Ngày đầu Tạ Dung thi, Bạch Chi Yến đang đọc kịch bản sau khi thu dọn xong đồ đạc.
Toàn bộ kịch bản kia có một tập, cốt truyện nói về một chủ nhà nhỏ và một khách thuê nhà vô danh.
Bạch Chi Yến lật qua lật lại kịch bản nhìn mấy lần, xác nhận không có vấn đề gì rồi lại nhàn rỗi.
Một khi cơ thể con người rảnh rỗi, đầu óc sẽ không rảnh như thế, dường như cả hai không đồng thời ở cùng một không gian với nhau.
Bạch Chi Yến không thể kìm nén được nghĩ đến Tạ Dung, anh và Tạ Dung quen nhau cũng gần một năm, tự nhận mình đã biết rõ về cậu nhưng ngay cả trước đây cậu đã từng yêu đương chưa cũng không biết.
Tạ Dung ưu tú như vậy, có lẽ đã từng rồi, vậy người đó là nam hay nữ? Cậu là trời sinh đã thích nam sinh sao? Cậu ấy thích người như thế nào?
“Tóc dài, môi hồng răng trắng, mắt cong cong thích cười” kia có lẽ là người trước kia cậu từng thích? Như vậy cậu nói “giả”, “chuyện phiếm” cũng không nói dối.
Bạch Chi Yến trở mình, không nghĩ nổi nữa, nhìn đồng hồ, Tạ Dung đã sớm thi xong.
Anh thay quần áo khác, buộc tóc lên thành một búi nhỏ.
Mấy ngày nay anh định đi cắt tóc, tóc của anh dài thì không dài, nhưng không buộc lên sẽ rất nóng.
Gặp Tạ Dung ở dưới trường học rồi cùng nhau đi căn tin ăn.
Sau mỗi kì thi Tạ Dung đều có thể thấy anh dưới trường học, có hai lần anh mang theo trà sữa đến.
Mỗi lần Tạ Dung thấy anh đứng ở cửa trường học, mang tai nghe điện thoại, cười với người quen đi qua, cậu đều xúc động chạy tới ôm anh.
Lớp Tạ Dung được nghỉ ngơi một ngày trước khi kỳ thi cuối cùng, hôm nay Tạ Dung thu dọn đồ đạc.
Sau đó hai người họ vệ sinh ký túc xá một lần.
Hai người bọn họ đặt một phòng đôi, lúc đó hai người không hẹn mà cùng đề nghị phòng đôi, nhưng thật ra đều mang ý xấu.
Cho lý do đều rất đường hoàng, lại rất nhất trí, nói là ở cùng nơi dễ trao đổi kịch bản.
Hai người ở khách sạn đợi vài ngày, Bạch Chi Yến ngủ nhìn gò má của Tạ Dung mỗi đêm, mà lần đầu Tạ Dung nhìn thấy gò má của Bạch Chi Yến khi cậu tỉnh dậy.
Trước một ngày đi thu âm, Bạch Chi Yến ra ngoài cắt tóc, tóc ngắn làm anh đột nhiên có vẻ trẻ tuổi hơn.
Khi hai người