Ám Sư Thần Thoại

Tái Kiến Lão Bằng Hữu


trước sau

“ Thành chủ thật sự là khách khí, chúng ta sao lại làm cực nhọc đại giá của thành chủ.” Tử Long giả vờ ra hình dạng được yêu mà sợ nói với Lâm Minh Trùng, trong lòng thầm nghĩ, thoạt nhìn bọn họ như đang rất gấp, bằng không thành chủ hắn sẽ không tự mình đi ra nghênh tiếp, tuy rằng không muốn cùng người gặp gỡ, nhưng hiện tại loại tình huống này cũng là bất đắc dĩ, hơn nữa tại địa bàn của người ta thì nên khách khí một chút mới tốt.

“ Ha ha, tất cả mọi người đừng khách khí, có thể kết giao với các vị là chuyện may mắn, chẳng biết làm sao xưng hô?” Lâm Minh Trùng cực kỳ hào sảng nói, mà trong ánh mắt hắn tinh quang chợt lóe, xem ra ba người này quả nhiên đều là cao thủ, ánh mắt Mộ Ni thật không tệ.

“ Ta là Ngọc Long, đây là hai vị muội muội Ngọc Lặc Nhi và Ngọc Lặc Cầm.” Tử Long nói.

“ Nghe thanh âm, Ngọc Long tiên sinh tuổi còn rất trẻ, mặt nạ này…” Lâm Minh Trùng nhìn Tử Long uyển chuyển hỏi thăm.

“ Gia chủ bảo hai người chúng ta ra ngoài du lịch, nhưng không thể dùng mặt thật gặp người, mà Lặc Cầm muội là vụng trộm chạy theo chúng ta, làm thành chủ chê cười, có chỗ nào không phải, thỉnh thành chủ bao dung.” Tử Long làm như áy náy nói, chỉ là Lặc Cầm ở bên cạnh ôm miệng nín cười, thầm nghĩ, Lặc Nhĩ tỷ nói thánh vương hắn rất mộc mạc, thế nào hiện tại gạt người thuận miệng như thế, nàng nhìn Lặc Nhĩ, chỉ thấy trên mặt nạ không lộ biểu tình biến hóa, nhưng thân thể không tự chủ vẫn run rẩy, Lặc Cầm biết, xem ra nàng cũng đang nhẫn nhịn khó chịu.

Vừa đi vừa nói, cũng đã đi tới trong phòng khách, Lâm Minh Trùng mời ba người ngồi, Tử Long đẩy đưa rồi cũng ngồi xuống, mấy thị nữ bưng nước lên rồi lui ra, nơi đây chỉ còn Lâm Minh Trùng cùng ba người Tử Long.

“ Ta nghĩ Mộ Ni đội trưởng đều đã nói qua với ba vị, nói thật, lần này là đế quốc muốn tìm kiếm cao thủ đi tới đông phương quần sơn để tìm kiếm di chỉ, chính yếu không phải vì tài bảo bên trong, tuy rằng tài bảo rất mê người, nhưng còn có vật phẩm trọng yếu hơn cần mang về.” Lâm Minh Trùng lên tiếng trước.

“ Nga?” Tử Long không nghĩ tới lần này lại là Hán Hoa đế quốc muốn đi tìm di chỉ lại không phải vì tài bảo, còn có thứ gì trọng yếu hơn? Tử Long cũng không nhiều lời, chờ Lâm Minh Trùng nói tiếp.

Lâm Minh Trùng thấy Tử Long đã có vẻ hứng thú bèn mỉm cười nói tiếp: “ Kỳ thật theo lời người thám hiểm, trên vách của di chỉ có một ít văn tự, mà văn tự này dùng ngôn ngữ cổ xưa, vô cùng có khả năng tham phá mê đề về sinh tử, bởi vì giữa hàng chữ, mơ hồ tản mát ra sinh mệnh khí tức.”

“ Không ngờ thần kỳ như vậy.” Tử Long nhàn nhạt nói, trong lòng suy tư, có thể cũng không phải là địa phương xưa của Ngự Thú tộc, tộc trưởng không hề nhắc qua những văn tự này, nhưng đối với Tử Long mà nói cũng là tin tức tốt, ở Không Gian Thành không tìm được thứ hắn cần, có được quyển Ngự Thú tộc điển lại không biết làm sao mở ra, không nghĩ tới hiện tại lại nghe được tin tức này.

“ Vậy không biết thành chủ muốn chúng ta làm gì?” Tử Long bình ổn tâm tình hỏi.

Lâm Minh Trùng thấy Tử Long cũng không biến hóa gì, thỏa mãn gật đầu, hắn cần nhất chính là những cao thủ như thế này, chỉ là hắn không biết, Tử Long đối với thứ khác không hứng thú, nhưng đối với chuyện liên quan đến sinh mệnh, thì vô cùng hứng thú.

Lâm Minh Trùng nhẹ giọng nói: “ Ba ngày nữa, những cao thủ mà đế quốc tìm kiếm sẽ tụ họp tại Hán Nạp thành, lại xuất phát đi đông phương đàn sơn, từ Mạc Bắc thành đến Hán Nạp thành cũng hai ngày cho nên ta muốn ba vị lập tức xuất phát, nếu như thực sự có thu hoạch, đế quốc sẽ không bạc đãi ba vị.”

“ Thành chủ nói quá lời, nhưng có phải gấp quá hay không, ngài cũng biết chúng ta vừa đến Mạc Bắc thành.” Tử Long tuy rằng cũng có chút khẩn cấp, nhưng không biểu hiện ra ngoài.

“ Ba vị yên tâm, ta đã chuẩn bị phong năng xa cho ba vị, ở trên xe ba vị có thể nghỉ ngơi, nếu như còn gì cần, cứ việc nói ra.” Lâm Minh Trùng cười nói.

“ Tốt lắm, nếu thành chủ nói như thế, chúng ta sẽ lập tức xuất phát.” Ở bên trong Không Gian thành đã dừng lại nhiều thời gian, hắn đã không còn nhiều thời gian lắm, nếu như không tìm được phương pháp gì tốt…trong lòng Tử Long yên lặng thở dài.

“ Tốt, thống khoái, chờ các vị chiến thắng trở về, Lâm mỗ chắc chắc tẩy trần chúc mừng cho các vị, mời.” Dứt lời Lâm Minh Trùng mang theo ba người đi tới hậu viện, một chiếc phong năng xa xa hoa đang chờ nơi đó.

Ba người Tử Long cáo biệt Lâm Minh Trùng rồi lên xe, hướng Hán Nạp thành xuất phát, phong năng xa thật sự xa hoa, không hề kém hơn xe của Hoa Nạp Đức, bên trong đủ tiện nghi, Lặc Nhĩ khó hiểu hỏi Tử Long: “ Vì sao ngươi lại đáp ứng hắn, chúng ta còn có chính sự muốn làm, Trục Dũng trưởng lão từ khi cha ta mất đi tinh thần lực vẫn luôn dòm ngó chức tộc trưởng, nếu như ngươi không có cống hiến cho tộc nhân,
cho dù có phụ thân an bài, chỉ sợ cũng không ai chi trì ngươi.”

“ Ngươi yên tâm đi, ta nói sẽ làm, ngươi không thấy nơi đó rất có khả năng là chỗ xưa kia của Ngự Thú tộc sao?” Tử Long nhẹ giọng nói.

“ Ta nghĩ chưa chắc, phụ thân chưa từng nhắc qua nơi đó có đại lượng tài bảo tồn tại.” Lặc Nhĩ suy nghĩ nói.

Tử Long mỉm cười, nói: “ Tộc nhân các ngươi cho rằng thứ gì mới là tài bảo, hiện tại các ngươi sinh hoạt toàn là tự cấp tự túc, đối tài bảo hoàn toàn không có định nghĩa xác thực, có thể trong mắt các ngươi là phế vật vô dụng, nhưng trên Tường Vân đại lục lại đáng giá.”

Lặc Nhĩ gật đầu, cũng hiểu được Tử Long nói rất có đạo lý, vì vậy cũng không nói gì nữa, chỉ là Lặc Cầm từ lúc lên xe còn chưa bao giờ thành thật qua, nhìn rồi sờ, thấy hai người nói chuyện xong mới lên tiếng: “ Lặc Nhĩ tỷ, không phải ngươi nói thánh vương rất thành thật hay sao? Thế nào vừa rồi hắn nói dối nhiều như vậy?”

Lặc Cầm vừa hỏi làm cho Tử Long ngại ngùng, hắn ho nhẹ một chút nói: “ Ta chỉ là nói dối vài cái tên mà thôi, tên của các ngươi ở đại lục là rất đặc biệt, để không làm người khác chú ý, không thể làm gì khác hơn là để các ngươi dùng tên này, nhưng những thứ khác cũng không phải là hoàn toàn bịa đặt.”

“ Nga, hì hì, chúng ta đang ngồi thứ gì vậy, ta chưa từng thấy qua, thế giới bên ngoài thực sự khác hẳn Không Gian thành, nơi nào cũng vui vẻ, chỉ là muốn lấy thứ gì cũng bị đòi tiền, tiền là thứ gì ta cũng không biết, còn muốn cái gì, thật là…” Nghe Lặc Cầm lải nhải nói liên tục, Tử Long cùng Lặc Nhĩ nhìn nhau cười, tiểu nha đầu này từ sau khi rời khỏi Không Gian thành, làm cho Tử Long luôn cảm thấy náo nhiệt hơn nhiều. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

Hai ngày trôi qua, ba người thuận lợi đi tới Hán Nạp thành, nhưng ba người ngồi trong xe cũng không tỉ mỉ quan sát thành thị lớn nhất đế quốc này, mà là trực tiếp tới thẳng địa phương Lâm Minh Trùng đã nói, khi Tử Long vừa bước xuống xe, bỗng nhiên đã nhìn thấy hai người huynh đệ bằng hữu tốt nhất trên đời này của hắn.

Nghĩ không ra nhanh như vậy lại gặp mặt, Tử Long hơi cười cười, chậm rãi hướng hai người đi đến.

Bỗng nhiên, thân hình Tử Long khựng lại, dừng bước, nghĩ đến bây giờ còn không phải thời gian gặp mặt bọn họ, còn có rất nhiều chuyện phải xử lý, không chỉ là kỳ hạn tuổi thọ còn chưa đột phá, còn có nhiều phiền phức từ Ngự Thú tộc. Mặt khác hắn cũng không muốn cho hai người biết thân phận, nhưng hai người đang đứng nói chuyện đều chú ý đến Tử Long, quay đầu lại nhìn hắn.

Hai người chính là Hán Hoa đế quốc nhị vương tử Hoa Nạp Đức cùng Sa Phàm mà Tử Long nhìn không thấu, lần này có thể nói Hán Hoa đế quốc hạ đủ tiền vốn, trong giới sát thủ cũng tuyên bố nhiệm vụ lần này, chỉ là không biết Sa Phàm luôn luôn tới lui một mình vì sao lại đi chung với nhị vương tử Hoa Nạp Đức.

Tử Long nhìn Lặc Nhĩ, lấy tay chỉ vào cổ, Lặc Nhĩ hiểu ý gật đầu. Dù sao Hoa Nạp Đức cùng Tử Long, Lặc Nhĩ đều có tiếp xúc, nếu như không đổi giọng nói, rất dễ bị lộ. Đương nhiên cải biến giọng nói, đối với vị sát thủ từng tung hoành đại lục như Tử Long thì chỉ là chuyện đơn giản, mà Lặc Nhĩ càng không thành vấn đề, thánh nữ của Ngự Thú tộc không phải là người đơn giản.

Hai người vừa thấy Tử Long không hẹn mà cùng dừng lại cuộc nói chuyện, nhíu mày, hình như đang suy nghĩ. Nhưng thấy Tử Long đang đi tới mà đứng lại, không khỏi hiếu kỳ, vì vậy hai người cùng nhau đi tới, Hoa Nạp Đức mang theo nghi hoặc đi tới trước mặt Tử Long nói: “ Vị này là do Lâm thành chủ đề cử Ngọc Long tiên sinh phải không, hạnh ngộ hạnh ngộ, ta là Hoa Nạp Đức, lần này do ta phụ trách, tin tức Lâm thành chủ ta đã nhận được, nhưng Ngọc Long tiên sinh, có phải chúng ta đã gặp qua không?”

Tử Long biết Lâm Minh Trùng sớm đã thông báo cho bọn họ, huống chi mình còn mang theo mặt nạ dễ nhận diện. Nhưng thoạt nhìn Hoa Nạp Đức như đã cảm giác được gì, thế nhưng Tử Long cũng không sợ Hoa Nạp Đức nhận ra hắn, tuy rằng không tận lực ẩn dấu khí tức, nhưng mặt nạ lại có thể che giấu khí tức của mình. Mặc dù không thể nhận thức nhau, nhưng Tử Long nhìn thấy hai người cũng cảm thấy vui vẻ, không biết Sa Phàm có biết linh tố thạch dùng liên hệ của hắn đã bị hủy diệt rồi không, bằng không để hắn nhận ra thì sẽ phiền phức


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện