Bắc Tử Mịch bĩu môi không vui, hoàng huynh anh minh thần vũ một thời bây giờ đầu óc chỉ toàn là nàng. Vậy mà Tống Thiên Nhan vô tâm nữ nhân này lại không hề quan tâm đến hắn. " Ta nói, Tống Thiên Nhan, nếu ngươi chần chừ Hoàng Huynh sẽ bị nữ tử khác cướp mất đấy"
Bỏ trong miệng khối điểm tâm, nàng chau mày " là ai ? Phùng Như Ý ?"
" Tống Thiên Nhan người đừng xem thường nữ nhân đó, dù sao nàng ta cũng là cháu của Hiền Quý Phi. Thân phận xứng đáng làm Thái Tử Phi hơn ám vệ nho nhỏ như ngươi đây" Bắc Tử Mịch đe doạ trừng mắt, tuy nàng không thích Phùng Như Ý thành nàng tẩu tử, có điều nếu xét vì nguy cơ không phải Phùng Như Ý có khả năng nhất sao.
Tống Thiên Nhan hừ lạnh " Nếu như vậy Bắc Vỹ Lăng chẳng khác gì bình thường nam tử"
Phùng Như Ý là đệ nhất mỹ nhân Bắc Đường, nam nhân ưa thích nàng cũng là lẽ đương nhiên, có điều nàng không thoải mái, nàng không muốn Bắc Vỹ Lăng hội thích nàng " Danh hiệu đệ nhất mỹ nhân đó thật buồn cười, trong khi đó rõ ràng ngươi mỹ mạo hơn nàng"
" Vô phương, dù sao ta cũng chỉ là một không sủng ái công chúa" Nàng nhún vai, trong đôi mắt toát lên đượm buồn.
Tống Thiên Nhan buông trong tay chiếc lá, đi đến bên cạnh nàng vỗ vai " Bắc Tử Mịch ngươi mới đúng là nữ nhân ta ngưỡng mộ, Phùng Như Ý hay Bắc Tử Như nữ nhân đó chỉ như bình hoa di động. Không gì đặc sắc"
Nàng bật cười " Ngươi nghĩ vậy sao ?"
" Đúng vậy" Tống Thiên Nhan không phản đối gật đầu. Tuy rằng kết cuộc Bắc Tử Mịch cũng thảm không khác gì Tống Thiên Nhan, có điều lúc này đã không còn như nguyên tác, nàng cũng sẽ không để Bắc Tử Mịch xảy ra chuyện.
" Tử Mịch, ngươi cùng Vỹ Lăng là nhất mẫu đồng bào sao ?" Tuy là biết không phải nhưng có vài chuyện nàng muốn biết rõ, chỉ có thể từ từ hỏi kĩ.
Quay sang nhìn phía nàng, Bắc Tử Mịch ngạc nhiên nói " Hoàng Huynh không nói gì với ngươi sao ? Mẫu phi của ta là Thục Phi, mẫu phi của Hoàng Huynh là Tĩnh Phi"
" Tĩnh Phi ? Vậy Tĩnh Phi ..." Tĩnh Phi hẳn là đã bị Đông Lạc Hoàng bắt về, nên Thục Phi mới nhận nuôi Bắc Vỹ Lăng đi.
" Tĩnh Phi khuynh quốc khuynh thành dung mạo đã lay động 2 trái tim của nhị vị Hoàng đế, có điều lúc bấy giờ Đông Lạc mạnh hơn Bắc Đường rất nhiều, Phụ Hoàng bất đắc dĩ phải đưa Tĩnh Phi đi Đông Lạc. Hoàng Huynh lúc này bơ vơ một mình trong cung, đựơc ta mẫu phi nhận làm hoàng nhi, nuôi dữơng như thân nhi tử" Bắc Tử Mịch hồi tưởng