Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức

Kỹ năng mới: thụ nghiệp


trước sau

Thẩm Ngôn không có ý định trò chuyện phiếm cùng vị đại tỷ nhân viên cửa hàng kia, hơn nữa thực sự cũng không có chủ đề gì để nói, vì vậy hắn chỉ lịch sự mỉm cười, gật đầu xem như chào hỏi rồi đi thẳng vào bên trong tiệm sách.

Đại tỷ nhìn chăm chú bóng lưng rời đi của Thẩm Ngôn, trong ánh mắt mang theo mấy phần thương hại, chua xót cùng đau lòng.

Chị ta đã biết rõ Thẩm Ngôn là ai, mặc dù mới hơn một tháng kể từ ngày kết hôn, nhưng trên mạng vẫn có thể thường xuyên nhìn thấy tin tức về Thẩm Ngôn và năm đại mỹ nữ.

Đủ loại tin tức, cái gì có thể đào bới, bọn họ đều đã đưa tin sạch.

Dù rằng Thẩm Ngôn và mấy người Dương Mật từ đầu đến cuối chưa từng chính diện tiếp nhận qua một lời mời phỏng vấn nào, ngoại trừ thông cáo báo chí mà công ty đại diện của năm người đã phát ra ngay sau khi bọn họ vừa kết hôn một ngày, còn lại thì sáu người không ai đề cập qua chuyện đó đối với truyền thông nữa.

Thế nhưng các phóng viên vẫn dựa vào năng lực não bổ của chính mình, chế tạo ra rất nhiều phiên bản tin tức đưa lên cho khán giả xem.

Không ít tin tức nói Thẩm Ngôn hết ăn lại nằm, hút thuốc uống rượu chơi cờ bạc, không gì không dính tới, đã vậy mỗi ngày còn vòi rất nhiều tiền từ đám người Dương Mật.

Có bên lại khẳng định chắc nịch Thẩm Ngôn vì không muốn một năm sau bị năm đại minh tinh ly dị, mất đi cây rung tiền lớn như vậy, thế nên ngày nào cũng xun xoe đi theo nịnh nọt bọn họ.

Còn có một blogger thêu dệt bảo năm cô gái chán ghét Thẩm Ngôn đến cực điểm, thường xuyên dùng ngôn ngữ châm chọc khinh miệt hắn.

Truyền thông rất quan tâm đến mối quan hệ giữa Thẩm Ngôn và năm đại mỹ nữ, lăn qua lộn lại đưa tin, hết lần này tới lần khác toàn thêu dệt lên những chuyện hoàn toàn không có căn cứ, thậm chí lắm lúc còn mâu thuẫn kịch liệt với nhau vì bên nói như này, bên nói thành kiểu khác, thế nhưng dù sao cũng không thể phủ nhận được cứ có tin tức gì về sáu người này thì đều được độc giả đặc biệt hoan nghênh.

Đương nhiên, về điểm này thật ra rất dễ lý giải.

Nội chuyện gia đình một chồng nhiều vợ đã là hiếm thấy, huống chi còn là năm nữ minh tinh đương hồng lại đột ngột lập gia đình sớm như vậy cùng một người đàn ông.

Vị đại tỷ nhân viên cửa hàng nọ chính là theo hình ảnh trong đám tin tức bát quái trên mạng mà nhận ra Thẩm Ngôn, chị ta đã xem qua rất nhiều bài blog liên quan tới hắn, thế nhưng dựa vào việc Thẩm Ngôn biểu hiện rất khiêm tốn, lịch sự, vả lại lần trước còn mấy phen đứng thừ người ra, chị ta liền theo bản năng tin tưởng phiên bản Thẩm Ngôn bị năm cô gái kỳ thị cùng lăng mạ, thế nên hắn mới buồn bã, trầm lặng như thế.

Đây cũng là lý do mà chị ta nhìn hắn bằng ánh mắt thương hại xen lẫn đau lòng như vậy.

