Chương 1012 : Món quà của Nguyên Mộng
Tần Luật nhìn ánh mắt sáng ngời và kiên định của cô gái , trái tim nặng trĩu , sau một lát , lại thoải mái cười nói .
“ Đúng như lời cô nói , biểu đạt ý tốt là việc của tôi , còn có tiếp nhận hay không là việc của cô . Có lẽ cuối cùng cũng sẽ giống như cô nói , giữa hai chúng ta không có khả năng , nhưng . . . tôi muốn cố gắng hết sức đi tranh giành , trả giá , cho dù cuối cùng cũng không phải là kết quả mà tôi muốn , nhưng tôi cũng không còn tiếc nuối gì nữa ”
Cố Vy Vy bật cười , không bày tỏ ý kiến .
Tên nhóc này vẫn không chịu từ bỏ .
Mặc dù trong mắt của anh ta , cô là một cô nàng hai mươi tuổi đáng yêu nhưng thực tế , tuổi tác của cô cũng tương đương với bà cô Tần Mạn của anh ta , cho nên cô thật sự không có hứng thú với tên nhóc này .
“ Anh vui là được rồi . "
Nói xong , cô thu dọn đồ đạc , rời khỏi phòng làm việc .
Tần Luật theo cô đi vào thang máy , sau khi xuống tầng liền hỏi , " Có cần tôi đưa cô về không ? "
Cố Vy Vy còn chưa mở miệng trả lời , một chiếc xe trong bãi đỗ xe đã sáng đèn , Anthony Gustav bước xuống .
“ Không cần , tôi sẽ đưa cô ấy về ”
Cố Vy Vy không còn lời nào để nói , tự mình bước lên chiếc xe mà Nguyên Mộng để lại , rồi tự lái xe rời đi .
Anthony Gustav thấy cô tự lái xe rời đi , cũng nhanh chóng chui vào trong xe và thúc giục tài xế lái xe đi theo .
Dọc đường trở về , xe của Anthony Gustav vẫn duy trì một đoạn khoảng cách phía sau cô .
Sau khi về đến Di Cảnh Uyển , cô dừng xe xong , bèn hỏi chiếc xe dừng phía sau , “ Ngày nào cũng theo dõi tôi như vậy , vui lắm à ? "
“ Ừm , rất vui , chỉ cần có thể nhìn thấy cô là được " , Anthony Gustav cười sang sảng .
Cố Vy Vy không còn gì để nói mà thở dài , rồi đi thẳng vào nhà .
“ Sao vậy ? Cái tên ở nhà đối diện lại về
cùng em sao ? " , Nguyên Mộng hỏi .
" Theo tình hình này , ngày kia em đi kiểu gì đây ? " , Cố Vy Vy thở dài .
Ngày kia cô phải ra nước ngoài , đổi chuyến bay đến Dubai gặp Phó Hàn Tranh .
Mà bây giờ Anthony Gútav giống như cái đuôi đi theo mọi nơi , cô còn có thể thuận lợi đi được sao ?
Nguyên Mộng nghĩ ngợi một lát , búng tay đưa ra đề nghị , “ Ngày mai mời anh ta ăn cơm đi . "
" Hả ? " , Cố Vy Vy nhướng mày .
" Cho thêm chút đồ vào thức ăn của anh ta , để anh ta ngủ một ngày , đến lúc tỉnh thì em đã đi từ lâu rồi " , Nguyên Mộng nói .
Cố Vy Vy gật đầu , “ Làm vậy đi . ”
Nói xong liền đi lên tầng .
Nguyên Mộng thấy cô đi lên tầng cũng đi theo , vào phòng rồi nói , “ Lại đây , chị đã mua mọi thứ em cần rồi . "
“ Em không cần gì cả , cảm ơn . "
Cố Vy Vy cũng không thèm nhìn , không cần nghĩ cũng biết cô nàng này sẽ không tăng được cái gì tốt .
Nguyên Mộng lại lấy một bộ nội y màu đỏ đậm ở trong túi đựng đồ ra , ướm lên người cô , đắc ý nói , “ Màu đỏ , nhiệt tình như lửa , đảm bảo chủ Phó nhà em mà nhìn thấy sẽ sôi máu ngay . "
“ Cầm đi , em không cần ! " , Cố Vy Vy cả giận nói .
Cô đã nói từ sớm , cô không cần mang những đồ như thế này mà cô ấy vẫn chạy đi mua về .
“ Không thích màu đỏ à ? Vậy màu đen đi , thần bí gợi cảm ”
Nguyên Mộng nói xong , lại lấy một bộ ra , thiết kế còn táo bạo hơn nhiều so với bộ lúc nãy .
Cố Vy Vy không dám nhìn thẳng mà vô trán , “ Em không cần , cảm ơn chị , chị cầm đi ngay cho em . "
Màu đen cũng không thích ?
“ Vậy màu tím , trong sự thanh thuần lộ ra vẻ quyến rũ mị hoặc , hấp dẫn nhất . "
Nguyên Mộng lại lấy một bộ đồ ren màu tím ra .
Cố Vy Vy vội vàng nhét mấy đồ cô ấy lấy ra vào trong túi , rồi đẩy vào lòng cô ấy , “ Cầm đi , em không cần . "
“ Nhưng đây cũng không phải kích cỡ của chị . "
Nguyên Mộng nói xong , đặt lại lên giường của cô rồi chuồn mất .
Cố Vy Vy xách túi lên ném vào trong tủ quần áo , không thèm nhìn thêm chút nào nữa , để cô đem mấy thứ như thế này đến , là muốn cô chết trên giường ở Dubai sao ?