Chương 1093 : Dù sao đều là ruột thịt
Cố Vy Vy hầm hừ nói , “ Rõ ràng anh muốn con gái , còn nói thế nào cũng được . "
Thứ nhất , nếu có con trai anh sẽ lo lắng tương lai ăn không hết giấm , thứ hai nhà họ Phó chỉ có ba anh em trai mà không có lấy một cô con gái . Cho nên , theo góc độ của anh mà nói , khẳng định càng hy vọng có một đứa con gái .
“ Là con gái thì tốt nhất , không phải con gái cũng không sao , dù sao đều là ruột thịt " , Phó Hàn Tranh trả lời .
Nếu là con trai thật thì anh có thể làm gì chứ ?
Thằng bé là con ruột của anh , anh còn có thể ném nó đi chắc ?
“ Nếu không phải con gái thì hai năm nữa lại sinh một đứa con gái là được " , Cố Vy Vy vừa ăn cam vừa vui vẻ nói
“ Lại sinh một đứa ? " , Phó Hàn Tranh nhíu mày .
Cố Vy Vy vừa thấy biểu tình rối rắm của anh thì buồn bực nói , “ Quả nhiên , anh vẫn không thích con trai . ”
“ Không phải , mang thai rất vất vả , có một đứa là đủ rồi "
Phó Hàn Tranh nói ra nỗi lo của mình , hôm nay chỉ nhìn thấy cô nôn khó chịu như vậy , anh cũng đã hối hận để cô mang thai .
Nhưng hiện tại đã mang thai nên chỉ có thể sinh ra . Nếu lại sinh đứa nữa thì anh chẳng muốn chút nào .
“ Cũng không vất vả là bao , nghĩ đến cục cưng lớn lên từng ngày trong bụng , em rất hạnh phúc " , Cố Vy Vy xoa bụng , cười nói .
Người đàn ông ngày thường thấy cô hắt xì cũng phải khẩn trương , thấy cô nôn nghén khó chịu như vậy , chắc anh đã bị dọa rồi .
Lúc này mới nôn nghén đã bị dọa thành như vậy , vậy lúc sinh con anh còn có thể chịu được không ?
Phó Hàn Tranh thu thập xong hành lý của mình , mở chiếc bàn nhỏ ra , đặt laptop lên . Tuy rằng anh có thể không trở về thủ đô , nhưng có vài việc quan trọng anh vẫn phải quan tâm một chút .
Hơn nữa , tháng này còn có mấy hội nghị trực tuyến để bàn bạc với bên Dubai .
Cố Vy Vy thấy anh thu dọn đồ vất vả , lấy dĩa
xiên một miếng cam đưa qua , " Anh ăn không ? "
Phó Hàn Tranh đến gần , ăn luôn miếng cam cô đưa qua .
“ Có muốn ra ban công phơi nắng không ? "
Cố Vy Vy gật đầu , bỏ đĩa xuống , mỉm cười vươn tay , " Bế em "
Phó Hàn Tranh đến gần , bế cô tới ban công ngoài phòng khách , bảo người làm chuẩn bị một ly cà phê và một ly nước trái cây , mình thì cầm hai quyển sách cùng cô ngồi ở ban công .
Cố Vy Vy lật vài tờ sách liền nghiêng đầu nhìn người ngồi bên cạnh mình .
“ Làm sao vậy , quyển sách này không hấp dẫn à ? " , Phó Hàn Tranh nâng mắt nhìn cô .
“ Anh hấp dẫn hơn cả sách ”
Cố Vy Vy cười híp mắt . Ánh nắng ấm áp chiếu lên người cô , ánh sáng lưu chuyển khiến cho người ta xem không rời mắt .
Người đạo diễn như cô nghỉ ngơi cả ngày , đoàn phim cũng ngừng làm việc cả ngày . Nhưng mà cô cũng không thể luôn nghỉ ngơi , ngày hôm sau liền dậy sớm , lại phát hiện người đàn ông còn ngủ bên cạnh cô tối hôm qua đã không thấy bóng dáng .
Cô đi rửa mặt , khi ra ngoài dùng bữa sáng , Kiều Lâm đã qua đây .
“ Anh thấy Hàn Tranh không ? "
“ Lúc anh qua có nhìn thấy , ông chủ nói có việc đi ra ngoài một chuyến , em không cần đợi anh ấy ăn sáng đâu " , Kiều Lâm trả lời .
Cố Vy Vy gật đầu , ngồi xuống dùng bữa sáng , cùng Kiều Lâm xác định kế hoạch quay phim hôm nay .
Kiều Lâm và cô cùng nhau ăn sáng rồi mang theo nước và ô mai cô muốn khi ra ngoài , cùng gối ôm tiện lợi .
“ Thời gian không còn sớm , có thể xuất phát "
Cố Vy Vy ra cửa lên xe , gọi điện cho Phó Hàn Tranh , thông báo với anh mình chuẩn bị đi phim trường , kết quả , mới vừa nói xong Phó Hàn Tranh lại nói .
“ Chờ anh một chút . "
Cố Vy Vy cúp điện thoại , qua không đến năm phút đồng hồ , cửa xe bị người mở ra từ bên ngoài , một người đàn ông da ngả vàng , đeo kính mắt đứng ở ngoài cửa xe .
----------------------------
{ truyện được đăng duy nhất tại Haivuongtruyen Tuyết Cơ , đọc truyện trên trang chính chủ là tôn trọng công sức của editor, để ủng hộ edittor vui lòng truy cập haivuongtruyen để đọc }
Các cậu vào phần bình luận để biết tớ mở khóa chương up hôm trươc vào lúc nào nhé , khi nào tớ mở khóa tớ sẽ thông báo dưới bình luận