7 giờ sáng.
Cố Vi Vi bị đồng hồ báo thức đánh thức, mới phát hiện Phó Hàn Tranh đã sớm đi rồi. Cô rửa mặt xong, lúc chải đầu mới thấy chiếc bánh kem nhỏ và hộp quà trên bàn, liền vươn tay cầm lấy hộp quà mở ra.
Bên trong là một đôi hoa tai đính đầy đá quý, thực sự rất đẹp, vừa nhìn là biết rất đắt giá.
Cô lớn lên trong Cố gia nên thấy rất nhiều hàng đắt tiền và đồ quý giá, vì vậy, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra giá trị của những thứ mình thấy.
Cô đặt hộp quà xuống, lấy một phần bánh kem nhỏ để ăn, phần còn lại cất vào tủ lạnh.
Nói cho cùng thì anh cũng cất công mang từ đế đô tới đây, cô không thể ném đi ngay được.
Trước khi ra cửa, cô cố ý lau sạch và dọn dẹp mọi dấu vết mà Phó Hàn Tranh để lại, đang chuẩn bị ra cửa lại thấy được chiếc áo tắm dài bên mép giường.
Cô giơ tay vỗ trán thở dài, cam chịu mà cầm đi giặt, để tránh bị người dọn phòng phát hiện nơi này từng có nam nhân qua đêm.
Cố Vi Vi xuống lầu ăn sáng xong liền vội vàng tới chỗ tổ hóa trang, Phó Thời Dịch đã sớm tạo hình xong.
Chuyên viên hóa trang trang điểm cho cô, nhìn đôi môi đỏ bừng và căng mọng một cách khác thường thì cười nói, "Vi Vi, sao môi cô lại.. hơi sưng thế này?"
Cố Vi Vi xấu hổ không thôi, cười khan vài tiếng, "Tối hôm qua ăn nhiều đồ cay quá."
Phó Thời Dịch đứng cạnh đấy liếc mắt một cái, nghẹn cười tới mức hai vai run bần bật.
Lừa quỷ à, rõ ràng là hôn anh trai anh ta nên mới thành ra như vậy.
Có điều, động tĩnh của hai người quá nhỏ, anh ta và Từ Khiêm đứng ở ngoài cửa nghe lén cả buổi mà chẳng nghe được gì.
Hai người hóa trang xong liền tới phim trường. Kết quả, người luôn diễn cảnh đấu võ một lần là xong như Cố Vi Vi nay lại tận NG ba lần.
Đạo diễn Dịch An có chút tức giận, cầm loa mini lên, không lưu tình mà phê bình, "Đường Thiếu Kỳ, hôm nay cô không ăn sáng sao, chém kiểu gì mà mềm như bông thế, một chút sức lực cũng không có.."
Cố Vi Vi khóc không ra nước mắt, còn không phải là do tên nam nhân chết tiệt kia hại sao, tay cô giờ vẫn còn mỏi nhừ, cầm kiếm mà không dùng được sức.
Phó Thời