Dương Mật lại nói tiếp: “Chế độ quay phim như vậy đối với đài truyền hình và công ty quảng cáo là vô cùng có lợi, bởi vì vĩnh viện bọn họ cũng không thua thiệt gì, nhưng đối với bên sản xuất thì rất tàn khốc, rất có thể người đầu tư vốn nhiều để quay một bộ phim, nhưng cuối cùng lại đổ sông đổ biển, cho nên hiện tại không ai tình nguyện thử sức.”
“Thật ra nếu em muốn làm lớn, vẫn cần kiếm được kịch bản phim điện ảnh. Phim truyền hình không có ý nghĩa lắm, tuy kiếm tiền cũng khá nhưng quả thật là không thấm thía vào đâu so với phim điện ảnh. Doanh thu của điện ảnh tuy không chắc cú như phim truyền hình, nhưng lại đúng kiểu “làm liều ăn nhiều”, nếu may mắn phim bạo hot, phòng vé bán được số lượng lớn, thì doanh thu kiếm về chính là mấy ức, mười mấy ức. Vì sao trong vòng nghệ thuật này, diễn viên điện ảnh so với diễn viên truyền hình luôn có địa vị cao hơn, cũng chính là bởi vì lợi nhuận mà bọn họ kiếm về lớn hơn diễn viên truyền hình phải nói là xa xa hít khói.” Dương Mật tựa đầu lên vai Thẩm Ngôn, có chút ý tứ nói.
Thẩm Ngôn tò mò hỏi: “Vậy em vì cái gì lại không đóng phim điện ảnh?”
Dương Mật thở dài đáp: “Sao lại không đóng, em đóng rồi đấy chứ, kết quả ngay cả mẹ em còn chẳng biết gì về bộ phim đó luôn, thất bại thảm hại, làm tâm em đau chết mất.”
“Ha!” Thẩm Ngôn bị chọc cười.
Dương Mật dùng cái trán trắng mịn của mình cọ cọ vào bờ ngực vững chải của Thẩm Ngôn hồi lâu, ấm ức kết tội hắn: “Còn không mau an ủi vợ anh đi, ở đó mà còn cười trên nỗi đau của người khác.”
Thẩm Ngôn vuốt ve một bên eo trắng trẻo lộ ra của Dương Mật, đang muốn mở miệng động viên cô nàng thì Địch Lệ Nhiệt Ba bỗng đúng lúc cầm điện thoại chạy tới.
“Ông xã, anh thế mà không dùng Weibo sao?” Trong đôi mắt to của Địch Lệ Nhiệt Ba lộ ra vẻ ngạc nhiên, giống như vừa mới phát hiện ra chuyện gì kinh động trời đất vậy.
Thẩm Ngôn hỏi ngược lại: “Anh cần phải có nó sao?”
“Trong nhà mình chỉ có mỗi anh là không dùng thôi đấy, không đúng, phải nói là lứa thanh niên tầm tuổi chúng ta, chắc chỉ có mình anh là không dùng.” Đông Lỵ Á đột ngột lên tiếng, trong tay không biết từ khi nào còn có thêm một cây kem, vừa ăn vừa đi tới gần chỗ bọn họ.
Dương Mật ngồi dậy, hào hứng thúc giục: “Nhanh, mau tạo cho ông xã một tài khoản đi.”
“Được thôi! Cứ để tớ.” Địch Lệ Nhiệt Ba hào hứng vỗ tay một phát kêu thành tiếng, cầm điện thoại lên nhanh chóng tạo cho Thẩm Ngôn một cái tài khoản Weibo.
Tạo tài khoản Weibo rất dễ, mấy phút liền xong, Địch Lệ Nhiệt Ba biết tính hắn, cho nên chỉ đặt tên chủ tài khoản đơn giản là “Thẩm Ngôn”, còn mục người giới thiệu thì Địch Lệ Nhiệt Ba cau mày ngẫm nghĩ hồi lâu, cuối cùng nghĩ tới một thứ, hào hứng cúi xuống gõ gõ liên tục vào màn hình mấy dòng chữ: “Các bảo bối bảo vệ thiên thần.”
Đợi Địch Lệ Nhiệt Ba tạo xong, ba cô gái liền cầm điện thoại của mình lên, đăng nhập vào Weibo rồi nhanh chóng nhấn nút theo dõi (follow) Thẩm Ngôn.
“Ông xã, em chỉ anh cách sử dụng Weibo nhé, đơn giản lắm, anh xem này....”
Địch Lệ Nhiệt Ba chạy đến đằng sau sô pha, ôm lấy cổ Thẩm Ngôn, tỉ mỉ hướng dẫn hắn cách sử dụng.
Nào ngờ có một chuyện bất ngờ xảy ra. Đương lúc Địch Lệ Nhiệt Ba đang hào hứng chỉ hắn cách đăng bài, share lại Weibo của người khác, làm sao để đăng tin riêng tư… thì đột nhiên phát hiện lượt người theo dõi Thẩm Ngôn bất ngờ tăng vọt, vừa mới ban đầu mục thông báo chỉ nhảy lên mười mấy tin tức mới, ngoại trừ tin nhắn thông báo các cô follow hắn, thì tất cả đều là tin nhắn quảng cáo hoặc tin nhắn chào mừng hắn đăng ký thành công tài khoản do Weibo tự động gửi đến.
Nhưng tình huống bây giờ có chút khác biệt, mỗi lần Địch Lệ Nhiệt Ba tải lại trang chủ thì đều phát hiện mục thông báo hiện lên màu đỏ báo hiệu còn 99+ thông báo mới chưa xem.
“Đây là trường hợp gì vậy?” Thẩm Ngôn ngạc nhiên hỏi Địch Lệ Nhiệt Ba.
Dương Mật ở bên cạnh mỉm cười giải thích: “Weibo chính thức cấp xác nhận tài khoản cho anh, hơn nữa còn đưa anh lên top đề cử những tài khoản mà người dùng muốn follow.” (giống với dấu tích xanh chứng nhận tài khoản chính chủ của người nổi tiếng trên Facebook.)
Người bình thường mà muốn được Weibo tiến hành xác minh tài khoản chính chủ để lấy dấu tích thật ra cũng có chút phiền phức, cần phải gửi
ảnh giấy tờ tùy thân như căn cước công dân hoặc hộ chiếu, mà không phải cứ nộp vậy xong là trực tiếp được xác nhận, còn phải chờ Weibo kiểm tra và chấp thuận, cơ bản là khá mất thời gian.
Hơn nữa Weibo thường chỉ cấp xác nhận tài khoản cho các trang chủ của thương hiệu nổi tiếng hoặc dành cho những cá nhân, ca sĩ, diễn viên hoặc là người có ảnh hưởng trong công chúng; chứ không hề xác nhận đại trà cho người bình thường.
Tuy rắc rối nhưng được cái có danh phận thì tóm lại liền có chút đặc quyền riêng, Thẩm Ngôn giờ phút này cũng coi như có chút tiếng tăm trong ngành, Weibo bên kia vốn có quan hệ tốt với Dương Mật, vì vậy đã nhanh chóng chủ động giúp Thẩm Ngôn tiến hành chứng nhận tài khoản, tăng thêm một dấu tích V ở đằng sau tên hắn.
Bọn họ không đòi giấy tờ cũng không sợ nhận lầm người, bởi vì tài khoản Weibo có thể khiến cho cả ba người Dương Mật, Địch Lệ Nhiệt Ba, Đông Lỵ Á đồng thời theo dõi, hơn nữa tên tài khoản cũng đã đặt là “Thẩm Ngôn”, ngoại trừ bản thân hắn ra thì còn ai nữa chứ?
Weibo chính thức cho Thẩm Ngôn chứng nhận chuyên nghiệp cũng thật có ý tứ, đoán chừng bọn họ còn không biết Thẩm Ngôn kia là ai đâu, nếu có gọi là hắn có chút tiếng tăm gì thì hẳn cũng chỉ là tai tiếng về chuyện ‘ăn bám’. Thế cho nên mới nói, cái chức danh ‘người nổi tiếng’ thật ra cũng rất phù phiếm.
“A.... ông xã, anh xem nè, tài khoản Weibo của anh hiện tại đã có hai trăm vạn người hâm mộ nha, không ngờ lại nhiều đến vậy, Sư Sư cùng Na Trát cũng follow anh rồi, hừ, tại sao còn có con nhóc Tống Tổ Nhi kia nữa, còn có Lôi Gia Âm? Quách Đắc Cương? Bọn họ sao cũng follow anh rồi?”
Số lượng người theo dõi Thẩm Ngôn tăng lên như vũ bão, trong đó có rất nhiều nhân vật nổi tiếng đều là bạn tốt đã từng gặp gỡ cách đây không lâu của Thẩm Ngôn, trông thấy Thẩm Ngôn mở tài khoản Weibo liền chạy tới góp vui follow hắn.
Thẩm Ngôn dĩ nhiên không quá xa lạ với thế giới mạng ảo của Weibo, dù sao hắn cũng là người hiện đại, không phải là kẻ từ thời tiền sử xuyên không tới, hiển nhiên biết thừa ở trong cái xã hội này, những mạng xã hội như Weibo, QQ, Wechat... là điều không thể thiếu với mọi người, đặc biệt là giới trẻ. Nhưng do hắn từ trước tới giờ không quá hưởng ứng việc tốn thời gian trên mạng ảo, tính luôn cả hai đời, phải thẳng thắn thừa nhận là đối với các sản phẩm điện tử hoặc công nghệ cao, hắn đều không tính là quá thành thạo.
Wechat khi trao đổi với bạn bè, hay gửi công văn đều là gửi bằng hình ảnh. Còn tốn thời gian lên mạng đăng bài, đăng status rồi follow lẫn nhau để theo dõi tình hình đối phương giống như Weibo là chuyện mà Thẩm Ngôn vốn không bận tâm trong kiếp trước.
Nhưng mà bây giờ thấy các cô vợ mình xôn xao như vậy, Thẩm Ngôn ngược lại có chút hiếu kỳ, hắn đem điện thoại lấy lại từ trong tay Địch Lệ Nhiệt Ba, ấn mở tường nhà Weibo của bọn họ.
Các cô không chỉ là diễn viên, mà còn là đại minh tinh vạn người hâm mộ, vì thế không chút khó hiểu khi tài khoản của các cô luôn có người theo dõi lên đến mấy ngàn vạn người trên mạng xã hội. Tài khoản của Dương Mật là nhiều nhất, có đến hơn một ức fan hâm mộ, Địch Lệ Nhiệt Ba cũng có hơn 80 triệu, Đông Lỵ Á ít hơn chút, Thẩm Ngôn thấy có khoảng 60 triệu người đang follow cô nàng.
Những người khác như Hoàng Bác, Lôi Gia Âm, Nhạc Vân Bằng… đều có số lượng người theo dõi không ít, mặc dù không quá khủng như các cô vợ mình, nhưng cũng đều hơn ngàn vạn fan.
Các cô phần lớn là đăng lên ảnh chụp trên Weibo, trừ cái đó còn có một số bài viết chia sẻ lại nội dung tuyên truyền hay quảng cáo cho phim từ các fanpage chính thức của bên sản xuất.
- -----
Chương sau: Tại Sao Bọn Họ Lại Gọi Anh Là Nghịch Tử?