Chương 1025 : Bí mật hẹn hò ở Dubai ( 3 )
Trước khi ra khỏi cửa , Phó Hàn Tranh lại hôn nhẹ lên môi cô một cái , “ Em nghỉ ngơi sớm đi . "
Cố Vy Vy nhìn anh lên xe rời đi rồi mới đóng cửa đi tắm rửa sơ qua một chút , ngã lên giường ngủ bù .
Bởi vì bận rộn làm việc mấy ngày , cộng thêm với việc đổi chuyến bay đến Paris cũng chưa được nghỉ ngơi tốt , nên cô ngủ rất say .
Vậy nên khi Phó Hàn Tranh về và lên giường ngủ , cô cũng không hề hay biết . Chỉ có điều , sáng sớm khi tỉnh lại , lại nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc gần trong gang tấc như ý nguyện .
Cô ngắm một lát , nghịch ngợm mà duỗi tay phác họa khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng của người đàn ông .
Phó Hàn Tranh ngái ngủ bắt lấy tay cô , đưa lại gần môi hôn , “ Tỉnh rồi ? "
" Anh về khi nào vậy ? " , Cố Vy Vy cười hỏi .
Phó Hàn Tranh lười biếng cúi xuống nhìn cô gái có khuôn mặt thanh lệ đang mỉm cười trong lòng , “ Em ngủ ngon quá nên không gọi em . "
“ Hôm nay có công việc gì không ? " , Cố Vy Vy hỏi .
Phó Hàn Tranh cân nhắc một lát , “ Bốn giờ chiều có một hội nghị phải tham dự , còn tất cả thời gian trước bốn giờ đều là của em . "
Cố Vy Vy chớp mắt , đột nhiên nghĩ ra gì đó mà đề nghị , “ Chúng ta ra biển đi dạo , rồi trở về ăn sáng nhé ? "
“ Được . "
Phó Hàn Tranh hôn nhẹ lên trán cô rồi ngồi dậy , xuống giường .
Hai người cùng đánh răng rửa mặt , thay một bộ quần áo nhẹ nhàng thoải mái rồi đi ra ngoài .
Từ biệt thự đến bờ biển chỉ có mấy phút , hai người nắm tay chậm rãi đi bộ , không bao lâu đã tới bờ cát . Gió biển mát lạnh thổi vào mặt , Cố Vy Vy hưng phấn cởi giày , một tay cầm giày một tay nắm tay anh , tản bộ trên bãi cát dọc theo bờ biển .
Sáng sớm trên bãi cát chỉ có hai người họ , cát dưới chân có chút lạnh , thỉnh thoảng sóng biển đánh vào bờ cát nhưng cũng không chạm đến bàn chân cô .
“ Em thích biển à ? " , Phó Hàn Tranh nhìn dáng vẻ hưng phấn của cô hỏi .
Cố Vy Vy nhìn mặt trời đang mọc trên mặt biển , vui vẻ nói , " Thích , mỗi buổi sáng thức dậy mà có thể nhìn thấy biển xanh và nắng vàng thì tuyệt lắm ”
Phó Hàn Tranh giống như đang suy nghĩ việc gì đó mà gật đầu
, " Ừ . "
Cố Vy Vy quay đầu lại nhìn người đàn ông bên cạnh , cười khanh khách nói , “ Nhưng vẫn không bằng cảm giác mỗi buổi sáng được nhìn thấy anh "
Phó Hàn Tranh bật cười , anh cũng không phải là không có tâm trạng như vậy . Sau khi hai người ở bên nhau , cho dù bởi vì công việc mà thỉnh thoảng cũng không gặp nhau , nhưng vẫn luôn sống cạnh nhau . Bây giờ chia cắt như vậy , cho dù là cô hay là anh , ít nhiều cũng không thích ứng lắm .
Cái cảm giác mất mát khi mỗi ngày trở về nhà chỉ có thể đối diện với căn nhà trống rỗng , sáng sớm mở mắt ra bên cạnh lại không có ai , anh sớm đã lĩnh hội một cách sâu sắc .
Anh khe khẽ thở dài , nắm chặt tay cô , xin lỗi , “ Anh làm em thất vọng rồi . "
Vì không thể xử lý mâu thuẫn trong nhà nên bọn họ muốn gặp nhau cũng khó khăn đến vậy .
“ Không có , cho dù mỗi sáng không thể nhìn thấy anh , nhưng anh đã ở trong trái tim em rồi , không chạy đi được . "
Lời âu yếm được Cố Vy Vy nhẹ nhàng nói ra . Trong mối quan hệ này luôn là anh chủ động , nên anh cũng phải trả giá nhiều hơn .
Nhưng cô cũng không thể chỉ hưởng thụ sự yêu thương che chở của anh , rồi trong lúc anh và gia đình đang có mâu thuẫn vì cô , còn yêu cầu anh đứng về phía cô một cách vô điều kiện được .
Anh thực sự đứng về phía cô một cách vô điều kiện , chỉ có điều muốn giải quyết được mâu thuẫn này phải có thời gian và thời cơ , mà trước đó , cô phải thỏa hiệp lùi một bước .
Từ trước đến nay trong tình yêu đều là phải cùng tiến cùng lùi , anh vì cô mà thỏa hiệp ân oán giữa hai nhà và lựa chọn tiếp tục yêu cô , vậy cô thỏa hiệp và lùi một bước như vậy cũng đâu tính là gì ?
Hai người đang ngọt ngào đi dạo , điện thoại di động trong túi cô đổ chuông , cô buông tay ra để lấy điện thoại .
Phó Hàn Tranh tiện tay cầm lấy đôi giày cô đang cầm trên tay , để có một tay cầm điện thoại , một tay khác trống để tiếp tục nắm tay anh .
Cố Vy Vy cười cười , liếc nhìn số điện thoại gọi đến là số trong nước , liền tiện tay nhận điện . Vừa nhận điện đã nghe thấy giọng điệu cực kỳ đắc ý của Mạnh Như Nhã .
“ Mộ Vy Vy , nghe nói cuối cùng cô và Phó Hàn Tranh cũng ly hôn rồi ? Đáng lẽ cô nên sớm hiểu rõ khả năng của bản thân , loại như cô có đến xách dép cho nhà họ Phó cũng không xứng ! "
“...”
Cố Vy Vy quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh đang xách giày cho cô , chợt thấy buồn cười .