Chị ta rất muốn nói với Thẩm Ngôn rằng: các nàng ghét bỏ xem thường cậu, nhưng đại tỷ đây sẽ không.

Chỉ là đáng tiếc, hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, chị ta vẫn chưa có cơ hội trò chuyện lâu hơn cùng Thẩm Ngôn.

"Đinh! Ký chủ đã phát hiện sách kỹ năng « 1000 giáo án cơ bản », xin hỏi có muốn học tập hay không?"

Thẩm Ngôn không quan tâm đến tâm tư phức tạp của vị đại tỷ nhân viên cửa hàng kia, lúc này hắn đang đi rảo vòng quanh mấy cái giá sách, tiện tay cầm lên một cuốn trông có vẻ khá dày.

"Học tập!"

"Đinh! Chúc mừng ký chủ đã lựa chọn học tập sách kỹ năng « 1000 giáo án cơ bản », thu hoạch được kỹ năng: Thụ nghiệp." (受業: nôm na là khả năng giảng dạy)

Thụ nghiệp: Sơ cấp, (0/20). Bây giờ ngài đã trở thành một giáo viên tam cấp, ngài đạt được kỹ năng có thể thuận lợi biểu đạt suy nghĩ của mình để khiến đối phương dễ dàng tiếp nhận kiến thức từ ngài.

Nhìn phần giới thiệu kỹ năng mới trên hệ thống bảng, Thẩm Ngôn yên lặng gật gật đầu, xem ra phỏng đoán của hắn không sai, quyển sách đang cầm đúng là đã mang lại kỹ năng mà hắn mong muốn.

Kỹ năng thụ nghiệp là chuyên môn thuộc về giáo viên, có thể giúp người đứng giảng truyền đạt tư tưởng và suy nghĩ đến người nghe tốt hơn.

Bình thường nhiều người đều hay cho rằng hẳn là kỹ năng chuyên ngành càng cao thì sẽ càng thích hợp làm lão sư, mà học sinh được những người nọ đào tạo chắc chắn sẽ trở nên vô cùng lợi hại.

Tỉ như võ công chẳng hạn, cứ bái tuyệt thế cao thủ làm sư phụ là tốt nhất, lão sư võ công cao như vậy, dạy ra đồ đệ hiển nhiên cũng sẽ có võ công cực cao.

Nhưng trên thực tế, loại quan điểm đó không hẳn lúc nào cũng đúng.

Kỹ năng chuyên ngành là một việc, năng lực giảng dạy lại là một
chuyện hoàn toàn khác.

Tuyệt thế cao thủ võ công không nhất định sẽ là một sư phụ giỏi.

Ngược lại, người có võ công kém hơn chưa chắc đã là một sư phụ tồi.

Cho nên mới nói, thụ nghiệp chính là một năng lực rất hữu dụng.

Sở dĩ Thẩm Ngôn muốn học tập kỹ năng này chính là vì để dạy Dương Mật và Địch Lệ Nhiệt Ba học hát cũng như diễn xuất.

Ngày hôm qua cùng Hoàng Bác hàn huyên một hồi, suy nghĩ của Thẩm Ngôn đã phần nào thay đổi. Việc kiếm tiền đủ để lo cho cuộc sống của hai cô vợ nhà mình thoải mái, dư dả quả thật không thiết thực lắm. Mà bọn họ vốn cũng không thiếu tiền, cho nên hắn quyết định sẽ chăm sóc, chiếu cố tốt cho các nàng; đồng thời phải giúp sự nghiệp của hai người bọn họ ngày một tốt hơn.

Hắn tự tin khả năng ca hát và diễn kỹ của mình đều không có vấn đề gì, cả hai mảng đó hắn đều song song đạt tới cấp tông sư, nhưng kỹ năng truyền thụ kiến thức cho người khác thì lại hoàn toàn không có kinh nghiệm gì.

Ví như lúc trước dạy Dương Mật hát chẳng hạn, mặc dù Thẩm Ngôn cảm thấy mình dạy rất nghiêm túc, cực kỳ có tâm thế nhưng rõ ràng hiệu quả đạt được vô cùng bình thường.

Từ khi ấy hắn đã nhận ra, hắn biết vấn đề của Dương Mật ở chỗ nào, cũng biết làm sao để nàng có thể hát tốt hơn, nhưng hắn lại không biểu đạt được phương pháp của mình cho nàng hiểu.

Lúc sáng tác ca khúc « Ái Cung Dưỡng », hắn đã chú tâm tạo điểm nhấn cho bài hát, quyết định chỗ nào phải hát luyến láy, chỗ nào phải tạo ra được cảm giác bi thương,... Mà chính hắn đương nhiên có thể hát ra được yêu cầu của bài, nhưng hắn không làm sao hướng dẫn cho Dương Mật hát giống mình được.

Nói tóm lại cảm giác đó rất bí bách, rõ ràng hắn biết nhưng lại không giải thích được cho nàng ấy hiểu cảm giác bi thương trong lời ca này là gì.

Chính vì vậy Thẩm Ngôn bức thiết muốn học hỏi thêm nghiệp vụ giảng dạy. Như bây giờ, tuy mới chỉ học được kỹ năng sơ cấp, nhưng Thẩm Ngôn đã cảm giác được mạch suy nghĩ và lối tư duy diễn đạt của mình thông thuận hơn hẳn, hắn thử tự nhẩm nhẩm biểu đạt ý nghĩ trong đầu ra thành lời cũng thấy dễ nói hơn nhiều.

"Đinh! Chúc mừng ký chủ thăng cấp kỹ năng thụ nghiệp, đẳng cấp hiện tại: Trung cấp."

"Đinh! Chúc mừng ký chủ thăng cấp kỹ năng thụ nghiệp, đẳng cấp hiện tại: Cao cấp."

"Đinh! Chúc mừng ký chủ thăng cấp kỹ năng thụ nghiệp, đẳng cấp hiện tại: Đỉnh cấp."

Đứng trước một kệ sách giáo dục, Thẩm Ngôn cố gắng tìm những cuốn sách phù hợp để nâng cao đẳng cấp thụ nghiệp trực tiếp từ sơ cấp lên thẳng đỉnh cấp.

Hắn lướt qua một vòng thấy ở đây vẫn còn không ít những tài liệu có nội dung tương tự, thế nhưng Thẩm Ngôn quyết định ngừng lại.

Bởi vì tác dụng phụ của hệ thống, hắn vẫn tương đối kiêng kị.

Chỉ là... Trong lòng hắn vẫn có chút ham muốn. Đỉnh cấp mặc dù bề ngoài chỉ kém tông sư một cấp bậc, thế nhưng chênh lệch thực lực giữa hai bên lại khác nhau cả một con đường dài.

"Hay là cứ thử một lần xem sao?"

Thẩm Ngôn cảm thấy tình trạng cơ thể và tinh thần lực của mình bây giờ rất tốt, có lẽ đạt thêm một kỹ năng cấp tông sư nữa cũng sẽ không sao đâu.

Suy nghĩ một lúc lâu xong, Thẩm Ngôn cuối cùng vẫn nhịn không được, lại từ trên giá sách cầm xuống một quyển sách chuyên ngành giảng dạy khác, chậm rãi mở ra.

"Đinh! Chúc mừng ký chủ thăng cấp kỹ năng thụ nghiệp, đẳng cấp hiện tại: Tông sư."

Thụ nghiệp: lão sư cấp Tông sư, (11/20000). Ngài đã trở thành một vị lão sư cấp Tông sư. Ngài có thể biểu đạt hoàn mỹ suy nghĩ của mình, khiến học sinh dễ dàng tiếp thu được sự giảng dạy của ngài.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện