Ám Sư Thần Thoại

Chuyên Gia Tình Báo Hoa Nạp Đức


trước sau



Tử Long lẳng lặng đứng ngoài cửa lớn, cảm giác được loại khí tức thần thánh này, trong lòng dâng lên một cỗ sùng kính không hiểu. Chung quanh rất nhiều người tuổi trẻ ăn mặc khác nhau đang đi lướt qua bọn họ, mấy người cũng nói rõ ý đồ đi đến, học viện có chuyên gia đưa đến chỗ báo danh, tiến nhập học viện hắn phát hiện học viện kiến trúc trên một vùng núi, hai tòa núi thấp song song mà đứng, có một con sông chảy qua học viện, Tử Long không khỏi thầm than sợ hãi, không hổ là thiên niên cổ viện của Tường Vân đại lục danh tiếng, không ngờ có thể đem núi non sông ngòi cuộn mình bên trong học viện.

Đi thời gian rất lâu, Tử Long và Hoa Nạp Đức hai người đi tới học viện vũ kỹ tràng, ở đây đã sớm có hơn vạn người đang báo danh nơi này, nhưng trải qua khảo hạch có thể vượt lên trước chỉ có ngàn người. Lúc này vừa tiến nhập học viện đã không thấy tăm hơi của bốn người hộ vệ đi theo, người đưa hai người bọn họ đi tới một thạch lâu hai tầng, chỉ thấy một lão nhân hơn sáu mươi tuổi đang đứng ở cửa đợi, Tử Long đối với lão nhân cảm giác đầu tiên là không đơn giản, có một loại cảm giác nhìn không thấu, lúc hắn biết được lão nhân này không ngờ là phó viện trưởng. Không nghĩ tới Hoa Nạp Đức có thể làm cho phó viện trưởng phải tự mình tới tiếp đãi, xem ra người này quả nhiên không đơn giản.

Phó viện trưởng hỏi thăm hai người tuyển trạch chức nghiệp gì, Hoa Nạp Đức chọn học khống tố sư, mà Tử Long lại phạm khó khăn, hắn vốn không nghĩ tới muốn tu chức nghiệp gì, nhưng đột nhiên nghĩ tới y hành sư có cơ hội đi học tập tri thức về thân thể cơ năng của con người, khả năng có thể giúp đỡ cho hắn đột phá sự hạn chế của Ám Sư, vì vậy không chút do dự tuyển trạch y hành sư. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

Phó viện trưởng nhìn Tử Long từ trên xuống dưới một trận, lại nhìn Hoa Nạp Đức, nghĩ thật kỳ quái, thế nào cũng nhìn không ra Tử Long có thân phận gì, không biết vì sao hắn lại ở cùng một chỗ với Hoa Nạp Đức, phó viện trưởng mặc dù có lòng nghi vấn nhưng cũng không nói ra miệng, chỉ phân phó người khác đi báo danh cho hai người, rồi an bài người dẫn bọn họ đi đến nơi ở nghỉ ngơi một chút, đợi ngày mai khảo hạch.

Hán Võ học viện ở chỗ phía tây bắc sâu trong phi thường u tĩnh, kiến trúc rất ít, chỉ thưa thớt hơn mười tòa tiểu viện do những rừng cây thành phiến ngăn ra, phòng ở có hình thức biệt thự hai tầng, lộ vẻ cao quý trang nhã. Không nghĩ tới phó viện trưởng lại cho những tân sinh mới như bọn họ an bài đến địa phương cao cấp loại này, có thể nhìn ra Hán Võ học viện đối với Hoa Nạp Đức phi thường coi trọng, đương nhiên Tử Long cũng được hưởng đặc ân theo hắn.

Tới rồi nơi ở Tử Long thoáng có chút kinh ngạc, một biệt thự hai tầng tọa lạc theo hướng bắc nghiêng nam, phía sau là một tòa núi cao, mà phía trước là một dòng suối nhỏ chậm rãi chảy qua, thật có thể nói là sau lưng dựa sơn phía trước có nước, phía trên dòng suối nhỏ là một chiếc cầu nhỏ bằng gỗ hướng tới biệt thự, đi qua cầu nhỏ là phía trước biệt thự, mái nhà bốn góc khảm bốn viên Linh Tố Thạch cao cấp nhìn không ra thuộc tính gì, phía trước lầu một là một lan can bằng thủy tinh, lầu hai có sáu cửa sổ hướng ra ngoài mở rộng, bên ngoài gian biệt thự là một hoa viên nhỏ mỹ lệ, đầy đủ các loại hoa thật tiên diễm.

Đi vào bên trong biệt thự, chỉ thấy bức tường đối diện có một bức tranh vẽ nước từ trên núi chảy xuống, núi cao ngất trời, nước chảy róc rách giống thật như đúc, mà bên trên tường còn có một biểu hiện bình( màn ảnh), đối diện với màn ảnh khoảng năm thước là một sô pha mềm do da thú chế thành rộng chừng ba thước, hai bên còn bày ra những sô pha nhỏ cùng loại, bên trái là một bàn vuông, bốn phía bày bốn chiếc ghế nhỏ, còn có bức màn trúc phiến xuyến thành, vừa nhìn cũng biết là làm bằng thủy tinh, từ trong phòng nhìn ra y như bức tranh, đẹp không sao tả xiết. Đồng dạng nơi góc cũng khảm bốn viên Linh Tố Thạch cao cấp thủy thuộc tính đến điều tiết độ ấm bên trong.

Lầu hai có bốn phòng ngủ, một thư phòng, còn có một gian phòng chính là nơi tu luyện, các loại công cụ phụ trợ tu luyện cái gì cần có đều có. Bên trong phòng ngủ có chiếc giường lớn có thể cho hai người nằm, mềm mại thư thích, đồ dùng sinh hoạt toàn bộ đầy đủ. Hiện tại Tử Long biết bốn viên Linh Tố Thạch bên ngoài dùng làm gì, ban ngày Linh Tố Thạch thu thập nguồn sáng truyền tới trần nhà trong phòng, tới buổi tối chỉ cần dùng tinh thần lực khởi động, trong phòng sẽ sáng như ban ngày, chỉ bất quá người thường không cách sử dụng.

Tử Long cũng than thở Hán Võ học viện thật xa hoa, coi như là một viên Linh Tố Thạch phổ thông, cũng phải giá trị mấy trăm kim tệ, mà người thường một năm cũng không chắc kiếm được một trăm kim tệ, huống chi trong biệt thự đều dùng Linh Tố Thạch cao cấp, mỗi một viên khoảng chừng phải hơn một ngàn kim tệ, huống hồ những trang sức khác trong biệt thự cũng không phải là vật bình thường.

Hắn thầm nghĩ, nếu như có tên trộm tùy tiện chôm hết những viên Linh Tố Thạch đó không phải là tìm được một bó lớn bó lớn kim tệ sao? Sau đó hắn lại nghĩ, tên trộm nào có gan đến Hán Võ học viện mà biểu diễn, đó không phải là muốn chết sao, nhưng hắn lại không biết nơi này là chuyên môn dùng chiêu đãi khách quý sử dụng, những tân sinh khác đâu được đãi ngộ như thế. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

Tử Long tắm rửa một cái, thay một bộ trang phục hắn thường mặc. Một chiếc áo bằng vải nâu dáng vẻ quê mùa, một chiếc quần bố màu đen bình thường không còn bình thường hơn được nữa, một đôi giày chỉ cần năm đồng tiền là có thể mua được, một chiếc kính mắt màu đen, trên đỉnh đầu đội nón vải che giấu mái tóc đen, hơi phủ xuống hai bên mặt để che đi một bộ phận khuôn mặt tuấn mỹ của Tử Long, trải qua sự ngụy trang như thế, cả người thoạt nhìn tựa như một người xa lạ, có vẻ mộc mạc, ai cũng đoán không ra, tại đây bên trong thân thể dáng vẻ quê mùa chân chất này, sẽ là một vị nam tử suất khí tuấn mỹ có thể làm cho tất cả những nữ nhân điên cuồng khi nhìn thấy.

Tử Long quay nhìn vào gương, thỏa mãn gật đầu, bộ trang phục này đã theo hắn gần mười năm, có thể rất quê mùa, nhưng hắn cũng rất thích loại quần áo tùy ý này, có thể nhìn ngu ngốc, nhưng đã trở thành tập quán của hắn.

Đi xuống lầu vừa vặn nhìn thấy Hoa Nạp Đức đang chờ hắn,
Hoa Nạp Đức mờ mịt nhìn bộ áo quần của Tử Long, không khỏi giật mình nói: “ Ta nói Tử Long ngươi, ngươi sao vậy, khuôn mặt đầy khí chất lại bị ngươi biến thành cái dạng này, ngươi không có bộ y phục khác hay sao, đến phòng ta, đổi bộ khác.” Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

“ Thói quen rồi!” Tử Long nhàn nhạt cười đáp lại.

Hoa Nạp Đức tuy rằng cố ý muốn cho Tử Long đổi một thân y phục, nhưng Tử Long càng quật cường, vẫn không chịu. Thích ứng một hồi, Hoa Nạp Đức coi như phát hiện ra điều gì, chăm chú nhìn Tử Long, nói: “ Tử Long! Tuy rằng bộ trang phục này ta không dám gật bừa, muốn ói, lại còn có vẻ ngu ngốc nữa. Nhưng nói thật, tỉ mỉ xem kỹ, lại làm cho ta có một cảm giác rất thư thái.”

Tử Long sửa sang lại nón vải, cười đáp lại: “ A Đức, chiêu vỗ mông ngựa của ngươi cũng giỏi lắm!”

….

Hai người sửa soạng xong cũng đã đến giữa trưa, Tử Long và Hoa Nạp Đức vì buổi sáng lo báo danh nên chưa ăn, cho nên hiện tại bao tử của hai người đã sớm kháng nghị, bốn hộ vệ của Hoa Nạp Đức lúc bọn họ đi tới nơi ở đã sớm không thấy tung tích, Hoa Nạp Đức không nói gì, Tử Long cũng không tiện hỏi.

Hai người ra biệt thự đi tới nhà ăn, nhà ăn cao tới bốn thước có thể đồng thời dung nạp mấy ngàn người, hiện tại chính là giờ cơm, cả nhà ăn ồn ào náo động, phục sức cũng khác nhau, nói như vậy, vũ kỹ sư đều thân hình tráng kiện, đều mặc những áo giáp hình thù kỳ lạ, đương nhiên nữ vũ kỹ sư không thể dùng từ tráng kiện mà hình dung, nhưng cũng có một phen vị đạo dương cương, mà áo giáp cũng nhẹ nhàng mỹ quan hơn.

Chấp pháp sư cũng một thân áo giáp, nhưng khác với vũ kỹ sư chính là áo giáp của chấp pháp sư đa số là màu trắng hay màu vàng kim, phía sau lưng có hai cây kiếm rất nặng, lúc đi ra ngoài hay chiến đấu thì đều ngồi mã thú.

Y phục của khống tố sư có khảm Linh Tố Thạch, một kiện áo choàng sau lưng, đồng dạng sẽ có một viên Linh Tố Thạch cùng loại đeo trên đầu, trong tay sẽ cầm một cây trượng ngắn khảm Linh Tố Thạch bất đồng thuộc tính.

Y hành sư thì quần áo là trường bào rộng thùng thình, hơn nữa là màu trắng thuần túy, hơn nữa y hành sư còn là một chi nhánh của khống tố sư, chỉ có thể cảm giác khống chế thủy tinh hoa hoặc là mộc tinh hoa thì khống tố sư mới có thể trở thành y hành sư chân chính, chức nghiệp này nữ nhân tương đối nhiều, bởi vì nam nhân tràn ngập khí dương cương, tuy rằng có thể cảm giác được thủy tinh hoa hay mộc tinh hoa nhưng nếu muốn khống chế cũng thập phần trắc trở, trong chiến đấu, tác dụng chủ yếu của y hành sư là chữa thương hay bệnh cho người, chỉ có y hành sư cao cấp mới có khả năng tham gia chiến đấu.

Cung tiến thủ một thân trang phục giáp nhẹ, đặc điểm lớn nhất là lưng đeo cung tiễn, thân thể mẫn tiệp, năng lực phản ứng cũng nhanh.

