Bất đồng với những gì ba người nhìn thấy chính là, đầu cùng của thông đạo là một tòa thạch thất hoàn toàn do thông đạo cấu thành, chỉ là nham thạch lại tản ra hàn khí dày đặc. Trong thạch thất có đầy đủ bàn đá ghế đá, trên thạch bích trơn tuột không hề có vết tích điêu khắc gì, ở giữa thạch thất có một cánh cửa đá có thể cho hai người cùng đi qua, ngay cửa có hai tượng đá uy nghiêm đứng thẳng hai bên. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
Nhưng ngay thời gian bước chân bọn họ vừa bước lên thạch thất, hai tượng đá bỗng nhiên động lên, nham thạch cứng rắn từ dưới bắt đầu chậm rãi bóc ra, hiện tại hiện ra hai khuôn mặt, ngay địa phương hai tượng đá đứng xuất hiện hai võ giả thân mặc khôi giáp, biểu tình hai người lạnh lùng nhìn chằm chằm ba người Tử Long không chớp mắt.
Tử Long chớp mắt, trong lòng âm thầm tự nhủ, thoạt nhìn hai người kia khẳng định là người thủ hộ ở đây, đối với những người xông vào nhất định sẽ không hạ thủ lưu tình, chỉ là không biết sức chiến đấu của họ ra sao, ra tay trước vẫn là tốt hơn.
Nghĩ đến đây Tử Long nháy mắt ra hiệu với Hoa Nạp Đức cùng Ngả Tuyết, ý bảo bọn họ lập tức rat ay, hai người hiểu ý gật đầu, sau đó liền làm ra những thủ thế liên tiếp, chỉ thấy trước người Ngả Tuyết một Thủy tinh hoa binh sĩ chậm rãi xuất hiện, chỉ là chuyện không tưởng được lại xảy ra, sau khi Thủy tinh hoa binh sĩ xuất hiện lại bởi vì độ lạnh quá cao, bắt đầu chậm rãi kết thành bông tuyết, cuối cùng lại hình thành một tòa băng tượng, Ngả Tuyết bất đắc dĩ nhìn Tử Long trong mắt như muốn nói: “ Thoạt nhìn, nó không động đậy được rồi.”
Hoa Nạp Đức cười khổ, nhún vai nói với Tử Long: “ Cũng là ngươi lên đi, ta cũng không được.”
Mà lúc này hai tượng đá biến thành người thủ hộ đã bắt đầu động, hai người bàn tay trần, hướng ba người Tử Long xông tới: “ Oanh” một tiếng, Thủy tinh hoa binh sĩ biến thành tượng băng đã bị đánh trúng nát bấy, khối băng hình thành cũng thuận thế bay về phía ba người Tử Long, Hoa Nạp Đức rất nhanh vì ba người thi triển tinh hoa bình tế, khối băng đánh vào bình tế hình thành từng đạo sóng gợn.
Tử Long đưa tay chụp lấy hai phiến băng, rót nguyên linh vào, bàn tay nổi lên lam quang lấp lánh, tay phải vung lên, khối băng lóe ra quang mang trong suốt nhanh chóng hướng hai người thủ hộ phóng đi, người thủ hộ song quyền cùng xuất hiện, vừa lúc bắn trúng khối băng, trên bàn tay hình thành băng phấn phóng bay, đã có một đạo nguyên linh làm người ta khó thể cảm nhận ra tiến nhập vào trong cơ thể hai người thủ hộ.
Trong giây lát, Tử Long nhanh chóng hướng hai người thủ hộ phóng tới, tay trái tản ra quang mang nhàn nhạt, “ Phá Không Chưởng” mang theo tiếng xé gió chói tai đánh úp về phía hai người thủ hộ, nhưng bọn họ cũng không phải dễ dàng đối phó, nhìn thấy uy thế hung mãnh của Tử Long, cũng không vội chống đối, lại cấp tốc hướng bên cạnh né qua, khó khăn lắm mới tránh thoát một chưởng của Tử Long, nhưng người thủ hộ phía sau lưng hắn lại không được may mắn, người phía trước tránh thoát một chưởng thì cũng đem thân hình đồng bạn bại lộ dưới chưởng của Tử Long, chỉ nghe “ bình” một tiếng, Phá Không Chưởng bổ vào trên đầu người phía sau, chỉ thấy thân thể người kia từ trên xuống dưới bắt đầu xuất hiện vết rách thật rõ ràng, ngay sau đó vết rách từ từ khuếch tán, cuối cùng người nọ hóa thành một tượng đá ầm ầm ngã xuống đất, những phiến đá bị nghiền nát rơi lả tả khắp nơi. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
Tử Long không đợi người thủ hộ còn lại kịp phản ứng, trở tay bổ tới, bổ thẳng tới ngực hắn, nguyên linh cấp tốc chạy ào vào trong cơ thể người nọ, nhưng làm cho ngoài ý muốn chính là, người kia vẫn đứng yên, không có bất luận phản ứng gì, cũng không nhìn thấy bất cứ động tác nào.
“ Lão đại, được chưa a, còn dùng thêm chiêu thức đánh hắn làm gì, ngươi xem hắn hiện tại chưa từng phản ứng.” Hoa Nạp Đức chỉ vào người thủ hộ lớn tiếng nói với Tử Long.
Tử Long chắp tay đứng, đưa lưng về phía người thủ hộ, chỉ là cười cười, không nói gì thêm, đột nhiên, người thủ hộ chợt động, hai chân mạnh mẽ hướng Tử Long nhảy tới, chân trái đá ngang người Tử Long.
“ Cẩn thận a!” Hoa Nạp Đức và Ngả Tuyết nhìn thấy Tử Long không chú ý không khỏi lo lắng hô to.
Nhưng tràng diện đẫm máu mà hai người dự liệu cũng không có phát sinh, chỉ thấy trong tích tắc người thủ hộ tiếp cận cơ thể Tử Long, đột nhiên dừng lại, thân thể bắt đầu xuất hiện từng vết tích rạn nứt, tùy theo “ oanh” một tiếng, lại một đống đá vụn rơi lả tả, Tử Long nhìn hai người đang lo lắng cho mình, nhún vai, vượt qua đống đá vụn xoay người hướng cửa đá đi đến.
Hoa Nạp Đức thở ra một hơi, cũng đi theo sau Tử Long, chỉ là Ngả Tuyết nhìn theo bóng lưng Tử Long, phảng phất như một loại cảm giác kỳ dị mà hoảng hốt đang nổi lên từng chút một trong lòng, vừa rồi vì sao lại lo lắng cho hắn? Nghĩ đến đây trong tim chợt rung động, thân ảnh quê mùa mà mộc mạc đột nhiên trở nên thập
phần thân thiết, đôi mắt thâm thúy, thân hình cao to không ngừng thoáng hiện trong đầu, đây là một loại tình cảm ấm áp như thế nào a?
Ba người tiếp tục đi tới, nhưng không có chú ý tới hai đạo gió xoáy nhỏ bé ở ngay hai bên cửa đá chậm rãi hình thành, chỉ thấy người thủ hộ bị Tử Long đánh nát thành đống đá vụn, bắt đầu từng khối hướng trung tâm gió xoáy bay đi, dần dần từ đầu cho đến chân lại hình thành hai tượng đá, giống y như lúc ban đầu, phảng phất không hề động qua, sừng sững như trước.
Xuất hiện dị động như vậy, Tử Long nhanh chóng lôi kéo Hoa Nạp Đức nhảy đến trước người Ngả Tuyết, nhìn tượng đá biến hóa, Tử Long phát hiện có cỗ lực lượng thật lớn ở trong tượng đá đang hình thành, theo tượng đá dần dần hoàn chỉnh, cỗ lực lượng này cũng chậm rãi cường đại, Tử Long chau mày: “ Cỗ lực lượng này thật bá đạo!”
Nhưng tương đối may mắn chính là, hai tòa tượng đá sau khi hình thành cũng không nhúc nhích, Tử Long thở phào một cái, nếu như hai tòa tượng đá lại sống lại, thì mạng nhỏ của bọn họ khả năng sẽ biến mất ở chỗ này, nhưng Tử Long vẫn tự tin ít nhất mình vẫn đủ khả năng yểm hộ Hoa Nạp Đức và Ngả Tuyết an toàn rời khỏi đây.
“ Chúng ta đi thôi!” Tử Long không quay đầu lại, nhàn nhạt nói liền hướng cửa đá đi đến, Hoa Nạp Đức và Ngả Tuyết cũng không nói chuyện, không biết vì sao, trong lòng hai người loáng thoáng cảm giác được có chút sai lầm, nhưng cũng không biết sai ở đâu, nên đi theo Tử Long tới trước cửa đá, Tử Long vươn tay đẩy ra cửa đá, cửa đá ma xát với mặt đất rin rít kêu lên, một thềm đá đi lần xuống bên dưới xuất hiện ngay trước mặt ba người, Tử Long không chút do dự đi xuống dưới, Hoa Nạp Đức và Ngả Tuyết đương nhiên đi theo ngay sau đó.
Thềm đá đưa ba người đi xuống phía dưới, trong lòng Tử Long tính toán đại khái đi xuống hơn mười thước, rốt cuộc đã đi tới tận cùng. Hiện ra trước mắt ba người là một thạch thất chừng hơn trăm thước vuông, cùng một cỡ như đại điện nhìn thấy lúc vừa tiến nhập sơn môn, vẫn là bảy cây trụ chống đỡ thạch thất thật lớn. Khác với đại điện chính là, trong thạch thất tràn ngập khí tức ấm áp, làm ai cũng nghĩ không ra, ở Bắc Phương Tuyết Nguyên băng lãnh thần bí bên trong, lại tồn tại một địa phương ấm áp như xuân.
Đang lúc ba người nhìn bốn phía chung quanh, một thanh âm có vẻ hưng phấn trầm thấp lại không thể phân biệt là nam hay nữ quanh quẩn bên trong thạch thất: “ Hoan nghênh các ngươi đi tới thế giới băng tuyết, nguyện các ngươi chơi đùa hài lòng, các bằng hữu của ta.”
Theo thanh âm phát ra, một tiếng huýt gió cao vút trống rỗng vang lên, làm thạch thất hơi chấn động. Ở giữa thạch thất chậm rãi hiện ra hai quái thú, hai quái thú này có tướng mạo giống Tuyết Sư Thú, nhưng toàn thân lại có màu sắc như lửa đỏ, tản ra khí tức hỏa diễm ngùn ngụt. Sau khi hai quái thú xuất hiện, độ ấm trong thạch thất rõ ràng tăng lên, Tử Long suy nghĩ nhìn hai quái thú có hỏa thuộc tính làm thế nào lại có thể sinh tồn bên trong tuyết sơn băng lãnh.
“ Hỏa Diễm Sư Tử!” Hoa Nạp Đức nhìn chằm chằm hai quái thú không khỏi kinh hô.
“ A Đức, ngươi gặp qua quái thú này rồi?” Tử Long liếc mắt hỏi Hoa Nạp Đức.
“ Không có gặp qua, chỉ là nhìn thấy trong sách, loại quái thú này sinh ra đã hàm chứa Hỏa tinh hoa rất lớn, là hành gia khống hỏa, hơn nữa bẩm sinh là vương cấp thú, có người nói loại quái thú này chỉ xuất hiện ở mấy ngàn năm trước trên đại lục, sau này cũng không còn tin tức gì, cũng không biết tại sao lại xuất hiện ở chỗ này.” Hoa Nạp Đức chăm chú nhìn chằm chằm Hỏa Diễm Sư Tử không dám thả lỏng cảnh giác nói.
“ Vị bằng hữu này, ngươi rất thông minh, chỉ cần các ngươi đánh thắng đồng bọn của ta sẽ nhìn thấy ta, mà vị tiểu công chúa nũng nịu kia ta cũng sẽ trả lại cho các ngươi, nhưng ta thật sự có điểm luyến tiếc, ha ha! Đã lâu không ai chơi với ta rồi, ta đã chờ các ngươi quá lâu, nỗ lực lên, các bằng hữu.” Thanh âm kia lại mang theo tâm tình vui vẻ vang lên. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
“ Ngươi làm gì công chúa?” Ngả Tuyết có chút phẫn nộ, thần thức nhìn quanh bốn phía không hề phát hiện ra thanh âm thần bí rốt cuộc xuất hiện ở địa phương nào.
“ Tiểu thư mỹ lệ, ngươi yên tâm, tiểu công chúa vẫn tốt, chỉ cần các ngươi chơi với ta vui vẻ, các ngươi nhất định sẽ gặp được nàng, nhưng các ngươi cần phải cẩn thận, tính tình đồng bọn của ta có điểm không tốt, a ha…Chúng ta hiện tại bắt đầu đi!” Thanh âm kia vừa cười vừa nói