Tống Thiên Nhan chán nản ngồi trên giường, nội thương làm nàng không thể hoạt động mạnh, từ tối qua đến giờ nàng cũng chỉ quanh quẩn trong phòng, Đông Phương Triệt cũng không chuẩn cho nàng ra ngoài.
Cánh cửa nhẹ nhàng mở, nam tử âm trầm lạnh lùng bước vào trên tay cầm chén thuốc, mắt nhìn nàng lại thêm một tí ôn nhu " Tỉnh rồi? Thấy thế nào ?"
" Chán, rất chán" Nàng ngay thẳng nói, thật sự là rất chán a, không internet, cũng chẳng có ngôn tình tiểu thuyết
Đông Phương Triệt hơi gợi môi ý cười, ngồi xuống bên bàn tay cầm chén thuốc nói " Mau uống đi"
Tống Thiên Nhan bĩu môi đi lại, cầm chén thuốc uống sạch, vị đắng tràn ngập nơi cổ họng, nàng thè lưỡi đau khổ, nhưng không thể không uống. Đông Phương Triệt hài lòng, lãnh đạm nói " Mau hồi phục, tháng sau chúng ta sẽ đi Tây Xuyên Quốc"
" Tây Xuyên ? Để làm gì ?" Đó chẳng phải là nơi của Tử Mạc sao ? Lúc đó nàng bỏ lại hắn, giờ chẳng hẳn hắn rất hận nàng đi, không có lẽ hắn đã sớm quên nàng.
" Hoả Tướng Quân Tây Xuyên thành hôn, không thể không đến chúc mừng" Hắn là quốc gia hoàng đế, đương nhiên không chỉ đến vì hôn lễ của Nguỵ Tử Mạc, đồng thời cũng vì giao kèo của hai nước trong thời kỳ căng thẳng.
" Thành hôn ?" Nàng kinh ngạc, lại cười khổ, nàng đoán không sai. Hắn cũng đã quên nàng. Nếu không tại sao lại thành hôn. Nàng có Ảnh cùng Vỹ Lăng rồi, còn tham lam gì nữa.
Đông Phương Triệt trầm ngâm nói tiếp "Nguỵ Tử Mạc thành hôn với Tây Xuyên công chúa Tây Hạ Tuyết"
Tống Thiên Nhan trầm xuống, là nữ tử hồi trước muốn đuổi giết nàng cùng Ảnh. Hắn thành hôn với nàng ta sao ? " Ta không đi được sao ? Dù sao chủ thượng ngài không phải chỉ có mình ta là ám vệ"
" Lục Du cùng Lạc Chiêu ở lại chỉnh đốn ảnh vệ quân đội, Nhậm Thái vốn trong tối không thích hợp ra ngoài. Nếu ngươi có thể làm được nhiệm vụ của bọn họ thì không cần đi" Đông Phương Triệt lạnh lùng nói, nàng liên không muốn cùng hắn xuất cung, hắn không cho nàng toại nguyện.
Tống Thiên Nhan thở dài ngao ngán "Ta sẽ ráng dưỡng thương"
Nàng không thể chỉnh đốn ảnh vệ, cũng không thể làm công việc của Nhậm Thái. Đây là chơi khó nàng. Nhưng hôn lễ của hắn thành thật một chút nàng cũng không muốn đi. Nhìn hắn lấy nữ nhân khác, nàng liền không thoải mái.
Đông Phương Triệt nhìn nàng một lúc đột nhiên đứng dậy rời đi " Ta có việc đi trước, ngươi cứ nghỉ ngơi"
" Là" Nàng qua loa trả lời, nhìn cánh cửa khép lại nàng chợt nhận ra. Hắn đến chỉ để đưa thuốc cho nàng? Chuyện này không phải chỉ cần người hầu làm là được thôi sao ? Hắn lại tự thân đưa nàng.
Bắc Đường quốc, Thái Tử Phủ
Nam tử tuấn mỹ trầm ngâm ngồi trên bàn, ngũ quan đẹp như