Đương nhiên đây chỉ là cách ăn mặc thường xuyên của những chức nghiệp khác nhau, thời gian bình thường thì mọi người chỉ ăn mặc trang phục tương đối phổ thông, nhưng một thân trang phục cực kỳ “ phổ thông” của Tử Long lại bị rất nhiều ánh mắt nhìn hèn mọn, thậm chí còn có mấy nữ hài mỹ lệ bịt mũi tránh né chạy qua bên người hắn, Tử Long cũng cảm thấy phiền muộn, tuy rằng khó coi đến muốn ói, nhưng lại rất sạch sẽ a, thế nào lại khoa trương đến như thế.

Tuy rằng người trong nhà ăn rất nhiều, nhưng không chật chội, vừa vào nhà ăn Tử Long liền cảm giác được vài cổ khí tức tương đối cường đại, hắn hướng trong đám người nhìn lướt qua, theo thói quen nhớ kỹ vài người.

“ Xem tên kia, vẻ mặt dữ tợn, thân hình tráng kiện, ăn mặc y phục tuy phổ thông, bên hông có một đại đao chính là một chấp pháp sư năm thứ tư Mộ Ni, có người nói ở một năm trước đã đạt cấp bậc nhất lưu, hiện tại khả năng có thể đạt tới vương cấp bậc, ở trong học viện xếp cao thủ đứng hàng thứ tư, có người nói hắn và phía sau Thiên Cơ tửu điếm có chút quan hệ. Nữ nhân mặc áo choàng màu hồng, đẹp quyến rũ kia là khống tố sư năm ba Bàng Phỉ Lệ, trước khi nhập học đã đạt tới cấp bậc nhất lưu, hiện tại chí ít cũng là vương cấp, xếp hạng thứ ba, so với Mộ Ni thì lợi hại hơn, vị mỹ nữ kia đứng hàng thứ năm, nhưng cô ta không dễ chọc đâu, tốt nhất không nên đi trêu chọc cô ta. Còn có cái kia…” Hoa Nạp Đức vừa đi vừa nhỏ giọng nói với Tử Long.

“ Ngươi như thế nào biết nhiều như vậy?” Tử Long có chút hiếu kỳ cắt lời Hoa Nạp Đức, bọn họ chỉ vừa đến học viện này giữa trưa, hơn nữa bọn họ cũng chưa từng tách ra, Hoa Nạp Đức hình như đối với học viện đều rõ như lòng bàn tay.

“ Hắc hắc, lợi hại phải không, không có gì mà ta không biết, ta là tình báo chuyên gia.” Hoa Nạp Đức có chút đắc ý nói, nhưng không có nói nguyên nhân cho Tử Long, Tử Long nhìn hắn không nói, cũng không có tiếp tục hỏi tới.

Hai người mua cơm xong thì tìm một địa phương tương đối yên tĩnh ngồi xuống.

“ Mỹ thực trước mặt nhưng không có rượu ngon, đáng tiếc.” Tử Long vừa ăn vừa lắc đầu.

Đúng lúc này một người quần áo hoa lệ thân thể mập phì, nhìn ra là biết công tử nhà giàu có, đang ngồi gần bên Tử Long bọn họ, nhìn thoáng qua Hoa Nạp Đức.

“ Yêu! Đây không phải nhị…Hoa Nạp Đức sao, thế nào ngươi cũng tới.” Người thanh niên mập phì kia có chút khinh miệt nói với Hoa Nạp Đức.

“ La Ân, ngươi thứ bại gia tử cũng có thể tới, ta vì sao không thể tới?” Hoa Nạp Đức nhìn thoáng qua La Ân, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khinh thường.

“ A, hiện tại lại đổi nghề giúp đỡ người nghèo rồi.” La Ân khinh bỉ liếc mắt nhìn Tử Long nói tiếp: “ Ta và ngươi có như nhau thôi, ngươi có tu đến thánh cấp cũng không có dùng.”

“ Hừ! Mặc kệ ngươi.” Hoa Nạp Đức quay đầu đi chỗ khác nhỏ giọng nói.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện