Bạch Chi Yến thực tập tại một đài truyền hình, lúc đầu không được dẫn chương trình, sau đó gặp được quý nhân sẵn lòng hướng dẫn, cho anh cơ hội, anh dần dần có thể đảm nhiệm việc dẫn chương trình.
Việc thực tập đối với Bạch Chi Yến không tính là thật vất vả, về nhà còn có Tạ Dung chờ, mỗi ngày đều mong đợi nhiều hơn một chút.
Rất nhanh Bạch Chi Yến đã trở thành một nhân viên chính thức.
Học kỳ mới sắp kết thúc, trước khi tạm biệt ngôi trường, anh đã xuất hiện với tư cách người chủ trì bữa tiệc tốt nghiệp.
Ngày diễn ra bữa tiệc, Bạch Chi Yến mặc bộ âu phục màu trắng, Tạ Dung ngồi ở hàng thứ nhất trong khán phòng nhìn xem.
Ngoại trừ dẫn chương trình, Bạch Chi Yến còn nhảy cùng Hồ Việt và Lâm Dã, ba người họ đã xếp hàng trong ba ngày.
Vì lý do này nên nửa chừng Bạch Chi Yến phải đi thay quần áo khác, may là có tận bốn người chủ trì, không đến mức không thể dẫn chương trình khi không có anh.
Lúc anh báo tiết mục thì Tạ Dung mới biết được Bạch Chi Yến sẽ nhảy múa, từ trước đến nay chưa từng thấy anh nhảy.
Bạch Chi Yến mặc bộ quần áo màu đen rộng, đeo không ít phụ kiện trên ngón tay, cổ tay và cả cổ.
Động tác vũ đạo mạnh mẽ, giữa chừng quần áo bị nhấc lên nhiều lần, để lộ phần eo.
Tạ Dung nghe tiếng hò hét của các chàng trai và cô gái xung quanh mình, cau mày lại.
Sau khi Bạch Chi Yến nhảy xong, Ta Dung đi xem tường tỏ tình của trường.
Quả nhiên, 90% đang bày tỏ với anh, 50% đang hỏi anh là ai.
Cậu di chuyển ngón tay, bình luận một câu: Xin lỗi, anh ấy đã có chủ.
Những bình luận sau đó cũng có hơi kinh ngạc, kinh ngạc do những người này thậm chí không biết rằng Bạch Chi Yến đã có đối tượng, tại sao ngay cả Bạch Chi Yến cũng không nhận ra.
Tạ Dung lại không để ý tới.
Bữa tiệc kết thúc, bọn họ cùng nhau về nhà, Tạ Dung hơi ngột ngạt, làm ầm lên một lần.
Sau đó cậu tựa trên vai Bạch Chi Yến, buồn buồn nói: “Em mới biết được anh biết nhảy múa, thật nhiều lần đều là như vậy.
Lúc trước đến nhà của anh mới biết được anh còn biết đề xe máy.”
Bạch Chi Yến nghe xong nói xin lỗi, bởi vì khi những sự việc này chưa tới gần, anh cảm thấy không cần thiết phải nói ra, cũng không nhớ nổi để nói.
Vài năm sau, Bạch Chi Yến vẫn giữ thói quen đó như cũ, có rất nhiều chuyện đã xảy ra rồi thì Tạ Dung mới biết được.
Ví dụ như, ông chủ công ty liên tục quấy rối Bạch Chi Yến, mãi đến một lần Tạ Dung ở nhà chờ anh không về nên phải đến công ty của anh.
Ai biết khi xuống xe thấy Bạch Chi Yến say khướt bị một người đàn ông ôm, trong nháy mắt Tạ Dung máu nóng dâng lên đánh người kia một trận.
Chờ Bạch Chi Yến tỉnh lại, Tạ Dung còn chưa kịp