Ẩn Hôn Sủng Ngọt: Vợ Yêu Của Tài Phiệt

Chương 1163 : Rất May Mắn Mới Yêu Được Anh


trước sau

Chương 1163 : Rất may mắn mới yêu được anh

“ Chẳng lẽ anh đi ? " . Phó Hàn Tranh lạnh lùng hỏi ngược lại .

“ Em đi , em đi , em đi , anh cứ ở lại chăm sóc chị dâu đi nhé " , Phó Thời Khâm lập tức sửa miệng .

Không muốn đi thì cũng phải đi , có cho anh ta mượn một trăm lá gan , anh ta cũng không dám để anh trai anh ta vứt bỏ chị dâu đang mang thai mà đi công tác vào lúc này .

“ Ngày diễn ra hội nghị thì nhớ giữ liên lạc , có vấn đề gì anh sẽ nhắc nhở em bất cứ lúc nào " , Phó Hàn Tranh dặn dò .

Lúc này , công việc có quan trọng hơn cũng không thể quan trọng hơn cô và con .

“ Em biết rồi " , Phó Thời Khâm yếu ớt trả lời .

Rốt cuộc xảy ra vấn đề ở chỗ nào mà lúc anh trai anh ta sống không hạnh phúc thì người chịu ngược đãi là anh ta , mà lúc anh trai anh ta sống hạnh phúc thì người chịu ngược đãi vẫn là anh ta chứ .

Phó Hàn Tranh kết thúc cuộc điện thoại , đi xuống lầu trở về phòng , nhưng Cố Vy Vy vẫn còn đang đùa nghịch thiết bị giám sát .

“ Em còn chưa chơi chán sao ? "

Cố Vy Vy cười gật đầu , “ Tuy lúc vừa bắt đầu biết mình mang thai em rất vui , nhưng theo quá trình lớn lên dần dần của các con trong bụng , bắt đầu có chuyển động , bắt đầu có thể nghe thấy nhịp tim của các con , càng ngày em càng cảm thấy làm mẹ là một việc rất hạnh phúc . "

Phó Hàn Tranh thu lại thiết bị đó , rồi lấy khăn lau đi chất gel trên bụng cô , “ Ngày mai lại chơi tiếp . "

Thiết bị này cũng mua về được một tuần rồi , mà cô còn chơi đến vui vẻ như vậy .

“ Vừa nãy rồi là điện thoại của ai vậy ? "

Cố Vy Vy tò mò hỏi , vừa cầm điện thoại lên sắc mặt anh đã sa sầm xuống .

Phó Hàn Tranh thu dọn đồ đạc xong , nằm xuống bên cạnh cô , “ Thời Khâm "

“ Là việc công ty hay là . . . trong nhà anh . . " , Cố Vy Vy dò hỏi .

Bọn họ đến đây đã lâu như vậy rồi mà Phó Thời Khâm cũng không gọi đến , lần này gọi đến xong anh còn lên lầu gọi điện lâu như vậy , nên ngoài hai việc này ra , cô cũng không nghĩ ra còn có việc gì khác cần bọn họ phải nói chuyện lâu như vậy .

Dù sao , với tính cách của anh sẽ không đi tán gẫu việc nhà với em trai .

Chuyện công việc . "

Phó Hàn Tranh nắm lấy tay cô , nghiêng đầu nhìn cô vợ nhỏ ở bên cạnh , “ Đừng lo lắng những việc khác . "

Còn chuyện của nhà họ Tần , anh cũng không hề nói với cô một chữ nào .

Cố Vy Vy nằm nghiêng , nhìn chăm chú vào khuôn mặt ôn nhu của người đàn ông , lần đầu chủ động hỏi .

“ Phó Hàn Tranh , anh có từng nghĩ , nhỡ đâu . . . nhỡ đâu bà nội và mọi người bởi vì em mà sẽ không chấp nhận con của chúng ta , vậy thì chúng ta phải làm sao không ? "

“ Chuyên nhỡ đâu thế này không có khả năng lắm đâu " , Phó Hàn Tranh cười nói .

Bọn họ nghĩ hết mọi cách để anh kết hôn sinh con , hơn nữa gần đây đối với cô cũng không đối địch như lúc mới biết nữa , cho nên nếu biết bọn họ đã có con , sẽ không thể tuyệt tình đến mức đó được .

Bây giờ mong chờ có cháu nội đến mòn cả con mắt rồi , đến lúc đó vì cháu nội sẽ không tính toán những việc này nữa .

Cố Vy Vy mím môi không nói , đối với mâu thuẫn giữa mình và nhà họ Phó , cũng không dám nghĩ quá lạc quan .

Phó Hàn Tranh hôn nhẹ lên trán cô , “ Nếu thật sự có cái nhỡ đâu như vậy , cùng lắm thì chúng ta không trở về nữa . "

“ Không trở về nữa sao ? " , Cố Vy Vy kinh ngạc .

“ Nếu thật sự có cái nhỡ đâu như em lo lắng thì chúng ta cứ sống ở nước ngoài , không trở về nữa " , Phó Hàn Tranh kiên quyết nói .

Nhà họ Phó không có anh thì còn có Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch , nhưng cô không thể không có anh , con của bọn họ cũng không thể không có cha , mà bản thân anh . . . lại càng không thể rời xa bọn họ .

Anh đã thỏa hiệp với nhà họ Phó một lần rồi , không thể thỏa hiệp thêm lần thứ hai nữa , hơn nữa , cũng đã sớm nghĩ như vậy .

Anh sẽ hết sức tranh thủ để bọn họ chấp nhận cô và lũ trẻ , nhưng nếu bà nội và mọi người vẫn không chấp nhận như cũ thì cùng lắm thì rời xa nhà họ Phó mà cùng cô sống ở nước ngoài .

“ Mong là sẽ không có cái nhỡ đâu như vậy " , Cố Vy Vy xúc động nói .

" Sẽ không có đâu . "

Phó Hàn Tranh cầm tay cô lên , đưa lại gần môi khẽ hôn một cái .

Cố Vy Vy khẽ cười , đôi mắt sáng trong chan chứa tình cảm , “ Phó Hàn Tranh , yêu anh đúng là điều may mắn của em . "

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện