Ám Sư Thần Thoại

Linh Phong Tộc Điển


trước sau

Tử Long nhìn thẳng hai mắt của Tức Mặc, làm sát thủ đứng đầu đại lục, hắn biết rõ, Tức Mặc sắp xuất sát chiêu. Khóe miệng Tử Long nhếch lên, vừa muốn sử xuất toàn lực ứng đối, đột nhiên một đạo gió xoáy bay qua thân thể Tử Long, thẳng tắp đánh về phía Tức Mặc, làm cho hắn phải dừng lại thế công huy vũ khí đánh tan cơn gió lốc, nhưng vẫn chưa kết thúc, một đạo phong nhận rồi lại một đạo liên tục không ngừng hướng Tức Mặc đánh tới, hai tay hắn nắm vũ khí rất nhanh đánh tan từng đạo phong nhận, chỉ thấy trước người hắn thoáng hiện một trận đao quang kiếm ảnh, thỉnh thoảng truyền ra tiếng vang “ đinh, đinh”.

Mấy trăm đạo phong nhận trong chớp mắt công tới, Tức Mặc toàn lực đánh tan, thế nhưng khi phong nhận dừng lại công kích thì hắn vẫn còn theo bản năng huy vũ khí liên tục không ngừng. Đối mặt tràng cảnh khôi hài như vậy, Tử Long bật tiếng cười khẽ, quay đầu lại nhìn vị tiểu thư mang mặt nạ vừa buông tay phải xuống, trong giây lát Tử Long nhớ tới cái gì đó, trong lòng run lên. Hình ảnh Ngả Tuyết ngưng tụ thủy tinh hoa nguyên tố lại một lần nữa xuất hiện trong đầu hắn, công kích của hai người lại giống nhau như thế, chỉ là một người dùng thủy tinh hoa nguyên tố, một người dùng phong tinh hoa nguyên tố, trong lòng Tử Long cảm giác có điều gì đó không đúng, nhưng đến tột cùng không đúng chỗ nào, hắn lại nói không rõ ràng lắm.

Chuyên Tôn Tức Mặc thở hổn hển, hai tay nắm chặt vũ khí hoành trước người cắn răng hung hăng nói: “ Tốt lắm.”

Hắn bước về phía trước một bước, đúng lúc này, một thanh âm vang lên: “ Chuyên Tôn Tức Mặc, dám vô lễ như vậy.” Một bóng người hiện ra, lão nhân mở cửa của Đệ Ngũ thế gia xuất hiện trong tầm mắt Tử Long, quay sang hắn hành một lễ, sau đó nói: “ Nhữ Yên tiểu thư, làm người bị sợ hãi.”

Tử Long không nghĩ tới lão nhân này lại có thân pháp lợi hại như vậy, càng không nghĩ tới chính là nữ tử mang mặt nạ bạc phía sau lại là tiểu thư của Đệ Ngũ thế gia, thoạt nhìn mình rất có duyên với con gái của mấy vị tộc trưởng a.

“ Mạc gia gia, ngài tới thì tốt rồi, tên này khi dễ ta.” Nhìn thấy lão nhân đến, Đệ Ngũ Nhữ Yên giống như làm nũng nói.

Chuyên Tôn Tức Mặc nhìn thấy thân pháp của lão nhân, trên trán lập tức toát mồ hôi, hắn nhanh chóng thu hồi vũ khí, đối lão nhân thi lễ mười phần cung kính nói: “ Mạc đại nhân, hiểu lầm, đều là hiểu lầm, ta thực sự không biết vị tiểu thư này là Đệ Ngũ tiểu thư, nếu không cho ta thêm mười lá gan ta cũng không dám làm như vậy.”

Tử Long quay đầu nhìn hắn, lúc này hắn đã sớm không còn khí thế vừa rồi, hiện tại giống như một tên nô tài đang cầu xin chủ nhân tha thứ, cúi đầu, mồ hôi không ngừng tuôn ra, Tử Long nghi hoặc nghĩ, không biết lão nhân này có thân phận gì, không ngờ lại làm cho sát thủ đứng hàng thứ ba của đại lục lại bị hoảng sợ đến hình dạng này.

Lão nhân hừ lạnh một tiếng, Chuyên Tôn Tức Mặc nhất thời run lên, nhưng chỉ nghe lão nhân nhàn nhạt nói: “ Cút, không cần cho ta nhìn thấy lại ngươi.”

Một cỗ khí thế hướng hắn đánh tới, làm hắn thiếu chút nữa té ngồi dưới đất, hắn cuống quýt ổn định thân hình, cấp tốc rời khỏi Kim Diệu đại đạo, mà lúc này xung quanh đã không còn người vây xem, Tử Long giật mình, hắn cảm giác được loại khí thế cường đại này, điều này làm cho hắn nhớ lại vòng kiểm tra thứ ba trong Hán Võ học viện, Mạc Hướng Phi tướng quân cũng có loại khí thế này, đúng, chính là khí thế của vương cấp cao thủ, “ Mạc gia gia”, lẽ nào lão nhân này và Mạc Hướng Phi có quan hệ? Một người mở cửa cho Đệ Ngũ thế gia không ngờ cũng là vương cấp cao thủ, nhìn ra được Đệ Ngũ thế gia không hề đơn giản.

Lão nhân thấy Tức Mặc rời đi, xoay người đi tới bên người Nhữ Yên nói: “ Tiểu thư, chúng ta trở về đi, lão gia còn đang chờ Ngọc Long tiên sinh.” Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

Lão nhân nhìn về phía Tử Long nhẹ nhàng hành lễ, nói: “ Tiên sinh, lão gia nhà ta muốn ta đến giúp ngươi một tay, sau đó thỉnh tiên sinh về phủ nghỉ ngơi.”

“ Nguyên lai là Ngọc Long tiên sinh, Nhữ Yên tạ ơn sự tương trợ của ngài.” Nhữ Yên nhẹ hành lễ với hắn, vô luận thanh âm hay động tác đều thập phần ôn nhu.

“ Chỉ nhấc tay mà thôi, tiểu thư không cần để trong lòng.” Tử Long cười nhẹ đáp, nhìn thấy nàng nhìn thẳng mặt hắn, Tử Long rất rõ ràng, nàng chỉ nhìn mặt nạ, nếu là tiểu thư của Đệ Ngũ thế gia, làm sao không biết được lời tiên đoán.

Nhữ Yên nhìn kỹ mặt nạ thánh vương của hắn, rõ ràng có chút kích động, nàng nói: “ Mạc gia gia, Ngọc Long tiên sinh là người được tiên đoán.”

Lão nhân gật đầu cười nói: “ Đúng vậy, tiểu thư, tiên sinh, chúng ta đi thôi, lão gia đang vội gặp tiên sinh.”

Tử Long cũng gật đầu, lập tức cùng đi về hướng trạch viện của Đệ Ngũ thế gia.

Mà ngày hôm nay, tinh thạch biểu hiện khí của Thiên Cơ tửu điếm xuất hiện tin tức: “ Sát thủ đứng hàng thứ ba Chuyên Tôn Tức Mặc tại Kim Diệu đại đạo cùng một nam tử đeo mặt nạ kim sắc tranh đấu, bị trúng hai cước,
sau đó bị Đệ Ngũ tiểu thư dùng phong nhận chặn bước tiến, Hán Hoa đế quốc vương cấp cao thủ võ học thiên tài tiền bối đã đích thân tới hiện trường, dùng uy thế quát lui Chuyên Tôn Tức Mặc, căn cứ tình huống, ảnh hưởng danh tiếng của hắn, thứ tự sắp xếp trên bảng sát thủ giảm xuống mười bậc.” Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

Trong một phòng khách bên trong Thiên Cơ tửu điếm, Tức Mặc hung hăng đập bàn, trầm giọng nói: “ Ngọc Long, Tức Mặc ta nếu không giết ngươi, uổng ta sống trên đời, có lẽ chờ xem, ta sẽ cho ngươi biết, vương cấp cao thủ cũng không phải thiên hạ vô địch, hừ, còn có Đệ Ngũ Nhữ Yên, sớm muộn gì ta cũng làm cho ngươi quỳ dưới chân ta cầu xin tha thứ.”

Lúc này bên trong Đệ Ngũ thế gia, Hoành Bác thân thiết ngồi bên người Tử Long, cười nhìn Nhữ Yên, gật nhẹ đầu, sau khi những người khác đi hết ra ngoài, trong phòng khách chỉ còn lại ba người.

Hoành Bác có chút đắc ý cười nói: “ Ngọc Long tiên sinh, đây là bằng hữu của ngươi?”

“ A, cái này… Lúc đó quá xa, nhìn thấy không rõ, làm ta nghĩ lầm là người bằng hữu, không nghĩ tới là thiên kim của Đệ Ngũ thế gia.” Tử Long có chút xấu hổ, hắn không nghĩ tới lúc này Hoành Bác còn có tâm tư nói giỡn, không có một chút phong phạm của gia chủ.

Mà Nhữ Yên nghe lời phụ thân vừa nói, không khỏi ngượng ngùng cúi đầu, chỉ là mang mặt nạ nên không thấy rõ biểu tình mà thôi. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

Hoành Bác nhìn thấy thế bèn cười cười, nói: “ Xem ra tiên sinh đúng là người được tiên đoán, hữu duyên như vậy với chúng ta, ở trên tận trời cao cũng nhìn thấy được người của Đệ Ngũ gia, thực sự là thiên ý a.”

Nghe hắn nói như thế, Tử Long mỉm cười, vị gia chủ này thật khôi hài, nhưng làm vậy khiến cho Nhữ Yên càng ngại ngùng, chỉ nghe nàng nũng nịu nói: “ Phụ thân, ngài nói gì vậy, Ngọc Long tiên sinh là người được tiên đoán, có lẽ đã lấy được Linh Phong tộc điển phải không?”

Nhữ Yên vừa hỏi như thế, Hoành Bác liền thu hồi khuôn mặt tươi cười, hướng Tử Long nói: “ Thấy tiên sinh quần áo chỉnh tề khi đi xuống, không có thương thế, không biết có phải đã lấy được Linh Phong tộc điển hay không.”

Tử Long chậm rãi từ trong lòng xuất ra Linh Phong tộc điển, chỉ thấy thân thể Hoành Bác kích động đến run lên, Tử Long đưa tộc điển qua, hắn nhẹ nhàng cầm lấy bằng hai tay, cẩn thận đặt trong lòng bàn tay, tỉ mỉ quan sát, Nhữ Yên cũng đi tới bên người hắn, nhìn chằm chằm tộc điển nói: “ Đây là Linh Phong tộc điển?”

“ Đúng vậy, sáu ngàn năm rồi, Linh Phong bộ tộc rốt cục gặp lại Linh Phong tộc điển, thật không ngờ, lúc ta còn sống còn có thể cầm được trong tay, tiên sinh, thực sự là vô cùng cảm tạ.” Ánh mắt hắn vẫn không rời tộc điển, chỉ dùng thanh âm run rẩy nói.

“ Gia chủ không cần khách khí, ta cũng nhờ cơ duyên xảo hợp mà lấy được thôi.” Tử Long nhìn thấy thần tình của hắn, thoáng xúc động niềm ký ức sâu trong nội tâm, hồi tưởng lại ám sư Triệu Tấn trong U Lãnh sơn, lúc đó hắn cũng là như vậy, vẫn không hề quên chuyện đã đáp ứng Triệu Tấn, “ ta sẽ để cho ám sư quang mang soi sáng toàn bộ thế giới…”, có thể, sau hành trình đông phương đàn sơn, hẳn là nên đi xem nơi hoang dã phía nam, Ám Chi Nhận, nhất định sẽ lấy về trong tay. Chức nghiệp ám sư, cũng sẽ hiện lại trên đại lục, nhất định.

Hoành Bác chậm rãi dằn xuống nội tâm kích động, đưa Linh Phong tộc điển tới cho Tử Long, nhẹ giọng nói: “ Tiên sinh, mong muốn ngươi có thể giúp đỡ tộc nhân chúng ta trùng hưng đại lục, ngươi hãy thu nó đi.”

Tử Long nhìn tay hắn, như biết có ý nghĩa truyền đạt tộc điển, nội tâm khẽ run lên, trầm giọng nói: “ Đây là tộc điển của Linh Phong bộ tộc, tộc trưởng hẳn là nên bảo quản, sao tùy ý đưa cho người ngoài?”

Hoành Bác nhẹ lắc đầu, thở dài nói: “ Tiên sinh là người được tiên đoán, bộ Linh Phong tộc điển nên thuộc về tiên sinh, hơn nữa, lúc ta còn sống được nhìn thấy nó, cũng đã cảm thấy mỹ mãn, tiên sinh nhất định phải nhận lấy, mong muốn ta còn được nhìn thấy ngày huy hoàng của Linh Phong bộ tộc.”

Tử Long còn muốn từ chối, nhưng nhìn ánh mắt kiên định của hắn, nghĩ lại mình cũng từng trở thành thánh vương, hắn biết rõ sự cố chấp của những gia tộc cổ xưa này.

Tử Long gật đầu bất đắc dĩ, tiếp nhận tộc điển, trong lòng cười khổ, bản thân mình còn sống được bao lâu đã là vấn đề, hiện tại lại thêm gánh nặng của hai bộ tộc trên vai, không biết là sự may mắn hay là tàn khốc.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện