Ám Sư Thần Thoại

Chuẩn Bị Trước Cuộc Thám Hiểm


trước sau

Trắng đen thay đổi, khi một vòng mặt trời đỏ nổi lên, phía chân trời dần dần nổi lên màu sáng trắng, một ngày mới lại bắt đầu, không biết còn có thể qua được thêm bao nhiêu ngày đêm như thế, Tử Long mở mắt, thầm nghĩ, không biết mình còn có thể vượt qua bao nhiêu ngày nữa, hắn đứng dậy mặc quần áo, rửa mặt, đi ra cửa phòng, quay đầu lại nhìn, không biết mình còn có thể trở lại đây nữa không, Tử Long mỉm cười, vẻ tươi cười cũng không chút vướng bận. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

Tử Long đi tới phòng Lặc Nhĩ, vừa muốn gõ, cửa phòng đã mở, vẫn mặt nạ màu bạc kia, Lặc Nhĩ có vẻ tươi cười, xuyên thấu qua cửa sổ tâm linh, Tử Long biết, nàng một đêm không ngủ.

Tử Long nhẹ nhàng thở dài một tiếng, mở miệng: “ Chuẩn bị tốt chứ? Lặc Cầm tỉnh dậy chưa?”

Lặc Nhĩ khẽ gật đầu, vừa cười vừa nói: “ Tất cả chuẩn bị xong rồi, đang chờ ngươi đến, nhưng Lặc Cầm biết hôm qua ngươi bế nàng về, có chút ngại ngùng.”

Tử Long mỉm cười nói: “ Chuẩn bị xong thì chúng ta đi thôi, còn phải ra ngoài thành, không biết ngày hôm nay có bao nhiêu cao thủ tụ tập cùng một chỗ, các ngươi phải cẩn thận.”

Lặc Nhĩ gật đầu, vừa muốn xoay người đi gọi Lặc Cầm, Tử Long lại nhẹ giọng gọi nàng, lấy ra hai bộ tộc điển, đưa cho nàng nói: “ Thứ này ngươi giữ dùm, ta mang trên người không tiện lắm.”

“ Một là Ngự Thú tộc điển, một là gì?” Lặc Nhĩ hiếu kỳ nhìn Linh Phong tộc điển, hỏi.

“ Đây là Linh Phong tộc điển, ngày hôm qua là vì nó, ta đi ra ngoài cả ngày, lần này đi đông phương đàn sơn, nhìn xem có thứ gì có thể mở ra hai bộ tộc điển hay không.” Tử Long cũng không dự định giấu diếm nàng, khẽ đáp. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

“ Linh Phong tộc điển? Lẽ nào lại giống Ngự Thú tộc điển sao, không lẽ cũng cần thứ gì đó để mở giống nhau?” Lặc Nhĩ nói.

“ Ta cũng không biết phải như ngươi nói không, nhưng ta nghĩ cũng không khác lắm.” Tử Long nhàn nhạt đáp.

Lặc Nhĩ gật đầu, không nói gì, đặt hai bộ tộc điển vào thủ trạc, hai bộ tộc điển trong nháy mắt chậm rãi tiêu thất.

Lặc Nhĩ lập tức đi vào phòng, kéo Lặc Cầm đi ra, hiện tại Lặc Cầm đã không còn hình dạng kiêu ngạo như hôm qua, trái lại rất dịu ngoan đứng bên cạnh Lặc Nhĩ, cúi đầu không dám nhìn Tử Long, có thể ngày hôm qua Tử Long bế nàng làm nàng nhớ tới chuyện mình trần truồng lúc gặp hắn lần đầu tiên.

Tử Long cười nói: “ Chúng ta đi thôi, đừng để cho bọn họ chờ nóng nảy.”

Ngoài cửa Thiên Cơ tửu điếm, Bộc Dương Sở Sinh, Công Dã Văn Vũ, Thương Mưu Xà Nhị đều đã chờ lâu, thấy Tử Long đi ra, liền tiến lên thi lễ, Tử Long khiêm tốn đáp lễ, Lặc Nhĩ cùng Lặc Cầm nghi hoặc nhìn Tử Long, cũng không có hỏi nhiều, trong lòng Lặc Nhĩ hiểu được, ba người này có thể vì Linh Phong tộc điển mà đến.

Trên đường chính của Hán Nạp thành, hôm nay nhiều người hơn, rộn ràng nhốn nháo lẫn phồn vinh, nhưng khi nhìn thấy hoàng kim diện xuất hiện thì người qua đường đều nhường ra một thông đạo, mọi người vẫn như cũ không hề quên hoàng kim diện mới nổi danh hôm qua, bọn họ cũng bất chấp người đi đường, trực tiếp đi ra cửa đông, chỉ là Tử Long không có chú ý tới, ở phía sau đám người kia, có một đạo ánh mắt xuyên thấu qua chiếc mặt nạ màu bạc, nhìn chằm chằm vào hắn.

