ta báo tin cho cha ta đến.Trong khi nước Thịnh đã quyết định được chiến lược thì nước Lương.
Lương An cũng quyết định xong mình phải làm gì.
Quân Lương tạm thời sẽ không tiến công nữa mà sẽ tập trung phòng ngự Hoà Thành.
Toàn bộ lực lượng kỵ binh của cả ba nơi sẽ đóng quân ở bên ngoài thành còn lại tất cả bộ binh sẽ trong thành phòng thủ.
Cả Dương Mặc và Mục Vân đều sẽ ở trong thành.
Còn Lương An sẽ ở ngoài cùng Hắc Long Quân.
Thế một thành một trại này là để quân Lương có thể chủ động trong tình huống bị công kích.Lực lượng người Lạc cũng sẽ buộc phải tham chiến nếu tình hình xấu đi.
Bởi vì chỉ như vậy thì toàn quân mới có thể rút lui nếu cần thiết.
Ngoài ra Lương An cũng đang để ý động tĩnh từ phía nước Giang.
Thật ra nước Giang lần này cũng định thừa nước đục thả câu nhưng mà quân Lương vẫn để lại phía đông đến 9 vạn người cho nên họ cũng không thể làm được.
Thậm chí thuỷ quân nước Giang còn không thể phong toả cảng Nam Hải khi mà nơi này đã được tập trung mấy chục tàu chiến của nước Lương từ nhỏ đến vừa mà tàu nào cũng được trang bị máy bắn tên kia.
Cho dù là họ có di chuyển xuống Liên Cực Cảng thì cũng chẳng thể thay đổi được gì khi mà ở đây nhỏ hẹp hơn còn không tiện để triển khai đội hình lớn.
Hơn nữa lúc này nước Giang cũng chỉ có mình Giang Trọng là Lĩnh Vực mà Lĩnh Vực của Giang Trọng lại là dạng kém nhất trong các Lĩnh Vực.
Chẳng may làm Diệp Tinh Hà nổi điên lên thì không chắc nước Giang đã còn lực lượng cho lần sau.Thấy quân Lương không tiếp tục tiến công cho nên quân Thịnh bắt đầu phản công để chiếm lại đất nhưng trước tiên vẫn phải lấy lại Hoà Thành đã.
Nơi đây là cửa ngõ của vùng phía nam cũng là thành lớn nhất ở một phần ba dưới cùng cho nên bắt buộc quân Thịnh phải lấy lại nó.
Vũ Bình tướng quân cũng quyết định sẽ tham gia và trận chiến này.
Mặc dù vua Hưng Nghiệp không muốn mạo hiểm một người vẫn chưa hồi phục nhưng cũng không còn cách nào khác bởi vì cuộc chiến lần này hết sức quan trọng có thêm một người thì thêm một phần sức mạnh.Quân Thịnh sau khi sẵn sàng đã tiến quân thẳng đến Hoà Thành nhằm chiếm lại nơi này.
Họ không có ý định đánh nhưng nơi khác để cô lập Hoà Thành mới quyết tâm giao chiến ở đây nhằm trả lại món nợ lần trước.
Tuy nhiên lần này quân Lương không hề ra thành quyết chiến mà lại chỉ dựa vào tường thành phòng thủ.
Số lượng quân Lương trong thành cũng như Hắc Long Quân ngoài thành là đủ để cố thủ một nơi thậm chí còn lớn hơn Hoà Thành nhiều.Mặc kệ quân Lương có thế nào thì quân Thịnh cũng phải đánh.
Họ tràn lên công thành với ưu thế về quân số khi có thêm 5 vạn quân được bổ sung thêm.
Tất nhiên là vẫn có một đội kỵ binh chia ra tiến về phía Hắc Long Quân.
Lần này Hắc