Chương 1076 : Một nửa vui mừng , một nửa lo lắng ( 1 )
Cố Vy Vy ngửi được mùi chua , cảm giác buồn nôn vừa rồi cũng không có , cuối cùng bụng cũng có cảm giác đói .
Buổi trưa cũng không ăn được mấy miếng cơm , lúc này ngồi xuống liền không dừng đũa được .
“ Nếu canh này mà chua với cay thêm thì tốt rồi . "
Kiều Lâm đặt giấm và hạt tiêu mang về lên bàn , sau đó trơ mắt nhìn cô lại bỏ thêm vào Nguyên Mộng nếm thử một miếng , trực tiếp bị chua đến buông đũa , quyết định lát nữa tự mình ra ngoài tìm đồ ăn .
“ Người ta nói chua trai cay gái , em vừa ăn chua vừa ăn cay , rốt cuộc là mang thai con trai hay con gái ? "
Cô ấy nói xong , tò mò quan sát bụng của cô . Tuy rằng lúc ấy bác sĩ nói rất dọa người , nhưng xem triệu chứng mang thai của cô rõ ràng như vậy , nhất định là thai nhi phát triển bình thường . Nếu thật sự có vấn đề , căn bản sẽ không có phản ứng mãnh liệt như vậy .
Từ buổi sáng bắt đầu có phản ứng nôn nghén , mãi đến buổi tối Cố Vy Vy mới được ăn một bữa no .
Một mình ăn một phần cơm lớn , còn uống sạch sẽ bát canh vừa chua vừa cay kia . Sau đó còn cầm một ly nước chanh uống .
“ Đúng rồi , kế hoạch quay chụp ngày mai bắt đầu điều chỉnh một chút , tám giờ sáng bắt đầu , bảy giờ tối kết thúc công việc . "
Tất nhiên quay phim rất quan trọng , nhưng bây giờ đứa bé trong bụng cô còn quan trọng hơn . Bác sĩ nhiều lần dặn dò gần đây không thể quá mệt nhọc , cho nên phải cắt giảm thời gian làm việc , không thể thức khuya dậy sớm như trước kia .
“ Được , lát nữa anh đi thông báo với bọn họ . "
Kiều Lâm gật đầu , dặn dò , “ Tạm thời theo sự sắp xếp của em , nếu quay phim có bất cứ điều gì không thoải mái thì phải kêu dùng , bây giờ cơ thể của em quan trọng nhất . "
“ Em biết , chỉ là vất vả mọi người thôi "
, Cố Vy Vy bất đắc dĩ nói .
“ Còn có , từ giờ trở đi , em có thể ngồi thì tuyệt đối không được đứng , có thể nằm thì tuyệt đối không được ngồi . "
Nguyên Mộng nói xong , lại nhìn Kiều Lâm nói , “ Ngày mai cho người mua một cái ghế dựa thoải mái một chút , cái ghế gấp ở trường quay không thể dùng . "
“ Được , sáng mai tôi sẽ cho người đi mua " , Kiều Lâm đồng ý .
Cố Vy Vy nhìn đồng hồ , lại nhìn hai người nói , “ Thời gian không còn sớm , em muốn nghỉ ngơi , hai người cũng trở về nghỉ ngơi đi . ”
Kiều Lâm thu dọn bàn liền rời đi . Cố Vy Vy rửa mặt đi ra , nhìn thấy Nguyên Mộng còn ngồi trên sô pha của cô ăn vạ .
“ Chị còn có việc ? "
“ Từ hôm nay , chị với em ở cùng một phòng . "
Nguyên Mộng ngáp một cái , từ từ nhắm hai mắt nói , “ Trong bụng em rất quý giá , không chăm sóc tốt quay ra Phó Hàn Tranh lại tìm chị , chị không bồi thường nổi . “
Cố Vy Vy biết cô ấy là tốt bụng sợ cô ở một mình , nhỡ đâu ngã hay là đụng vào đâu mà bên cạnh không có ai .
“ Vậy chị cũng không cần phải ngủ ở sô pha . "
“ Số pha khá tốt , ngủ trên giường em , chị xoay người không cẩn thận đụng phải bụng em , vậy thì tội lỗi lắm "
Nguyên Mộng đắp chăn , lại vẫy vẫy tay với cô , “ Có việc gì thì lên tiếng , chị ngủ trước . "
Cố Vy Vy tắt đèn , trở về giường nằm xuống , thật yên tĩnh lại cảm thấy hưng phấn đến có chút không ngủ được .
Cô vừa vuốt bụng mình vừa cầu mong đứa bé này có thể khỏe mạnh , như vậy cuối tuần cô có thể chia sẻ niềm vui này với Phó Hàn Tranh .
Ngay từ đầu anh có mẫu thuẫn với việc có đứa bé như vậy , cô thật sự không nghĩ ra sau khi biết bọn họ có đứa bé anh sẽ có tâm trạng và biểu tình gì .
Chỉ là , nghĩ đến những điều mình không chú ý gần đây , trong lòng vừa vui vừa lo lắng .
Khi cô chuẩn bị sẵn sàng mang thai lại không mang thai , lúc này không nghĩ mang thai lại cố tình có .
Đúng là để Nguyên Mộng nói trúng , khi muốn thì không đến , lúc không muốn lại cố tình tới .