Ngoài cửa đông Hán Nạp thành, là một mảnh cỏ xanh, một đại lộ đi thông về hướng đông, ở xa là một mảnh rừng rậm, dõi mắt nhìn ra xa xa, là đàn sơn liên miên phập phồng như ẩn như hiện, Tử Long mang theo mọi người dọc theo đại lộ bước đi, Lặc Cầm đã khôi phục lại sự linh động, vừa đi vừa chơi đùa, từng trận tiếng cười không ngừng truyền đến, làm bầu không khí khẩn trương dần giảm bớt.

Không bao lâu, phía sau Tử Long truyền đến tiếng vó ngựa phi nhanh, thanh âm đến gần, khi ngựa phi ngang bọn họ thì đột nhiên dừng lại, Tử Long quay đầu vừa nhìn, đó là một người khôi ngô cao lớn gương mặt cương nghị, nhìn qua chừng ba mươi tuổi đang ngồi trên ngựa, toàn thân mặc bộ khôi giáp màu bạc, sau lưng đeo hai thanh đại kiếm rất nặng, vừa nhìn đã biết người này là chấp pháp sư. Nhưng từ trang phục của hắn mà xem, hắn có thể là một gã chấp pháp sư tự do, bởi vì chấp pháp sư thường là vì đế quốc phục vụ, mỗi người đều có đeo tiêu chí trên mũ giáp của đế quốc. Đương nhiên cũng có một ít người không thích bị ràng buộc, thích tự do, đối với người như vậy, đế quốc sẽ không ép buộc, cho nên ở trên đại lục cũng có một ít chấp pháp sư tự do.

“ Vị này chính là hoàng kim diện được nghe đồn đại trong Hán Nạp thành a.” Chấp pháp sư kia nhảy xuống ngựa, đi tới trước mặt Tử Long chắp tay thi lễ nói.

Tử Long thấy người này cũng không hề có ác ý trái lại còn có vẻ thân thiện, liền hoàn lễ, cười nói: “ Hư danh mà thôi, xin hỏi tôn tính đại danh của huynh đệ?”

“ Họ Thác Bát, tên Quyền, ở trong Hán Nạp thành nghe nói hoàng kim diện đẩy lùi Chuyên Tôn Tức Mặc, thật sự làm lòng người vui vẻ, tên này ta đã sớm nhìn hắn không vừa mắt, đáng tiếc lúc đó tại hạ không ở hiện trường, thực sự là quá tiếc nuối.” Thác Bát Quyền hào sảng cười to.

“ Gọi Ngọc Long là tốt rồi, Chuyên Tôn Tức Mặc ác giả ác báo, là do một vị tiền bối đuổi lui hắn, ta căn bản không hề ra lực gì, Thác Bát huynh nói quá lời.” Tử Long cười cười, xem ra Thác Bát Quyền cũng là người có tính tình ghét ác như cừu, nên
trong lòng tăng nhiều hảo cảm.

“ Ngọc Long huynh quá khiêm tốn, hai cước của ngươi đá trúng hắn, ai cũng biết, thực lực của Ngọc Long huynh đúng là không thể đoán được a.” Thác Bát Quyền vỗ vai Tử Long, phảng phất như lão bằng hữu nói.

“ Ha ha…thực sự không dám nhận, không biết Thác Bát huynh muốn đi đâu?”

“ Được đế quốc sủng ái, đi vào trong đông phương đàn sơn, không biết có phải Ngọc Long huynh cùng đi không?” Thác Bát Quyền thẳng thắn nói.

“ Nga? Chúng ta là cùng một đường, vừa đi vừa nói chuyện thôi.” Tử Long cũng không nghĩ hắn cũng đi chung, nhưng như vậy cũng tốt, ít ra có thêm được một người đáng tin tưởng.

Trên đường Tử Long giới thiệu cho Thác Bát Quyền về mấy người đi cùng mình, nhóm người đi theo hướng đông, đường đi càng thêm náo nhiệt. Rất nhanh, khoảng gần chính ngọ, bảy người đã đi tới sát biên giới rừng rậm phía trước, một khu nhà ở đã sừng sững hiện ra trước mặt.

Tử Long nhìn về phía trước, Hoa Nạp Đức đang đứng chờ ngoài cửa, thấy mấy người Tử Long đi đến, bước nhanh lên nghênh tiếp, bảy người Tử Long càng bước tới nhanh hơn, đi tới trước mặt Hoa Nạp Đức.

“ Nguyên lai Ngọc Long huynh cùng Thác Bát huynh cùng đi tới đây, thật tốt quá, hiện tại người đã đủ, chúng ta mau mau vào đi thôi.” Trong lòng Hoa Nạp Đức mừng rỡ, cao thủ của Hán Hoa đế quốc đề tụ tập là chuyện may mắn, nếu như những người này về sau chịu vì đế quốc hiệu lực, thì thực lực của Hán Hoa đế quốc sẽ càng tăng thêm một bậc.

“ A Đức huynh, để ngươi đợi lâu, do ta xảo ngộ cùng Thác Bát huynh, nên cùng nhau kết bạn đến đây.”

“ Ngọc Long huynh, ba vị này là?” Hoa Nạp Đức nhìn ba khống tố sư sau lưng Tử Long hỏi.

“ Nga, thiếu chút nữa quên mất, Bộc Dương Sở Sinh, Công Dã Văn Vũ, Thương Mưu Xà Nhị đều là khống tố sư, đều có tu vi thứ vương cấp, lần này cùng đi với chúng ta, không biết a Đức huynh có hoan nghênh hay không.” Tử Long giới thiệu cho Hoa Nạp Đức.

“ Nga? Thực sự là quá tốt, có thêm ba vị cao thủ, lần này không sợ làm không xong.” Hoa Nạp Đức đương nhiên rất vui vẻ, lần này xuất hành vốn không có khống tố sư, hắn không biết quan hệ thâm tầng giữa Đệ Ngũ thế gia và đế quốc, chỉ biết làm khống tố sư phải xem thiên phú, hơn nữa còn cần đại lượng tiền tài, nên cao thủ khống tố sư là người rất có thân phận. Nhưng những người này sẽ không đi theo bọn họ chấp hành loại nhiệm vụ nguy hiểm thế này, thế nhưng Tử Long có thể đưa theo ba khống tố sư có thứ vương cấp tu vi, hắn đối với Tử Long ngày càng khó suy đoán. Thế nhưng nghĩ lại, cao thủ lánh đời, thì sẽ như thế cũng không có gì kỳ lạ.

Sở Sinh, Văn Vũ cùng Xà Nhị thi lễ với Hoa Nạp Đức, mấy người đi vào khu nhà sát rừng rậm, ở đây đã sớm có mười người đang chờ đợi, trong đó còn có hai nữ tử, Chuyên Tôn Tức Mặc cũng có mặt, hắn thấy Tử Long trong ánh mắt nhất thời biến đổi, hung hăng nhìn Tử Long. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

Hoa Nạp Đức đi tới trong đại sảnh quét mắt nhìn bốn phía, cười nói: “ Mười bảy vị ở đây, đều là cao thủ khó gặp của Hán Hoa đế quốc, ở đây ta đại biểu đế quốc, cảm tạ mọi người đã đến, nhiệm vụ lần này đã nói qua, bất luận thành công hay thất bại, đều sẽ được lễ ngộ quý tộc của đế quốc, hiện tại xin giới thiệu cho mọi người làm quen một chút.”

Hoa Nạp Đức nói xong, mỗi người đều đơn giản tự giới thiệu.

“ Vũ kỹ sư, Tào Nghiêm Lượng.”

“ Vũ kỹ sư, Ngụy Đào Thân.”

“ Vũ kỹ sư, Tạ Vĩnh Khôn.”

“ Vũ kỹ sư, Mẫn Môn Văn.”

“ Vũ kỹ sư, Lô Nhiên Học.”

“ Vũ kỹ sư, Diêu Chí Phong.”

“ Vũ kỹ sư, Dương Liễu Phong.”

“ Vũ kỹ sư, Chuyên Tôn Tức Mặc.” Chuyên Tôn Tức Mặc vừa nói vừa lạnh lùng nhìn Tử Long chăm chú, nhưng nhìn thấy Lặc Cầm sau lưng, khóe miệng hơi nhếch lên, nổi lên một tia tươi cười giả dối.

“ Vũ kỹ sư, Mễ Thần Hi.” Trong mười người có một nữ tử quyến rũ nhìn mọi người nói.

“ Chấp pháp sư, Bồ Thai Dũng Yến.” Đây có thể là chấp pháp sư nữ tính duy nhất trên đại lục, thân hình nàng bưu hãn hơn nữa có hai thanh kiếm rất nặng, tạo hiệu quả thật kinh ngạc, Tử Long cũng không xem nhẹ nàng, hắn cảm giác nàng có thực lực cực mạnh trong nhóm người.

“ Chấp pháp sư, Thác Bát Quyền.”

“ Khống tố sư, Bộc Dương Sở Sinh.”

“ Khống tố sư, Công Dã Văn Vũ.”

“ Khống tố sư, Thương Mưu Xà Nhị.” Khi Xà Nhị nói hắn là khống tố sư, những người chung quanh rõ ràng khó tin, bọn họ dù sao cũng không tin gã nam tử bưu hãn này lại là một khống tố sư.

“ Ngọc Lặc Nhĩ.”

“ Ngọc Lặc Cầm.”

“ Ngọc Long.” Ba người Tử Long cũng không báo chức nghiệp bản thân, nhưng làm mọi người nhíu mày, còn có ánh mắt hèn mọn nhìn, bởi vì trên người ba người không có khí tức gì của cường giả, trong lòng họ đều đang suy nghĩ, vì sao người mang hoàng kim diện này có thể đánh trúng Chuyên Tôn Tức Mặc


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện