Chương 1045 : Phó Hàn Tranh , chúng ta đính hôn đi !
Tần Mạn và Tần Luật đi ra , khi đi ra thì nhìn thấy xe của Cố Vy Vy đã đi rồi .
“ Cháu nói cháu xem , đã ở gần cô ấy như thế rồi , sao còn không có chút tiến triển nào chứ ? "
Tần Luật nhìn xe của Cố Vy Vy đã đi xa rồi , bất đắc dĩ nói , “ Có lẽ , đã bỏ lỡ mất rồi . "
“ Bỏ lỡ cái gì mà bỏ lỡ ? Bây giờ cô ấy đã ly hôn với Phó Hàn Tranh rồi , cháu vẫn còn cơ hội . "
Tần Mạn không hề định từ bỏ , vỗ vai cháu trai rồi nói , “ Năm đó , Phó Hàn Tranh có thể lừa gạt để cướp được cô ấy về tay mình thì cháu cũng có thể như vậy . "
“ Cô , bây giờ có thể ở gần cô ấy như vậy , cháu đã thỏa mãn rồi , còn cuối cùng có phải là kết quả mà cháu muốn hay không đã không còn quan trọng nữa " , Tần Luật nói .
Vừa dứt lời , đã bị Tần Mạn đập một cái vào gáy , “ Sao kết quả lại không quan trọng được ? Với thái độ này của cháu sao có thể theo đuổi thành công chứ ? "
“ Cô ! " , Tần Luật sờ vào chỗ bị đánh đau ở đằng sau gáy .
Tần Mạn ngồi lên xe , thắt dây an toàn rồi vừa lái xe rời khỏi nhà hàng vừa bày mưu tính kế .
“ Bảo cháu trước hết phải lấy lòng người trong phòng làm việc của cô ấy , không có việc gì thì tặng chút đồ ăn đồ uống , làm vậy người bên cạnh cô ấy mới nói giúp cháu , rốt cuộc cháu đã làm chưa ? "
“ Đã tặng rồi , nhưng cô ấy lại bảo người ta trả về cho cháu " , Tần Luật suy sụp nói .
Mộ Vy Vy nhìn thì vẫn là Mộ Vy Vy , nhưng dường như . . . đã cách xa anh ta một khoảng cách mà cả đời anh ta cũng không thể vượt qua nổi .
“ Không nhận lần nào sao ? " , Tần Mạn ngạc nhiên hỏi .
Cô nhóc này cố chấp đến vậy ?
“ Không nhận lần nào cả " , Tần Luật nói thẳng .
“ Chậc . "
Tần Mạn buồn bực thở dài , “ Vậy lúc trước sao Phó Hàn
Tranh lại cua được cô ấy ? "
“ Không biết , lúc cháu biết thì bọn họ đã ở cùng nhau rồi " , Tần Luật nói .
Đôi mắt phượng của Tần Mạn híp lại , “ Không phải tên cầm thú này bá vương ngạnh thượng cùng với người ta chứ ? "
“ Cô , việc của cháu , cô đừng nhúng tay vào nữa . "
Tần Luật khuyên nhủ , anh ta không muốn làm cho Mộ Vy Vy lại phản cảm thêm về anh ta .
“ Cô không nhúng tay vào thì khi nào cháu mới có thể theo đuổi được ? " , Tần Mạn chế giễu .
Trước đây cô và Phó Hàn Tranh đăng ký kết hôn nên bọn họ dù không cam lòng cũng chỉ có thể chấp nhận Bây giờ ông trời có mắt , làm cho hai người ly hôn , cơ hội không dễ dàng gì mà có , sao có thể bỏ lỡ được nữa ?
Mộ Vy Vy cố chấp , vậy cô ta phải xuống tay với Phó Hàn Tranh .
Trưa hôm sau , nhân lúc công việc kết thúc , cô ta trực tiếp lái xe đến trụ sở chính của tập đoàn Phó thị .
Phó Thời Khâm và Từ Khiêm đang thương lượng với Phó Hàn Tranh về hạng mục ở Dubai , nhìn thấy người xông vào liền sững sờ .
“ Chị Tần Mạn , gần đây bộ ngoại giao nhà các chị rảnh rỗi vậy sao ? "
“ Nói chuyện ba mươi phút " , Tần Mạn ngồi xuống rồi nói .
Phó Hàn Tranh nhìn Từ Khiêm , “ Cậu đi lấy báo cáo đó đến đây cho tôi . "
Từ Khiêm ngầm hiểu , ra khỏi văn phòng rồi đóng cửa lại .
Phó Hàn Tranh hờ hững liếc Tần Mạn một cái , “ Cô còn hai mươi chín phút nữa . "
Anh không thấy có gì cần nói với cô ta , nhưng nếu anh không đồng ý , người phụ nữ này nhất định sẽ làm loạn đến mức không thể thu dọn nổi .
Tần Mạn khoanh tay nhìn người đàn ông có khuôn mặt lạnh lùng , áo mũ chỉnh tề ở đối diện , trực tiếp đề nghị .
“ Phó Hàn Tranh , chúng ta đính hôn đi . "
" . . . "
Phó Thời Khâm há hốc miệng .
Ánh mắt Phó Hàn Tranh nhìn cô ta giống như muốn nói cô ta có bệnh à , “ Nếu là về chủ đề này thì không có gì đáng để nói cả "
“ Sao lại không có gì đáng nói ? Cha anh rất vừa lòng tôi đấy . "
Tần Mạn lặng lẽ quan sát sắc mặt rõ ràng đã lạnh thêm vài phần của Phó Hàn Tranh , nói rõ mục đích của mình .
“ Chỉ khi chúng ta đính hôn , vợ cũ của anh mới từ bỏ anh và bắt đầu tình yêu mới "