Ám Sư Thần Thoại

Hán Võ Đồ Thư Quán


trước sau

Dưới đài một mảnh vắng vẻ, trong lòng mỗi người đều đang suy nghĩ, thế nào lại có công pháp tu luyện thế này, dùng chính sinh mệnh của mình đổi lại lực lượng cường đại.

“ Cũng bởi vì sát lục chi tâm, có thể làm cho ám sư cực kỳ khát máu, khó có thể khống chế tâm thần, đạt được cao độ nhất định, sát lục chi tâm cách một đoạn thời gian sẽ phát tác một lần, ở đoạn thời gian này, bất luận là người nào, chỉ cần ở trong phạm vi tầm nhìn của hắn, sẽ trở thành mục tiêu công kích của hắn, vì thế ám sư ở trên đại lục không được thế nhân bao dung.”

“ Nếu là như thế này, vì sao còn có người đi làm ám sư chứ?” Một thanh âm lại vang lên.

“ Lực lượng, trong lòng con người luôn luôn có rất nhiều truy cầu, có người muốn truy cầu lực lượng, một loại lực lượng có thể hủy thiên diệt địa.” La Trường Phong kích động nói.

“ Lẽ nào…Ám sư tu luyện đến đỉnh thì có thể hủy thiên diệt địa.” Lại một thanh âm hỏi.

“ Không sai, nghe thuật lợi ám sư đạt được tầng thứ chín tối cao, thì có một loại lực lượng hủy thiên diệt địa, thậm chí xa vượt vũ kỹ sư thánh cấp lợi hại hơn nhiều lắm, nhưng ám sư mỗi một lần đề thăng đều phải bị giảm thiểu mười năm tuổi thọ làm hạn chế, đến nay không có bất cứ một gã ám sư nào có khả năng luyện tới tầng thứ chín.” La Trường Phong trên mặt hiện lên biểu tình nuối tiếc.

“ Ta nghĩ tất cả mọi người có nghe nói qua về đại lục đệ nhất sát thủ Bạch Thanh Vân.” La Trường Phong đăm chiêu: “ Kỳ thực hắn là một gã ám sư.”

“ Oa! Nguyên lai sát thủ năm mươi năm truyền kỳ đứng hàng đệ nhất bảng, không ngờ lại là một gã ám sư.”

“ Thảo nào…”

“ Nguyên lai là như vậy…”

…..

“ Nếu ám sư lợi hại như vậy, vì sao lại để cho sát thủ Lạc Diệp Vô Tình mới quật khởi hai năm nay chỉ dùng thời gian hai năm siêu việt thần thoại năm mươi năm chưa từng cải biến?” Một thanh âm hỏi, tìm theo tiếng nhìn lại, nguyên lai là La Ân.

“ Theo ta được biết, Lạc Diệp Vô Tình rất khả năng cũng là một gã ám sư, hơn nữa còn không phải là một gã ám sư bình thường.” La Trường Phong liếc mắt nhìn La Ân, nhàn nhạt nói.

“ Điều đó không có khả năng, nghe đồn ám sư giết người chết bộ mặt họ đều có biểu tình dữ tợn, hình như nhìn thấy điều gì thật kinh khủng, mà người bị Lạc Diệp Vô Tình giết chết, đều mang gương mặt mỉm cười, phảng phất như đang chìm đắm trong sự vật tuyệt vời, hắn thế nào lại là ám sư chứ?” La Ân nghi vấn hỏi.

“ Không sai, ám sư giết người mang theo sát lục chi tâm ẩn chứa trong đó, sát lục chi tâm sẽ khiến cho người sản sinh một cảm giác như đang ở địa ngục, không rét mà run, sở dĩ mọi người chết đi biểu tình mới dữ tợn kinh khủng như vậy, nhưng Lạc Diệp Vô Tình chỉ sợ đã đột phá hạn chế này của ám sư, không có sát lục chi tâm thì đồng dạng có thể đề cao công lực bản thân, hơn nữa trong sát ý ẩn chứa ái ý, khiến người đặt mình trong đó không thể tự thoát ra được, cho nên hắn lợi hại hơn ám sư bình thường, thử nghĩ một chút, một người không hề có bất luận sức chống cự gì đứng trước mặt của ngươi, cho dù là một tiểu hài tử thì ngươi cũng sẽ bị giết chết thôi.” La Trường Phong giải thích.

Song song trong lòng hắn thầm nghĩ: “ Phải cần tinh thần lực cường đại cỡ nào mới khả năng ức chế nguyên linh túy luyện thân thể, nỗi thống khổ không ai chịu được, không có sát lục chi tâm? Vậy sẽ không ăn mòn sinh mệnh bổn nguyên, đó chính là nói nếu như trong quá trình đề thăng công lực không xảy ra điều gì ngoài ý muốn, hắn khả năng sẽ trở thành một người duy nhất đạt được thánh cấp ám sư mà không chết, thánh cấp ám sư…là tự tồn tại đáng sợ đến cỡ nào!”

“ Na như vậy cũng không thể nói hắn là ám sư a?” La Ân cũng như cũ không tin nói.

“ Đúng, dù như vậy cũng không thể chứng minh hắn là ám sư, nhưng căn cứ thủ pháp người bị giết, không nhìn thấy máu trên miệng vết thương, cùng với chưa từng có người gặp qua thân ảnh hắn mà xem, hắn khẳng định là một gã ám sư, thiên hạ không có bất luận sát thủ nào có động tác sạch sẽ lưu loát như vậy.” La Trường Phong khẳng định nói.

“ Nếu như Lạc Diệp Vô Tình là ám sư, thì sắp tới hắn sẽ càng đề thăng thực lực nhanh hơn, đến lúc đó hắn chẳng phải là thiên hạ vô địch, không biết hắn hiện tại ở nơi nào.” Hoa Nạp Đức kinh ngạc nhỏ giọng nói.

Tuy rằng Hoa Nạp Đức nói rất nhỏ, nhưng không tránh thoát lỗ tai La Trường Phong: “ Lạc Diệp Vô Tình cực kỳ thần bí, các ngươi hẳn là nghe nói trước đây không lâu đế cấp vũ kỹ sư Tư Mã Tương chiến đấu với một nhân vật thần bí tại Triết Châu Thành, là cuộc chiến của thế kỷ a! Ở đây ta lộ cho các ngươi một tin tức, đối thủ của Tư Mã Tương là Lạc Diệp Vô Tinh. Mà kết quả cuối cùng là, Lạc Diệp Vô Tình thất bại!” Phó viện trưởng La Trường Phong nhàn nhạt nói, mà trong nội tâm lại có một tia tiếc hận: “ Có thể hắn không dễ dàng chết như vậy a!”

Mà lúc này Tử Long đang ở trong Ai Lao sơn, vừa khôi phục tinh thần lực, cảm giác lúc này tinh thần lực dường như càng cường đại hơn, nguyên lai hao phí hết tinh thần lực rồi khôi phục lại cũng có thể đề cao tinh thần lực. Đột nhiên hắn cảm giác có một cỗ thần thức cường đại đang tìm tòi khắp Ai Lao sơn, Tử Long vội ẩn dấu khí thức toàn thân, vận nguyên linh dung hòa vào vạn vật, vài đạo thân ảnh từ bên người vội vã lướt qua, Tử Long thế mới biết, vừa rồi cỗ thần thức cường đại kia chính là do Tư Mã Tương phát ra, may là hắn ẩn dấu kịp thời, bằng không bị phát hiện là coi như thảm, không có Ba Ba bên người, hắn không dám chính diện đối mặt Tư Mã Tương.

Nếu Tư Mã Tương đang ở trong núi, Tử Long cũng không thể tiếp tục tìm kiếm ám sư kia, hắn nghĩ mang theo Ba Ba cùng đi, nếu gặp phải Tư Mã Tương hắn cũng sẽ không sợ, hiện tại chỉ có thể quay về Hán Võ học viện, lúc về tới học viện thì đã mười giờ, Tử Long thẳng về biệt thự.

“ Tử Long, ngươi lại đi đâu vậy, ngày hôm nay phó viện trưởng giảng khóa cho tân sinh như hàng năm a, ngươi không đi nghe, thật sự là…” Hoa Nạp Đức vừa thấy Tử Long thì miệng mồm ba hoa không thể khép lại.

“ Nga, vậy giảng cái gì.” Tử Long rót ly rượu uống một ngụm, nói với Hoa Nạp Đức.

“ Giảng ám sư…”

“ Phốc.” Không
đợi Hoa Nạp Đức nói xong, Tử Long phun ngụm rượu ra ngoài, cấp tốc hỏi: “ Giảng cái gì ám sư?” Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

“ Ngươi làm sao, cũng là vầy, nói là tốc độ của ám sư nhanh, rất lợi hại.” Hoa Nạp Đức kỳ quái nhìn Tử Long.

“ Nga.” Tử Long có chút thất vọng nói.

“ Còn có, đã từng chiếm đệ nhất sát thủ bảng năm mươi năm Bạch Thanh Vân không ngờ là ám sư.” Hoa Nạp Đức có chút sùng kính nói.

Nghe được tên Bạch Thanh Vân, Tử Long không khỏi nhớ tới quá khứ, từ một người thiếu niên chẳng biết gì biến thành một gã sát thủ giết người không chớp mắt, lại từ một gã sát thủ, đến Hán Võ học viện làm học sinh, kinh lịch quá nhiều thứ, từng có nhiều thứ một mình bi thương, nghĩ đến đây hắn không khỏi có chút phiền muộn, giơ chén rượu lên uống một ngụm.

“ Được rồi, phó viện trưởng còn nói hiện tại đệ nhất danh trên sát thủ bảng Lạc Diệp Vô Tình cũng là ám sư.” Hoa Nạp Đức đột nhiên mở miệng nói.

“ Phốc.” Tử Long lại phun ra một ngụm rượu.

“ Lão đại, ngươi không sao chứ.” Hoa Nạp Đức ngây ra nhìn Tử Long, cũng không biết ngày hôm nay hắn làm sao vậy, uống rượu lại lãng phí như thế, đã phun liên tiếp hai ngụm rồi, lẽ nào đây là phương pháp thử rượu mới phát minh?

“ Không có việc gì, không có việc gì, phó viện trưởng làm sao biết Lạc Diệp Vô Tình cũng là ám sư?” Tử Long làm vẻ kinh ngạc hỏi.

“ Phó viện trưởng nói, căn cứ thủ pháp người bị giết, không nhìn thấy máu trên miệng vết thương, cùng với chưa từng có ai gặp qua thân ảnh hắn mà xem, hắn khẳng định là một gã ám sư, bằng không thiên hạ không có bất luận gã sát thủ nào có động tác sạch sẽ lưu loát như vậy.” Hoa Nạp Đức học theo hình dạng của La Trường Phong nói lại: “ Đây chính là lời của phó viện trưởng.”

“ Nga! Không có việc gì, hắc hắc, Ba Ba đâu? Thế nào không nhìn thấy Ba Ba?” Tử Long cười cười nói.

“ Nó nhất định còn đang ngủ trên lầu đó, con vật nhỏ này càng ngày càng làm biếng, hắc hắc, nhưng nhờ vậy nó mới có thể thành thật hơn.” Hoa Nạp Đức vẻ mặt cười xấu xa nói.

“ Tốt, ngươi là sợ Ba Ba không có việc gì sẽ luôn luôn giáo huấn ngươi nga. Ha ha, yên tâm, ta đã nói với nó, nhất định chung sống hòa bình với ngươi.” Tử Long cười nói với Hoa Nạp Đức.

“ Hừ! Ta mới không sợ con vật nhỏ đó đâu, nếu không phải nể mặt mũi của ngươi, ta đã sớm…” Hoa Nạp Đức tức giận nói.

Tử Long cười nói với Hoa Nạp Đức: “ Được rồi, được rồi, đã biết ngươi không sợ, ta đi lên nhìn.” Nói xong đi lên lầu hai.

Tử Long về tới phòng ngủ của mình thì nhìn thấy thân thể nho nhỏ của Ba Ba đang ngã chỏng bốn vó trên giường lớn của Tử Long, chu cái miệng nhỏ, thỉnh thoảng nhuyễn động thân thể một chút, hắn chậm rãi tiêu sái đến trước giường túm đuôi nhỏ của Ba Ba nhấc lên, nhưng tiểu tử kia cũng hay, bị người xách tòn ten như vậy mà còn ngủ ngon lành, Tử Long thầm nghĩ: “ Làm gì còn hình dạng của đế cấp thú nữa a!” Sau đó ném Ba Ba trở lên trên giường.

“ Ka ki, ka ki.” Ba Ba bị người nhất thời ném lên giường bật ngồi dậy, kêu lên hai tiếng, sau đó lại ngã xoài lên giường ngủ tiếp. Tử Long không thèm xen vào nó nữa, trong lòng thầm nghĩ: “ Hán Võ học viện nhất định có tư liệu về ám sư rất nhiều, có thể đi thăm dò một chút không chừng sẽ có thu hoạch, thế nhưng phải đi nơi nào tìm tư liệu đây? Được rồi! Đồ thư quán nhất định sẽ có tư liệu về phương diện này, sao lại không nghĩ ra sớm hơn chứ?” Tử Long vỗ đầu, vội vội vàng vàng chạy xuống lầu rời khỏi biệt thự.

Hoa Nạp Đức phiền muộn thầm nghĩ: “ Tử Long rốt cuộc là làm sao vậy, ngày hôm nay hình như có hình dạng rất kỳ quái, không biết lại đi đâu rồi, cũng không nói gì với ta, ai! Thật sự là một quái nhân.”

Hán Võ học viện đồ thư quán tổng cộng sáu tầng, phân theo năm cấp mà tiến hành xem sách, chưa cho phép không thể vượt cấp mượn sách đọc, đương nhiên, tầng thứ sáu học viện là vùng cấm, bất luận kẻ nào cũng không thể ra vào, giáo sư cũng không ngoại lệ, còn những tầng khác đều có những chức nghiệp khác nhau chia làm vũ kỹ sư, chấp pháp sư, chiêm thuật sư, khống tố sư, cung tiễn thủ, y hành sư cùng với bảy khu khác, phân biệt đặt đủ các loại thư tịch liên quan ngành học, tầng thứ nhất đến tầng thứ năm được tiến hành bày phóng tự do.

Tử Long cầm viện chương của mình chỉ có thể đi vào tầng thứ nhất để xem, nhân viên quản lý đồ thư quán nhìn qua là một nữ nhân hơn ba mươi tuổi, tướng mạo mập mạp, tay cầm một quyển sách đang xem chăm chú.

“ Chào cô, quấy rối rồi, ta nghĩ muốn xem thư tịch về chức nghiệp ám sư.” Tử Long lễ phép nói với nhân viên quản lý.

“ Nga! Đi tới bên kia tìm xem, khả năng sẽ có.” Quản lý viên buông quyển sách trên tay xuống, chỉ cho Tử Long.

“ Cảm tạ.” Tử Long mỉm cười nói với quản lý viên.

Nhìn bóng lưng Tử Long, quản lý viên lẩm bẩm: “ Thế nào bình thường không ai xem, mấy ngày nay lại nhiều người tìm như vậy?” Sau đó lắc đầu, tiếp tục xem quyển sách trong tay.

Tử Long đi tới khu vực khác, ở đây trên cơ bản không ai sẽ đến, những người khác thì căn cứ chức nghiệp của mình mà tiến hành xem thư tịch liên quan, cho nên ở đây rất quạnh quẽ, hắn tỉ mỉ tại giá sách tìm kiếm, ở đây không hổ là Hán Võ học viện, dạng gì thư tịch cần có đều có, nhưng hắn chỉ tìm được một quyển giới thiệu vắn tắt về chức nghiệp trên đại lục, mà trong đó chỉ nhắc sơ qua về chức nghiệp ám sư, còn những cái khác cũng không nói thêm được gì.

“ Ai, khả năng mấy tầng trên sẽ có tư liệu liên quan, thế nhưng làm sao đi lên đây?” Tử Long thầm nghĩ, bỗng nhiên trong mắt chợt lóe tinh quang: “ Có.” Sau đó mau chóng rời khỏi đồ thư quán


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện