Chương 1027 : Bị Nguyên Mộng bẫy chết
Phó Hàn Tranh vừa gọi điện thoại vừa nhìn về phía cô , dọa cô phải nhanh chóng đóng vali lại . Anh kinh ngạc nhướng mày , không hiểu hành vi của cô lắm , sau đó , lấy tay che điện thoại , nói .
“ Thay quần áo đi , chúng ta ra ngoài . "
Cố Vy Vy cười gượng gật đầu , đợi anh quay đi , rồi mới giở vali tìm đồ để thay . Lúc này cô mới phát hiện một sự việc đáng sợ khác .
Nguyên Mộng chết tiệt không chỉ để đồ nội y gợi cảm vào vali của cô mà còn lấy đi toàn bộ đồ cô đã chuẩn bị .
Thế là bây giờ ngoài mấy bộ nội y Nguyên Mộng để đây cho cô , cô đã không còn bộ đồ nào có thể thay được nữa .
Phó Hàn Tranh gọi điện thoại xong , nhìn cô ngồi trên thảm , khuôn mặt buồn khổ nhìn vali .
" Sao vậy ? "
“ Em . . . em quên ít đồ ở nhà rồi . "
Cô hồi phục tinh thần , thuận miệng nói .
" Thiếu cái gì thì lát nữa mua luôn " , Phó Hàn Tranh nói .
Cố Vy Vy lắc đầu , “ Cũng không phải là đồ quan trọng , không cần phải thế . "
Cô cũng không muốn đi mua nội y với anh , vẫn là đợi ngày mai anh bận đi làm rồi cô tự mình đi mua vậy .
Thôi bỏ đi , chỉ mặc mỗi hôm nay thôi mà , chiều anh phải ra ngoài rồi , trở về chắc chắn cũng đã rất muộn , cho nên , chưa chắc sẽ có chuyện muốn cởi đồ của cô .
Cô tiện tay cầm lấy một bộ , giấu trong áo khoác , đi vào phòng tắm , thay rồi đi ra .
“ Phải đi đâu vậy ? "
Phó Hàn Tranh đã thay xong quần áo , trực tiếp đưa cô ra khỏi cửa , lái xe đến vịnh Ba Tư , đưa cô đi xem mấy căn biệt thự .
“ Có thích cái nào không ? "
Cố Vy Vy suy nghĩ rồi nói , “ Căn ở Madinat Jumeirah và căn vừa xem cũng rất được . ”
Môi trường thanh tịnh không bị ai quấy rầy , cảnh sắc
xung quanh cũng rất đẹp .
“ Chọn một căn , đây sẽ là chỗ ở trong tương lai của chúng ta " , Phó Hàn Tranh nói .
Tuy vẫn còn hơn hai tháng nữa mới có thể đến đây , nhưng lần này vừa khéo cô cũng đến rồi , nên chọn luôn .
Cố Vy Vy suy nghĩ một lát rồi nói , “ Thế thì căn gần bãi biển vừa rồi đi , em thích những nơi mà sáng sớm thức dậy có thể tản bộ trên bờ biển . ”
Phó Hàn Tranh gật đầu , “ Ừm , quyết định thế nhé . "
“ Bây giờ quyết định , anh đã chắc chắn hai tháng sau chúng ta có thể đến ở rồi sao ? " , Cố Vy Vy cười hỏi .
“ Đương nhiên ”
Phó Hàn Tranh nhìn đồng hồ rồi nói , “ Không còn sớm nữa , chúng ta đi ăn trưa rồi anh sẽ đưa em về . "
Hai người đến nhà hàng Peirchic gần đó , nhà hàng nằm trên mặt biển , thông qua một hành lang dài nối với bờ biển , có thể tha hồ thưởng thức cảnh biển của vịnh Ba Tư , nên nơi đây cũng được xem là nhà hàng lãng mạn nhất ở Dubai .
Món ăn chính được làm từ hải sản tươi ngon , được làm tinh xảo giống như tác phẩm nghệ thuật .
Phó Hàn Tranh và cố Vy Vy ăn trưa , trước bốn giờ thì đưa cô về biệt thự . Hai người vừa trở về phòng , điện thoại của anh đã reo lên , anh nhận điện thoại rồi đi thay một bộ quần áo đứng đắn để chuẩn bị ra ngoài .
Cố Vy Vy vừa thắt cà vạt cho anh vừa hỏi , “ Mấy giờ thì anh về ? "
“ Bây giờ còn chưa xác định , phải xem hội nghị có thuận lợi hay không đã , nếu em muốn ra ngoài thì bảo Lôi Ninh đưa em đi ra ngoài dạo một lát " , Phó Hàn Tranh dịu dàng nói .
Cố Vy Vy suy nghĩ một lát vẫn là lắc đầu , “ Thôi , đã ra ngoài mấy tiếng đồng hồ rồi , cũng mệt nên em muốn nghỉ một lát . "
Trước khi ra ngoài , Phó Hàn Tranh còn ôm và hôn lên môi cô , thấp giọng nói , “ Anh sẽ cố gắng xử lý nhanh để trở về . "
Cố Vy Vy tiễn anh đi rồi , bèn ở trong phòng nghiên cứu kịch bản mà mình mang đến , nghiêm túc nghiền ngẫm , cân nhắc vai diễn của từng nhân vật .
Nguyên Mộng gọi điện đến , đắc ý nói , “ Thế nào , đã phát hiện ra bất ngờ của chị chưa ? "