Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức

Có phần của tôi không?


trước sau

Chủ đề nói chuyện của Cổ Lệ Na Trát và Thẩm Ngôn chủ yếu tập trung trên show giải trí mà bọn họ sắp tham gia - « Hoa Dạng Thiếu Niên ». Bởi vì ngoại trừ tiết mục đó ra, hai người chẳng còn biết nói gì khác. Dù sao thì đây cũng chỉ là lần thứ hai gặp mặt, có gì để nói đâu.

"Chương trình lần này làm rất thần bí, tôi chỉ nghe bên công ty quản lý nói bảy người chúng ta sẽ đi du lịch theo hình thức tiết kiệm. Nhưng đi tới đâu, ở như nào thì đều không tiết lộ. Thế nhưng tôi và Nha Nha (biệt danh của Đông Lỵ Á) các nàng đã thảo luận qua, nếu là đi du lịch tiết kiệm thì khẳng định bên ekip sẽ không cho chúng ta xài tiền cá nhân mà sẽ cung cấp tiền, có điều chắc chắn là đưa rất ít, bảo đảm sẽ bắt các thành viên đi làm kiếm tiền để sinh hoạt trong cả chuyến du lịch cho xem.”

Ngón tay trắng nõn mảnh khảnh của Cổ Lệ Na Trát gõ gõ nhẹ lên trên thành cửa sổ xe, nàng ngẫm nghĩ một lúc rồi lại nói tiếp: "Kỳ thật tôi rất thích show tống nghệ này. Trước đây sở dĩ tôi đáp ứng tham gia cũng là bởi vì hứng thú với chủ đề du lịch của bọn họ. Nói ra chắc anh không tin, nhưng đã nhiều năm rồi tôi không được thoải mái đi ra ngoài chơi. Lịch bay thì nhiều, có khi một ngày bay tới mấy chuyến, sáng ở thành phố này, trưa ở thành phố khác, tối đã về đến kinh thành, thậm chí có khi là đang ở nước ngoài, nhưng đấy đều là đi làm việc. Thời gian nghỉ ngơi còn chẳng có nữa là ra ngoài dạo phố.”

Thẩm Ngôn hiếu kỳ hỏi: "Ngoại trừ bốn người chúng ta ra thì bên khách mời còn có những ai?"

Cổ Lệ Na Trát đáp: "Bên nữ còn có Tống Đan Đan, Tống Tổ Nhi. Tống Tổ Nhi thì chắc anh biết rõ rồi nhỉ, xuất thân là ngôi sao nhí, nhưng về sau cô nhóc ấy ra nước ngoài du học, mới vừa về nước gần đây thôi, hiện tại đang khá nổi tiếng đấy."

Thẩm Ngôn gật đầu. Đúng là hắn có nghe tới tên của tiểu mỹ nữ này.

Cổ Lệ Na Trát lại nói tiếp: "Bên dàn sao nam thì có Nhạc Vân Bằng cùng Lôi Gia m, cả hai vị này tôi đều đã gặp, cũng coi như có quen biết, thái độ làm người tương đối không tệ."

"Vậy khi nào thì chương trình chính thức khởi quay?"

"Ngày 7, là sáng sớm ngày kia, tổ tiết mục sẽ tới tận nhà đón mỗi vị khách quý, còn sau đó đi đâu, ở chỗ nào thì phải nghe theo bên ekip an bài."

...

Hai người cứ thế câu được câu không trò chuyện. Mãi cho đến hơn một giờ, giao thông mới khôi phục thông suốt trở lại. Đợi tới khi Thẩm Ngôn cùng Cổ Lệ Na Trát trở lại biệt thự thì đã qua hai giờ chiều.

Tiến vào biệt thự, Thẩm Ngôn liền đi thẳng lên gian phòng của mình, Cổ Lệ Na Trát cũng mau chóng đi lên lầu hai.

Trải qua thời gian lâu như vậy, cơ bản thì quần của hai người đã sớm khô ráo, thế nhưng dù sao cũng bị nước tiểu dính qua, trong lòng không tự chủ cứ thấy rích rích ẩm ướt, vì thế đương nhiên muốn cấp tốc trở về phòng tắm rửa thay quần áo.

Vừa lên tới trước cửa phòng, Cổ Lệ Na Trát liền đụng phải Đông Lỵ Á cùng Lưu Sư Sư đang ngáp dài ngáp ngắn đi ra ngoài khiến cô nàng khẩn trương cực kỳ, cứ sợ đối phương ngửi ra hoặc trông thấy thứ gì không nên nhìn tới.

Trên đường về nhà, nàng đã âm thầm thề ở trong lòng, đời này cũng sẽ không tiết lộ câu chuyện mất mặt đó cho bất luận kẻ nào, đừng nói là bạn thân, ngay cả mẹ ruột cũng không được.

"Cậu đi đón người kiểu gì thế? Đón mất cả ngày trời luôn rồi." Lưu Sư Sư mặc áo choàng ngủ, ngáp một cái thật to, đoạn tiện miệng hỏi Cổ Lệ Na Trát. Nàng vừa mới ngủ trưa dậy, vẫn còn chưa hoàn toàn tỉnh táo.

“Đừng nói nữa, xui xẻo gặp phải tai nạn giao thông, giờ này về tới nhà đã là tốt rồi, tớ còn tưởng bị kẹt ở đó tới tối luôn kìa."

Cổ Lệ Na Trát trả lời qua loa một câu, sau đó nhanh chóng đi thẳng vào phòng mình.

...

Dưới lầu.

Thẩm Ngôn rất nhanh liền tắm xong, hắn đổi một thân quần
dài áo thun mặc ở nhà cho thoải mái, xong xuôi liền đi xuống phòng bếp chuẩn bị nấu cơm. Hồi trưa hắn và Cổ Lệ Na Trát bị kẹt cứng trên đường, hiển nhiên vẫn còn chưa ăn gì.

Hắn thật sự đói bụng, vốn sáng nay trên máy bay cũng không ăn gì. Mặc dù hắn vẫn luôn chăm chỉ Luyện Khí, nhưng cơm vẫn là thứ cần phải ăn, hắn còn chưa đạt tới trình độ có thể Tích Cốc khoa trương như vậy.

Nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh không nhiều, chỉ có rải rác vài thứ ăn được, đoán chừng là do ba cô gái trong nhà mua về để nấu đại ăn ban đêm chống đói.

Thẩm Ngôn lấy mấy quả cà chua ra, chuẩn bị làm nhanh tô mì cà chua trứng gà.

Hắn đang nấu nướng dở tay thì Đông Lỵ Á và Lưu Sư Sư vừa khéo xuống lầu. Ba người gặp mặt bèn khách khí lên tiếng chào hỏi lẫn nhau.

Đã hơn một tháng không gặp, lúc trước kia chỉ mới vừa bắt đầu làm quen một chút thì đã vội tách ra, hiện giờ lần nữa gặp lại, trong lòng ba cô gái, Thẩm Ngôn lại trở thành một người xa lạ.

Một lát sau, Cổ Lệ Na Trát đã tắm rửa xong cũng đã đổi một thân quần áo mặc ở nhà gọn gàng sạch sẽ mới từ trên lầu đi xuống. Nàng mặc một cái quần soóc màu đen, một cái áo thun freesize rộng rãi, mái tóc dài còn ẩm ướt vì vừa gội buông xõa sau lưng, trông khoan khoái nhẹ nhàng mà cũng xinh xắn cực kỳ.

Nàng trực tiếp đi vào phòng bếp, vui vẻ hỏi Thẩm Ngôn: "Có phần của tôi luôn à?"

Thẩm Ngôn gật đầu, mỉm cười đáp: "Ừm, vừa khéo mỳ chín rồi, mau lấy chén đũa ra đi."

"Để tôi!" Cổ Lệ Na Trát hào hứng đi lấy chén đũa, sau đó hai người ngồi đối diện trên bàn ăn, cặm cụi chiến đấu.

"Ăn thật ngon!"

"Oa, hiện tại mới thấy thật hâm mộ Mật Mật cùng Nhiệt Ba, mỗi ngày ở bên bển đều có thể được ăn mỹ thực ngon như thế."

Cổ Lệ Na Trát cực kỳ đói bụng, đã vậy tay nghề của Thẩm Ngôn còn cao siêu, ăn mỳ trứng cà chua thôi mà cũng thấy ngon miệng vô cùng, nàng vừa ăn vừa không ngừng suýt xoa cảm thán.

Tài nấu nướng của Thẩm Ngôn đại khái chính là thứ khiến ba cô gái có ấn tượng sâu đậm nhất về hắn. Còn nhớ kỹ lúc mới vừa kết hôn, Thẩm Ngôn chính là dùng kỹ thuật nấu nướng đỉnh cao chinh phục các nàng, khiến cho năm vị đại mỹ nữ này lập tức có hảo cảm với Thẩm Ngôn hơn rất nhiều.

Nghe Cổ Lệ Na Trát cảm thán không có nửa điểm khách sáo, hoàn toàn là lời thật phát ra từ nội tâm khiến hai người đang ngồi ở ngoài phòng khách là Đông Lỵ Á cùng Lưu Sư Sư đều nhịn không được mà nuốt nước miếng.

Trưa nay Na Trát không có nhà, bọn họ lười nhác gọi thức ăn bên ngoài, đương nhiên cũng không ai chịu xuống bếp nấu cơm, vì vậy mỗi người ngâm một tô mì, tùy tiện đối phó cho qua bữa.

Mì tôm là thứ có thể lấp được bao tử, thế nhưng hương vị đương nhiên chẳng mấy ngon lành.

Lúc nãy nghe mùi thơm bốc ra từ trong bếp, hai người đã có chút thèm thuồng, giờ lại nghe Na Trát cảm thán khen ngon, bọn họ thiếu điều ứa nước miếng, thật sự là muốn đi qua ăn ké.

Chỉ là chung quy hai nàng vẫn thấy ngượng ngùng, dù sao vừa rồi lúc Thẩm Ngôn nấu cơm đã từng hỏi qua các nàng có muốn ăn hay không.

Khi ấy hai người theo bản năng khách khí từ chối, bảo là hồi trưa đã ăn rồi.

Nào ngờ Thẩm Ngôn thản nhiên gật đầu, không tiếp tục hỏi lại nữa.

- ----------

Chương sau: Trăm Vạn Người Xem

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện