Đài truyền hình Tương Nam.
Tổng đạo diễn của chương trình truyền hình thực tế « Hoa Dạng Thiếu Niên » - Trương Chí Toàn đang ngồi trong phòng làm việc cá nhân, ông chống khuỷu tay lên bàn gỗ, tập trung tinh thần nhìn vào màn hình máy tính trước mặt.
Trên máy vi tính đang chiếu chính là video livestream của Thẩm Ngôn.
Giờ phút này video trực tuyến của hắn đã đạt tới con số đáng kinh ngạc: hơn 5 triệu lượt xem, hơn nữa con số đó vẫn còn đang thong thả gia tăng. Bình luận thì đã ít đi rất nhiều so với trước đó, nhưng Trương Chí Toàn là kẻ giàu kinh nghiệm, ông vừa nhìn liền biết rõ, đó cũng không phải là vì cộng đồng mạng không hứng thú bình luận trao đổi về Thẩm Ngôn nữa, mà là bọn họ không rảnh để làm việc đấy.
Nói đâu xa, tới ngay cả như ông đã tầm tuổi này mà cũng nhịn không được nghiêm túc lắng nghe câu chuyện Thẩm Ngôn kể, những khán giả hãy còn trẻ tuổi kia làm sao lại không ưa thích?
Ban đầu ông chỉ tiện tay mở hết 8 video livestream của các thành viên « Hoa Dạng Thiếu Niên » lên, mục đích là kiểm tra xem số liệu cập nhật hiện tại, hiệu quả của tiết mục và phản ứng của khán giả như nào.
Kết quả là cái gì ông cũng chưa kịp xem, hiện tại lại ngoan ngoãn ngồi im lắng nghe Thẩm Ngôn kể chuyện hệt như các khán giả bình thường khác. Biết làm sao được, cố sự ma huyễn lại đặc sắc thế kia thì rất khó cưỡng lại được sự hấp dẫn. Ấy là còn chưa kể giọng điệu Thẩm Ngôn dẫn dắt câu chuyện rất thần bí, rất hút tai.
"Lão Trương, đang ngồi trong đây à? Này, ông đang xem cái gì mà nghiêm túc dữ vậy?"
Nhà sản xuất Lưu Vĩ của show tống nghệ « Hoa Dạng Thiếu Niên » đẩy cửa đi vào, phát hiện Trương Chí Toàn vẫn say mê nhìn vào màn hình máy tính liền thuận tay gõ gõ vào bàn làm việc của ông ta.
Lưu Vĩ không chỉ là nhà sản xuất của « Hoa Dạng Thiếu Niên », mà ông ta còn là chủ nhiệm phòng sản xuất của đài truyền hình Tương Nam. Trong năm nay, Lưu Vĩ là ứng cử viên sáng giá cho chức phó đài trưởng, có thể nói là con đường thăng quan tiến chức của ông cực kỳ rộng mở.
Mối quan hệ giữa Lưu Vĩ và Trương Chí Toàn cực kỳ tốt. Bọn họ đã quen biết lẫn nhau hơn hai mươi năm, quan hệ cá nhân lẫn giao tình trong công việc đều rất thân thiết, việc tiến vào phòng làm việc của đối phương mà không cần gõ cửa chính là một ví dụ điển hình cho mối thâm giao giữa hai người.
Trương Chí Toàn bị tiếng gõ mặt bàn của Lưu Vĩ làm giật mình tỉnh táo lại, ông gỡ mắt kiếng ra, xoa xoa đôi mắt đã thấm mỏi mệt, tựa lưng vào ghế dựa, thở dài một hơi rồi mới chỉ chỉ vào máy tính, đoạn nói: "Tôi đang xem video livestream của Thẩm Ngôn."
Lưu Vĩ phì cười: "Khó trách ông tập trung như thế, tôi cũng là vì việc này mà tới tìm ông đây. Không thể không nói, nhóm chúng ta vậy mà lại đi được một nước cờ thật tốt. Mà kể ra cũng là may mắn trời cho, ai có thể nghĩ tới, vô tâm trồng liễu, liễu thành rừng. Lần này xem ra là chúng ta chiếm được đại tiện nghi rồi. Cậu trai Thẩm Ngôn kia quả nhiên khó lường, khó trách có thể cưới được năm cô vợ cũng không vừa gì."
Ngón tay của Trương Chí Toàn gõ nhịp lên mặt bàn khiến nó vang lên tiếng ‘lộc cộc’ không ngừng, ông ta ngẫm nghĩ hồi lâu sau mới lên tiếng: "May mắn thì đúng là có may mắn, nhưng mà..."
Lưu Vĩ nghiêng người ngồi lên trên bàn làm việc của Trương đạo, thắc mắc hỏi: "Làm sao vậy, tự dưng ông lại trầm ngâm thế này, có vấn đề gì không ổn à?"
Trương Chí Toàn không nói chuyện, chỉ duỗi hai ngón tay ra lắc lắc.
Lưu Vĩ sững người mất mấy giây liền giật mình, bởi vì ông hiểu rõ ông bạn mình đang muốn ám chỉ việc gì rồi.
Trước đây bọn họ chỉ xem Thẩm Ngôn là kẻ qua đường, thêm vào chẳng qua là để tạm đè cái scandal ba thành viên nữ đột ngột kết hôn. Lúc đó bên tổ tiết mục thống nhất chỉ trả thù lao cho hắn là hai mươi vạn, Thẩm Ngôn cũng đã đồng ý rồi. Chuyện này kỳ thật cũng không thể nói bọn họ keo kiệt hay chèn ép khách mời. Bởi vì dù sao trước đó Thẩm Ngôn cũng không có chút danh khí (1) nào, bản thân hắn cũng không có ưu điểm gì nổi trội,
ngược lại còn có không ít tin tức tiêu cực quấn thân.
Dạng thành viên qua đường như hắn, đưa thù lao hai mươi vạn đã là tương đối cao, nếu không vì mặt mũi của mấy người Đông Lỵ Á thì chưa chắc bọn họ đã trả cho hắn nhiều như thế.
Thế nhưng, thế sự đúng là khó lường.
Thẩm Ngôn không chỉ có nhan sắc, mà tài lẻ và cái duyên hút fan của hắn đều là những điều mà tổ sản xuất hoàn toàn không hề nghĩ tới.
Tính đến thời điểm hiện tại, nói không ngoa thì Thẩm Ngôn chính là cái đinh kéo view cho chương trình.
Thù lao của Thẩm Ngôn là hai mươi vạn, gấp mười lần phí bồi thường vi phạm hợp đồng chính là hai trăm vạn, đối với người bình thường mà nói thì hai trăm vạn chính là một khoản tiền rất lớn.
Tuy nhiên đối với một minh tinh nổi tiếng, hoặc đối với một công ty giải trí, hoặc một nhà đài truyền hình nào đó mà nói thì hai trăm vạn chẳng đáng là gì.
Thế nên điều mà Trương Chí Toàn bây giờ đang lo lắng, ấy là lỡ đâu nếu có người cầm hai trăm vạn đào Thẩm Ngôn đi thì phải làm sao bây giờ? Rõ ràng chỉ cần đối phương chi ra phí bồi thường hợp đồng thì về cả lý và tình, bọn họ đều chẳng có biện pháp gì để giữ người.
Muốn lấy Đông Lỵ Á, Lưu Sư Sư, Cổ Lệ Na Trát ra làm áp lực với Thẩm Ngôn sao? Việc này đúng là có thể, nhưng nếu thật sự làm như vậy thì đó chính là cục diện lưỡng bại câu thương.
Nói cho cùng, đài truyền hình Tương Nam tuy lớn nhưng vẫn chỉ là một đài truyền hình địa phương, bọn họ không phải là đài truyền hình quốc gia, hiển nhiên bọn họ có vô số đối thủ cạnh tranh khác.
- ---
(1) Danh khí 名气: danh tiếng, tiếng tăm. Từ này không chỉ mang mỗi ý nghĩa nổi tiếng, mà còn bao gồm cả giá trị thương mại, đánh giá của người trong ngành, và độ ảnh hưởng đối với công chúng, nhãn hiệu…
Nếu chỉ đơn thuần chỉ độ nổi tiếng, phổ biến của một nghệ sĩ, bên Trung hay dùng từ Nhân khí (人气) hơn. (Đã giải thích ở chương 89)
Hai từ này hơi khó phân biệt nên mình lấy một ví dụ này cho các bạn dễ hình dung hơn ha. Hôm nọ mình có xem một topic nói về Hồ Ca của một blogger. Hồ Ca được nhận xét là "nhân khí" cao nhưng "danh khí" kém. Ở đây có thể hiểu Hồ Ca nổi tiếng, phổ biến, không ai ở bên Trung mà không biết anh cả (vai Lý Tiêu Dao trong Tiên Kiếm Kỳ Hiệp hay vai Quách Tĩnh trong Anh Hùng Xạ Điêu do Hồ Ca thủ vai đều quá nổi, đặc biệt là vai Lý Tiêu Dao đã trở thành hình tượng không thể đánh đổ). Hồ Ca cũng được đánh giá khá cao về mặt diễn xuất, thế nhưng giá trị thương mại của Hồ Ca lại không cao, anh ít nhận được đại ngôn quảng cáo và tầm ảnh hưởng của Hồ Ca cũng không quá mạnh.
So ra với những nghệ sĩ cùng thời hoặc thời trước như Huỳnh Hiểu Minh, Thành Long, Lưu Đức Hoa, Trần Khôn, Ngô Kinh… thì catse của các diễn viên này sẽ cao hơn, độ ảnh hưởng cũng lớn hơn, họ sẽ luôn được chọn đóng những vai nam chính mảng điện ảnh, mà mảng điện ảnh thì quyết định tầm vóc của ngôi sao đó. (Đã giải thích ở chương 53)
Ví dụ như Huỳnh Hiểu Minh ha, anh ấy thừa sức nâng được Angela Baby từ một người mẫu bình thường lên tầm sao hạng A như bây giờ, đó là nhờ danh tiếng của Huỳnh Hiểu Minh.
Hồ Ca thì có nhan sắc, có thực lực nhưng lại rất yếu trong mảng điện ảnh, nếu để một nhà sản xuất chọn nam chính điện ảnh thì Hồ Ca sẽ không phải là lựa chọn đầu tiên hoặc được ưu ái. (Rất ít phim điện ảnh nổi tiếng, có chi phí đầu tư và sản xuất cao mời Hồ Ca đóng nam chính) Hơn nữa, sức ảnh hưởng của Hồ Ca trong giới cũng không quá mạnh. Đương nhiên danh tiếng Hồ Ca không cao không phải vì thực lực của ảnh không đủ mà chỉ đơn giản là vì ảnh không muốn cố gắng tạo chiêu trò hoặc nhận nhiều quảng cáo/phim mà chỉ làm những gì mình thích thôi.
- --
Chương sau: Đây Chính Là Bản Lĩnh Của Cậu Ta