Tôi lấy một xấp giấy Tuyên Thành trong túi ra, nhét vào tay Tiểu Chu và nói: “Anh tự kiểm tra xem tôi có giở trò gì không!”
Tiểu Chu nhìn tôi chằm chằm với sắc mặt rất khó coi, nói với một cảnh sát: “Nhanh lên. Mang hộp dụng cụ của tôi tới đây.”
Anh ta mở hộp dụng cụ, lấy ra một số dụng cụ và thuốc thử, rồi bắt đầu mân mê các tờ giấy. Tôi không thèm để ý đến anh ta, Hoàng Tiểu Đào gọi một cảnh sát bên đội kỹ thuật đến chụp ảnh và thu thập chứng cứ, tôi cẩn thận quan sát hai dấu tay.
Hai dấu tay này xuất hiện trên xương bả vai của nạn nhân, chắc chắn hung thủ đã đè nạn nhân hút máu thì dấu vết mới rõ ràng như vậy!
Tôi so sánh bàn tay tôi với dấu vết trên xác chết, xét về hình dáng và kích thước thì đó là một nam giới trưởng thành khoảng 20 đến 30 tuổi.
Nhưng tôi phát hiện ra một vấn đề, Hoàng Tiểu Đào cũng phát hiện: “Tống Dương, trên bàn tay này không có dấu vân tay nào cả!”
“Cô nghĩ nguyên nhân là gì?”Tôi hỏi.
“Chắc là kẻ sát nhân đã hủy dấu vân tay hoặc đeo găng tay.”Hoàng Tiểu Đào phỏng đoán.
Tôi lắc đầu, chỉ vào vài chỗ và nói: “Nhìn này, các đường vân trên khớp xương rất rõ. Điều này cho thấy kẻ sát nhân không đeo găng tay khi gây án. Nếu kẻ sát nhân tiêu hủy dấu vân tay, ít nhất chỗ dấu vân tay vẫn sẽ để lại những đường vân lộn xộn, nhưng dấu tay này rất rõ ràng và sạch sẽ ...”
"Vậy lý do là...?”Hoàng Tiểu Đào nghĩ nghĩ, ôm đầu trông rất đáng yêu.
Lúc này Tiểu Chu cũng đã kiểm tra giấy Tuyên Thành của tôi xong rồi, sắc mặt còn xấu hơn trước, nhăn nheo như một quả cà tím.
Đương nhiên sẽ không có vấn đề gì với giấy Tuyên Thành của tôi, nhưng tên nhóc này vẫn không chịu thừa nhận, giận đến run người nói: “Vô lý, phương pháp nhảm nhí như này làm sao có thể đánh bại trang thiết bị của Mỹ!"
“Vịt chết tới nơi vẫn còn mạnh miệng!”Tôi mỉa mai: “Không phải cậu thua tôi, hay đồ Mỹ của cậu thua phương pháp cổ truyền của tôi, mà là cậu thua vì cái tự phụ của mình. Kiến thức của tổ tiên để lại học còn chưa xong, bày đặt đi tôn sùng thứ thiết bị ngoại lai"
"Nào nào nào, lại đây, tàn thuốc đót thuốc còn tươi mới, tranh thủ lúc còn nóng ăn đi”Vương Đại Lực lấy cái gạt tàn trên bàn cạnh giường đưa cho Tiểu Chu. Tiểu Chu tức đến run người, cũng không có đưa tay ra tiếp.
Tôi cầm lấy gạt tàn thuốc đưa cho hắn: “Ăn đi, có chơi có chịu, chỉ cần cậu ăn xong, tôi sẽ nói cho cậu biết lý do tại sao cậu lại không điều tra ra”.
Lúc này mọi người trong phòng vây quanh xem náo nhiệt. Bọn họ đều là thuộc hạ của Tiểu Chu, Tiểu Chu nổi điên mắng họ: “Cút hết ra ngoài! Không ai được nhìn!”Sau đó giật lấy cái gạt tàn trên tay tôi, đổ vào miệng, đương nhiên phần lớn đều bị rơi xuống đất. Nhưng tôi cũng lười để ý.
Tiểu Chu miệng dính đầy tro tàn, ngấu nghiến mẩu thuốc lá trong miệng, vẻ mặt phẫn nộ trông có chút buồn cười, tôi không nhịn được cười, nhưng vì giữ chút thể diện cho anh ta nên cố gắng nhịn đến đỏ bừng cả mặt.
Vương Đại Lực không quan tâm đến điều này, cậu ta cười to rồi đấm vào vai tôi: “Tống Dương, mày đoán xem, hương vị của tàn thuốc có ngon không?”
Hoàng Tiểu Đào không dám cười, có lẽ vì cô ấy sợ làm tổn thương lòng tự trọng của Tiểu Chu. Dùng tay che miệng lại.
Tàn thuốc lá đương nhiên không ngon, Tiêu Chu rướn cổ nuốt xuống, sau đó lấy tay áo quệt miệng nói: “Cậu nói đi, tôi muốn nghe thử xem cậu có thể nói ra được cái đạo lý gì”.
“Các phương pháp điều tra của phương tây tôi đều đã đọc qua. Nguyên lý điều tra dấu vây tay của bọn họ đơn giản là thế này. Tuyến mồ hôi của con người sẽ tạo ra một lớp dầu mỡ không thể nhận thấy, lớp dầu này sẽ để lại dấu vân tay khi chạm vào bề mặt của vật thể, và nó sẽ hiển thị khi tiếp xúc với bột nhôm hoặc tia cực tím. Nhưng kẻ sát nhân này là một thứ gì đó đặc biệt ...”Tôi giải thích.
“Tại sao lại đặc biệt?”Tiểu Chu không khỏi tò mò hỏi.
“Hắn ta không có tuyến mồ hôi, hay nói cách khác, tuyến mồ hôi của hắn ta không có chức năng bài tiết.”Tôi nói.
Tiểu Chu sửng sốt: “Làm gì có chuyện con người lại không có tuyến mồ hôi!”Những người có mặt ở hiệ ntrường cũng sửng sốt trong chốc lát, bọn họ băt đầu bàn tán rộn cả lên.
“Thực ra tôi còn phải cảm ơn anh.”Tôi nói.
“Cảm ơn tôi?”Tiểu Chu có chút kinh ngạc.
"Hoàng Tiểu Đào nói cậu là một du học sinh Mỹ với thành tích học tập rất cao. Tôi tin cậu sẽ không vô dụng đến mức một dấu vân tay cũng không tìm ra. Điều này giúp tôi tiết kiệm rất nhiều bước và trực tiếp sử dụng”thẩm thi thuật”.
“Chờ đã!”Tiểu Chu nói: “Nếu không có tuyến mồ hôi vậy hai dấu tay này từ đâu ra?”
“Đây được gọi là “ấn dương ngân”. Khi con người chết đi, dương khí trong cơ thể sẽ thoát ra từ lỗ chân lông. Khi đi ra ngoài, nếu có vật gì cản trên bề mặt da sẽ để lại dấu vết rõ ràng, cho dù người đó có tuyến mồ hôi hay không! Tại sao một người sau khi chết lại giảm 21 gam cân nặng? Có người nói đó là khối lượng của linh hồn. Nhưng thực tế đó lại là cân nặng của lượng dương khí thoát ra.”Tôi nhanh chóng giải thích.
Tiêu Chu kinh ngạc trợn trừng hai mắt, một lúc lâu sau mới thở dài: “Cậu thật sự rất giỏi, tôi đã đánh giá thấp