Chương 1149 : Cũng không phải không nuôi nổi em
Phó Hàn Tranh nhìn cô vợ rõ ràng đã sắp làm mẹ , lại còn tràn đầy tính trẻ con thì buồn cười không thôi .
“ Về sau em có rất nhiều thời gian chơi , trước đi ăn tối đã . ”
Nói xong , anh lấy món đồ chơi nhỏ trong tay cô đi . Cố Vy Vy đi theo anh đến phòng ăn , hiện tại đã không còn phản ứng nôn nghén nữa , việc ăn uống cũng tốt hơn trước kia rất nhiều .
Đồ ăn của cô đều nấu theo theo danh sách món ăn mà chuyên gia đình dưỡng yêu cầu , phối hợp cân đối các loại dinh dưỡng .
Từ khi không nên nghén nữa , lượng cơm ăn vào của cô cũng không ngừng tăng lên , hiện tại đã ăn gấp đôi trước đây .
Phó Hàn Tranh đều đã buông bát , lại thấy cô vẫn còn ăn rất ngon miệng .
“ Dạo này ăn uống tốt vậy sao ? "
Cố Vy Vy mím môi hỏi , “ Có phải em . . . . Ăn nhiều quá không ? "
Gần đây rõ ràng có cảm giác mình ăn tốt hơn trước kia . Từ lúc mang thai bỏ công việc , cô dần dần ăn được ngủ được , đều sắp đuổi kịp cuộc sống của heo rồi .
“ Ăn nhiều một chút là cần thiết , cũng không phải anh không nuôi nổi em . "
Phó Hàn Tranh nói xong , lại gắp đồ ăn cho cô . Cố Vy Vy lại vùi đầu tiếp tục ăn cơm , mãi đến khi hoàn toàn ăn no mới buông đũa . Phó Hàn Tranh nhìn đồng hồ , đi lấy cho cô một chiếc áo khoác .
“ Đi ra ngoài một chút nhé ? "
Cố Vy Vy gật đầu , “ Được . "
Cô ăn nhiều như vậy , cũng nên hoạt động tiêu thực một chút .
Phó Hàn Tranh dắt cô đi ra ngoài , đi tản bộ ở bãi biển tự nhận gần đó , gió biển thổi tới có chút lạnh .
“ Lạnh không ? "
“ Không lạnh "
Cố Vy Vy cười khẽ , nghiêng đầu nhìn người bên cạnh cười nhạo hỏi , “ Có phải anh cảm thấy , sau khi ở cùng em , mọi ngày anh trải qua càng ngày càng giống người bình thường không ? "
Vốn dĩ là một con cá sấu lạnh nhạt không ai bì nổi của thương giới , kết quả hiện tại trở thành người đàn ông chăm sóc vợ con , cuộc sống càng ngày càng có khói lửa phàm trần . Đây thật sự rất tổn hại đến hình tượng lạnh lùng giống như không dính khói lửa nhân gian của anh
.
“ Làm sao thế dược , mỗi một ngày có em bên cạnh , đều là không tầm thường " , Phó Hàn Tranh mở miệng liền nói lời tâm tình .
Cố Vy Vy bật cười , dừng bước kéo anh truy hỏi , “ Ồ , có bao nhiêu không tầm thường "
“ Giống như . . . Một mặt hồ nghìn dặm đóng băng không thấy được mặt trời , đột nhiên một ngày ánh mặt trời chiếu đến , băng tuyết tan rã , ấm áp vây quanh . "
Phó Hàn Tranh mím môi cười , trong mắt tràn đầy ôn nhu và cưng chiều .
Cố Vy Vy nghe xong , khoác tay anh , sửa lại , “ Anh mới là ánh mặt trời của em , vị cứu tinh của em "
Nếu không có Phó Hàn Tranh , có lẽ cô sẽ một một lòng một dạ đặt lên chuyện báo thù , tràn đầy thù hận đối với thế giới tràn ngập lạnh lẽo này .
Nhưng mà , chính người đàn ông này từng chút từng chút phá tan bức tường trong lòng cô , sưởi ấm cả thế giới của cô .
Phó Hàn Tranh duỗi tay sửa sang mái tóc bị gió thổi loạn của cô , “ Hiện tại chúng ta không cần nói cái này . "
Tất cả không cần lên tiếng , trong lòng đều đã hiểu lẫn nhau , đều là không thể từ bỏ tình yêu chân thành của đối phương .
“ Cũng đúng " , Cố Vy Vy vui vẻ cười nói .
Phó Hàn Tranh ôm cô tiếp tục đi dọc theo bờ cát , ngược lại nói đến vấn đề bữa sáng ngày mai .
“ Sáng sớm em mà đi lớp yoga , có lẽ bữa sáng anh không chờ được em . "
Cô không thể ăn sáng rồi lại đi học , nhưng anh cũng không đợi được cô học xong trở về vì phải đi công ty . Cho nên , thời gian ăn sáng không thể cùng nhau .
Cố Vy Vy nghĩ nghĩ , “ Nếu không . . . Em không đi học nữa ? "
Lấy công việc bận rộn của anh , thời gian hai người có thể ở chung có lẽ cũng chỉ có buổi tối sau khi anh tan làm đến trước khi anh đi làm ngày hôm sau .
“ Đi học mới có lợi " , Phó Hàn Tranh nói .
Mang thai vốn là chuyện tương đối mệt nhọc vất vả , vận động thích hợp sẽ có lợi thật lớn với cô . Không thể chỉ vì cùng nhau ăn sáng liền xem nhẹ chuyện như vậy .